Lục Bách Ngôn sai khi đi vào nhà vệ sinh, bên ngoài Tô Thiên Tuyết vẫn chưa thể kịp tiếp thu được những lời mà anh vừa nói. Không phải là vợ nghĩa là sao, ngày hôm qua hai người còn mới tổ chức hôn lễ vừa xong. Tối qua người vợ là cô còn đích thân chăm sóc anh say xỉn. Vậy mà sáng ra anh lại dùng những lời nói làm cho tâm tình của cô khó chịu vô cùng. Tô Thiên Tuyết cảm thấy dường như Lục Bách Ngôn hiện tại so với Lục Bách Ngôn ngày hôm qua cùng cô tay trong tay cùng nhau đi chào quan khách lại không phải cùng một người. Lúc Lục Bách Ngôn từ nhà vệ sinh bước ra vẫn thấy Tô Thiên Tuyết dáng vẻ thả hồn, thẩn thơ ngồi trên giường. Anh cũng không hề bận tâm mà thay đồ xong rồi nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ của hai người. Đối với Lục Bách Ngôn mà nói việc không lấy được người mình yêu làm vợ đã vô cùng khó khăn rồi. Vậy mà lại bắt anh ngủ chung phòng, sinh hoạt với Tô Thiên Tuyết như một đôi vợ chồng đúng nghĩa là lại càng khó khăn hơn. Và chắc chắn điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Lục Bách Ngôn luôn suy nghĩ cũng chính lại cô mà người anh yêu là Thục Uyên mới bỏ anh ra đi. Có thể không phải chính tay cô đụng tay vào việc đó, nhưng ít nhất việc nhà họ Lục có quan hệ giao tình với nhà họ Tô và chính mẹ lại ra sức bức ép anh kết hôn cô. Thì đó chính là mấu chốt của vấn đề, đương nhiên vấn đề đó anh sẽ từ từ tính với Tô Thiên Tuyết. Sẽ cho cô biết cái giá khi trả để mà kết hôn với Lục Bách Ngôn anh là như thế nào!“ Con xuống rồi à ’’ Trương Quế Mai đã ngồi sẵn trên bàn ăn để đợi con dâu mình xuống rồi mới dùng bữa sáng, còn bên cạnh thì Lục Bách Ngôn cũng đang đọc báo còn chưa động đũa. Hôm nay mới là ngày đầu mà Tô Thiên Tuyết và Lục Bách Ngôn kết hôn với nhau nhưng hai người lại dọn về nhà riêng. Nên Trương Quế mai mới đặc biệt thức dậy từ sáng sớm rồi qua thăm con trai và con dâu của mình. Bà sợ đêm đầu tiên con dâu mình quá mệt, nên đặc biệt qua chuẩn bị bữa sáng cho hai đứa. Lúc nãy thấy chỉ có một mình con trai xuống bà có hơi lo và hỏi thì anh nói cô đang chuẩn bị ở trên phòng. Thái độ không nóng không lạnh cũng khiến bà để tâm rất nhiều. “ Mẹ, mẹ đến hồi nào vậy ạ? ’’ thấy mẹ chồng sáng sớm đã qua thăm mà Tô Thiên Tuyết lại thức trễ nên cô thấy hơi ngại. “ Mẹ mới đến một lúc thôi ’’ Trương Quế Mai thật sự rất thích cô con dâu này, chỉ vừa nhìn thấy cô là lòng bà đã vui vẻ. “ Con xin lỗi do hôm qua mệt quá nên con thức hơi trễ ’’Tô Thiên Tuyết không cảm thấy lời nói của mình có vấn đề chỗ nào hết. Nhưng ngược lại mẹ chồng của cô lại khá vui khi cô cô nói “ hôm qua mệt quá ’’. Trong lòng bà nghĩ chắc là hai đứa đã động phòng rồi nên mới thấy mệt. Còn Lục Bách Ngôn cũng không suy nghĩ nhiều, anh chỉ mở miệng ra giục cô nhanh chóng ngồi vào bàn dùng bữa, anh đã đợi cô lâu lắm rồi. Nếu không có mẹ anh ở đây thì nãy giờ anh đã ăn xong rồi đến công ty làm việc. “ Nhanh vào ăn đi, còn đợi gì à ’’Trương Quế Mai liền nhíu mày, đe dọa con trai mình. Sao nó lại có thể thô lỗ với vợ mình như vậy chứ. “ Con đói thì cứ ăn đi, giục con bé làm gì ’’Xong rồi quay qua bảo Tô Thiên Tuyết ngồi vào chỗ kế bên con trai mình, còn bà thì ngồi ở vị trí đối diện hai người. “ Con ngồi xuống đi, cứ từ từ ăn. Hai mẹ con mình tâm sự. ’’“ Vâng ạ ’’ Tô Thiên Tuyết cũng đi lại kéo ghế ngồi xuống. “ Mẹ không biết con thích ăn gì nên chuẩn bị như hàng ngày ở nhà. Con ăn thử xem có vừa miệng không! ’’Người làm bưng ra thêm một phần ăn sáng đặt xuống bàn ăn chỗ Tô Thiên Tuyết đang ngồi. Bữa sáng cũng không có gì đặc biệt, chỉ là 2 lát bánh mì sandwich cùng với trứng chiên và xúc xích. “ Con không kén ăn đâu mẹ, mẹ nấu gì cũng đều sẽ ngon hết. ’’ Tô Thiên Tuyết chưa bao giờ được thử tài nghệ của mẹ chồng nhưng cô vẫn khen trước cũng muốn làm bà vui lòng. “ Con đó, rất giỏi làm người khác yêu thích ’’ đúng là không sai thầm khi thương cô con dâu này mà. “ Mà hai đứa tính đi tuần trăng mật ở đâu chưa? Mẹ thấy bên Phần Lan đẹp đấy, có thể ngắm cực quang vô cùng lãng mạn. ’’ Trương Quế Mai chủ động nhắc đến chuyện này, vì bà biết con trai bà sẽ không chủ động đưa con dâu bà đi chơi đâu. “ Dạ con... ’’ Tô Thiên Tuyết tính trả lời nhưng bị Lục Bách Ngôn cắt ngang. “ Dạo rài công ty đang đầu tư cho dự án mới, con rất bận không có thời gian. ’’Lục Bách Ngôn liền kiếm cớ từ chối. Muốn anh đưa Tô Thiên Tuyết đi hưởng tuần trăng mật ư. Có mà nằm mơ đi. Tô Thiên Tuyết thấy hơi khó chịu với sự từ chối thẳng thừng của chồng mình. Điều đó làm cô nhớ đến ngay đến những lời cảnh cáo lúc nãy của anh. Lúc này đây cô cũng nhận ra được anh hoàn toàn không thích cô, càng không muốn cùng cô chung sống như một đôi vợ chồng đúng nghĩa. Trong lòng tuy là buồn nhưng cô vẫn lên tiếng giải vây giúp anh trước mẹ chồng. “ Dạ đúng đó ạ, con cũng không gấp mẹ ạ ’’ cô gáng nở ra nụ cười thật tươi để bà thấy được mình không hề khó chịu về vấn đề này. Trương Quế Mai đương nhiên biết con trai mình nghĩ gì. Bà là người đẻ ra anh, nuôi anh khôn lớn thì làm sao không biết tính tình con mình. Nhưng bà chỉ tội cho Tô Thiên Tuyết cô con dâu của mình hiểu chuyện đến mức làm người ta lo lắng. Cô quá hiền rồi, sau này ở chung với con trai bà chắc chắn vô cùng khó khăn. Nhưng bà tin cô sẽ từ từ khiến con trai mình quay đầu và thấy được điều tốt đẹp ở mình vợ. Bà chỉ mong là ngày đó sẽ đến không quá muộn. Cũng mong con trai bà sớm ngày tỉnh ngộ, thoát khỏi người phụ nữ mưu mô, gian xảo kia.