Lục Bách Ngôn trở về Cầm Viên đã là nửa đêm. Cầm Viên là nhà riêng của một mình Lục Bách Ngôn còn chỗ ba mẹ thì lâu lâu anh mới ghé qua thăm. Vì thế người làm trong nhà không có nhiều, chỉ có một bà vú đã chăm sóc anh từ nhỏ cùng với hai người hầu hằng ngày phụ trách việc ăn uống và dọn dẹp nhà cửa. Cả căn nhà rộng lớn chỉ có một phòng ngủ chính là vẫn còn sáng đèn. Tô Thiên Tuyết vẫn chưa ngủ, cô vẫn đang đợi Lục Bách Ngôn trở về dù sao thì đêm nay cũng là đêm tân hôn của hai người. Lục Bách Ngôn khó khăn lắm mới đi lên được tới phòng ngủ chính. Từ lúc sáng làm lễ xong anh đã tiếp rượu cho đến tận bây giờ mới được giải thoát. Mở cửa bước vào phòng tân hôn của mình, bước chân Lục Bách Ngôn có hơi loạng choạng. Tô Thiên Tuyết liền nhanh chóng đi lại dìu chồng mình đi lại giường rồi để anh nằm xuống. “ Nước... nước ’’ tuy say nhưng Lục Bách Ngôn cảm giác cổ họng mình rất đau như muốn vỡ nát ra vậy. Tô Thiên Tuyết bên cạnh nghe anh nói vậy cũng lo lắng, lật đật đi xuống nhà lấy nước rồi còn thấy thêm một cái chậu nhỏ lấy thêm một ít nước nóng. Định là sẽ lau người giúp anh. Đúng lúc lại gặp bà vú cũng đang đi lấy nước uống. “ Thiếu phu nhân, con cần gì hả có cần vú lấy giúp không? ’’ buổi chiều lúc Tô Thiên Tuyết được tài xế chở về bà vú cũng đã gặp cô. Vừa gặp là bà đã ưng trong bụng cô vợ mà thiếu gia nhà mình lấy về rồi. Người gì đâu mà vừa đẹp người lại còn đẹp nết. Không giống với cô bạn gái trước đây của Lục Bách Ngôn chút nào cả cao ngạo, quá quắc, vô cùng khó ưa. “ Dạ con định lấy nước uống với nước nóng để lau người cho Bách Ngôn, nước để ở đâu vậy vú? ’’ lúc chiều cô cũng có đi tham quan nhà một vòng rồi nhưng đồ đạc thì vẫn chưa có rành. “ Con đứng đây đi, vú lấy cho ’’Đứng đợi khoảng 2 phút thì bà vú cũng đem một bình nước lọc được đựng trong cái bình thủy tinh cùng với đó là một chậu nước nóng. Bà còn không quên dặn cô thêm. “ Ly ở trên phòng ngủ chính có, nó nằm ở trong tủ cạnh đầu giường á con ’’“ Dạ con cảm ơn vú nhiều, con xin phép ’’Tô Thiên Tuyết cầm lấy sau đó đi lên lầu về phòng ngủ của mình. Lúc cô quay lại thì Lục Bách Ngôn đã làm xáo trộn cả cái giường lên hết. Quần áo cũng bị anh cởi bỏ rồi vứt suống sàn, trên người chỉ còn chiếc quần tây còn sợi dây nịt thì đã được mở ra. Ngoại trừ ba và anh trai, thì đây là lần đầu tiên Tô Thiên Tuyết trong thấy dáng vẻ ở trần của người khác giới. Cô nhìn thấy mà đầu muốn nổ tung, gương mặt thì đỏ như trái cà chua vì xấu hổ. Nhưng dù gì Lục Bách Ngôn cũng là chồng của cô, cô xấu hổ gì chứ. Cô cũng không thể để anh đem cái bộ dạng này đi ngủ được. Nói là làm Tô Thiên Tuyết đi tìm một cái khăn nhỏ rồi nhúng vào nước nóng khi nãy bà vú mới lấy cho cô. Nhẹ nhàng nhúng khăn vào nước rồi vắt cho ráo một chút, sau đó cẩn thận lau từng nơi trên người Lục Bách Ngôn. Phải nói thân hình anh rất hoàn mỹ, không quá ốm da thịt đầy đủ, lại còn có múi nữa