Tiểu Thư Ngốc

Chương 39: Bí Mật Được Kéo Dài

02-12-2024


Trước Sau

Dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn lộng lẫy, Lâm Uyển Hi cảm thấy sự căng thẳng trong không khí đã dâng cao đến mức có thể cảm nhận được.
Mọi thứ xung quanh nàng đều trở nên mơ hồ, như thể nàng đang bước đi trên một con đường phủ đầy sương mù, chỉ có mình nàng mới biết rõ mục tiêu của mình là gì.
Cuộc gặp gỡ với Diệp Thừa Hàn hôm nay thật sự khiến nàng phải suy nghĩ lại về mọi chuyện.
Kiếp trước, nàng từng là con cờ trong tay hắn, dễ dàng bị lợi dụng để hủy hoại gia tộc mình, nhưng giờ đây, nàng đã không còn là người con gái ngây thơ ấy nữa.
Cảm giác của nàng bây giờ không phải là sự sợ hãi hay lo lắng mà là một cảm giác tự tin mạnh mẽ, cùng với một ngọn lửa thù hận đang âm ỉ cháy trong lòng.
Diệp Thừa Hàn, Tứ hoàng tử, kẻ đã khiến nàng mất đi tất cả - liệu hắn có biết được sự thay đổi trong nàng hay không?Lâm Uyển Hi khẽ thở dài, quay bước, không muốn lãng phí thêm thời gian.
Nàng không thể chỉ đứng một chỗ và đợi mọi chuyện đến với mình.
Dù gì, nàng cũng đã sống lại, và lần này, nàng không thể chỉ làm một kẻ bị động.
"Tiểu thư, người đã trở về rồi sao?" Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.
Lâm Uyển Hi quay lại, thấy Thư Hòa, người hầu trung thành của nàng, đang cúi đầu chào.
"Ừm, tôi trở về rồi.
" Lâm Uyển Hi mỉm cười nhẹ, nhưng ánh mắt nàng lại trầm xuống.
"Có tin gì từ trong cung không?"Thư Hòa nhìn nàng một lúc rồi khẽ lắc đầu.
"Tiểu thư, người vẫn nên cẩn thận.
Những ngày gần đây, tình hình trong cung rất căng thẳng.
Nghe nói có một số thế lực đang muốn giành quyền kiểm soát, và người bị liên lụy không ít.
"Lâm Uyển Hi cau mày, không khỏi lo lắng.
Tình hình trong cung không đơn giản như nàng nghĩ.
Nhưng hiện tại, điều quan trọng nhất là nàng phải tìm hiểu về Diệp Trần Mặc - người mà nàng không thể quên.
Kiếp trước, hắn là người duy nhất giúp nàng thoát khỏi đám lửa, dù cuối cùng không thể cứu nàng.
Nhưng sau khi sống lại, nàng đã nhận ra một điều: hắn là người duy nhất có thể giúp nàng đối phó với mọi khó khăn, đặc biệt là với Diệp Thừa Hàn.
"Ta hiểu rồi.
Cứ theo dõi tình hình.
Mọi chuyện còn lại sẽ tính sau.
" Lâm Uyển Hi gật đầu, rồi quay lại bước đi.
Thư Hòa nhìn theo bóng dáng nàng, trong lòng cảm thấy lo lắng không thôi.
Tiểu thư của hắn đã thay đổi nhiều.
Lần này, nàng không còn là một cô gái ngây thơ dễ bị tổn thương.
Nhưng liệu nàng có thể thật sự đối mặt với những thế lực trong cung, hay lại một lần nữa bị cuốn vào những trò chơi chính trị nguy hiểm?Trong khi đó, ở một góc khuất trong cung, Diệp Thừa Hàn đang đứng một mình, ánh mắt lạnh lẽo quan sát mọi người xung quanh.
Mặc dù vẻ ngoài của hắn vẫn tỏ ra bình thản, nhưng trong lòng lại không hề yên ổn.
Hắn biết,Lâm Uyển Hi không phải là người dễ dàng bị gạt bỏ.
Nhưng hắn không nghĩ nàng sẽ có thể thoát khỏi hắn, dù nàng có thay đổi đến mức nào đi chăng nữa.
"Rốt cuộc nàng muốn gì?" Diệp Thừa Hàn tự hỏi, tay khẽ siết chặt tay nắm, ánh mắt lóe lên vẻ tính toán.
Một bóng dáng khác xuất hiện ở bên ngoài, lặng lẽ bước vào cung, nhưng lại không có ai chú ý đến.
Người này chính là Diệp Trần Mặc, vương gia lạnh lùng mà Lâm Uyển Hi đã không thể quên.
Hắn đứng yên một lúc, đôi mắt như sâu thằm không đáy, nhìn thẳng vào không gian trước mặt.
Đôi mắt đó mang theo sự lạnh lẽo, như thể hắn là người duy nhất có thể điều khiển tất cả, mà không ai có thể lay chuyển được.
Diệp Trần Mặc không vội vàng tiếp xúc với ai, hắn chỉ lặng lẽ quan sát tình hình xung quanh, như thể mọi sự kiện trong cung đều không thể làm khó được hắn.
Nhưng chỉ có hắn biết rõ, sau mỗi quyết định của mình, hắn đã chờ đợi một sự thay đổi nào đó từ người con gái kia.
Lâm Uyển Hi, nàng là người duy nhất khiến hắn phải suy nghĩ.
Cuối cùng, Lâm Uyển Hi cũng đã quyết định, dù gì nàng cũng phải tìm cách tiếp cận Diệp Trần Mặc.
Dù biết hắn lạnh lùng và tàn nhẫn đến mức nào, nhưng nếu muốn giành lại quyền kiểm soát và trả thù cho gia tộc mình, nàng không thể không có sự trợ giúp từ hắn.
Lần này, nàng sẽ không lùi bước.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!