chứ. Cơ bắp còn lộ rõ mồn một, làm cô nhất thời muốn nổi lòng tham rồi đây. Mà người đàn ông nằm trên giường bị người ta đụng chạm lại bất giác khó chịu mà cựa quậy. Ai dè lại vô tình nắm lấy tay của Tô Thiên Tuyết rồi kèo cả người cô ngã nhào xuống đè lên người anh. Tô Thiên Tuyết bị anh hù một phen hú vía, cứ tưởng là anh đã tỉnh. Nhưng đợi một lúc cũng không có phản ứng, cô ngước đầu lên nhìn thì thấy anh vẫn nhắm mắt hít thở đều đều. Dường như Lục Bách Ngôn đã chìm vào giấc ngủ sâu rồi. Tô Thiên Tuyết cũng không muốn kéo dài quá trình lau người đầy xấu hổ này. Cô nhanh chóng lau cho lẹ làng rồi đem dẹp chậu nước cùng khăn vào nhà tắm. Sau đó là quay trở lại phòng ngủ tắt đèn và lên giường đi ngủ. Ngày hôm nay là một ngày quá mệt đối với cô. Nếu biết kết hôn mệt mỏi như vậy thì lúc đó cô chỉ cần đi lĩnh chứng cho xong là được rồi. Lại quay sang nhìn người đàn ông nằm ngủ bên cạnh mình, Tô Thiên Tuyết bất giác nở một nụ cười hạnh phúc. Tô Thiên Tuyết nghĩ ngày hôm nay chắc mình là cô gái hạnh phúc nhất khi đã lấy được người mình yêu làm chồng. Cô thật sự khá mong chờ về những ngày tháng sau này khi cùng chung sống với anh. Nhưng Tô Thiên Tuyết lại không nghĩ đến quyết định ngày hôm nay của mình lại khiến bản thân mình sau này phải hối hận rất nhiều. Sáng hôm sau, Tô Thiên Tuyết vừa tỉnh dậy, đập vào mắt cô là hình ảnh người chồng của mình đang ngồi trên giường, lưng tựa vào đầu giường. Giống như đang chờ cô tỉnh lại, nghĩ đến Tô Thiên Tuyết đã thấy ngọt ngào, ánh mắt lấp lánh cả lên. Nhưng lời nói của Lục Bách Ngôn đã trực tiếp dội một gáo nước lạnh vào mặt cô. “ Ai cho cô ngủ trên giường của tôi? ’’ Lục Bách Ngôn chưa rời giường là chỉ để đợi cô tỉnh dậy rồi hỏi tội. “ Anh nói gì vậy? Chúng ta là vợ chồng mà ’’ Tô Thiên Tuyết nghe anh nói mà khó hiểu. Mẹ của cô từ nhỏ cũng đã nói vợ chồng thì đương nhiên phải ở chung với nhau chứ. “ Vợ chồng? Hừ ’’ Lục Bách Ngôn cười lạnh, ánh mắt quỷ dị nhìn cô. “ Đừng tưởng tôi lấy cô về thì cô sẽ thành vợ tôi, thành Lục thiếu phu nhân của nhà này ’’Nếu không phải bị mẹ anh bà Trương Quế Mai uy hiếp thì Lục Bách Ngôn anh còn lâu mới lấy Tô Thiên Tuyết cô làm vợ. “ A... Anh đang nói gì vậy, em không hiểu ’’ Tô Thiên Tuyết khó khăn lắc đầu trả lời. “ Tôi nói... từ nay cô sẽ ở phòng dành cho khách. Không có sự cho phép của tôi, tôi cấm cô bước vào phòng ngủ chính dù chỉ là nửa bước. ’’ Lục Bách Ngôn nắm chặt lấy bã vai của Tô Thiên Tuyết, lạnh giọng nói. Cũng chính vì hành động của anh mà áo ngủ của Tô Thiên Tuyết bị trượt một bên dây xuống, làm lộ ra vòng 1 vô cùng đẫy đà. Lục Bách Ngôn nhìn thấy cảnh xuân tươi đẹp kia, bên dưới liền căng cứng lên. Thầm chửi trong lòng: “ Khốn kiếp, mình vậy là lại có phản ứng với cô ta ’’. Nhưng anh vẫn cố gắng giữ tỉnh táo cho bản thân mình, vội buông Tô Thiên Tuyết ra nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh.