- Trận thi đấu lớn mỗi lần, phần thưởng cũng không giống nhau. Chỉ có điều, đều vô cùng phong phú. Quan trọng nhất là được Thú Đường coi trọng, nói không chừng lại có cơ hội đi tới quốc gia cao hơn học tập. Nghe được câu hỏi, Phong đường chủ vội vàng nói: - Lần trước quán quân, có được ngọc phù chương trình học của danh sư tam tinh và bí tịch phương pháp thuần thú Lưu Thủy. - Cái này cũng gọi là phong phú? Trương Huyền bất đắc dĩ. Còn tưởng rằng quán quân sẽ được bảo bối các loại gì đó. Ngọc phù chương trình học của danh sư tam tinh, bí tịch phương pháp thuần thú... đối với hắn mà nói, toàn bộ cũng không có tác dụng. - Nếu như nhận được quán quân, không muốn bọn họ thưởng, đổi lấy cái khác cũng có thể chứ? Có chút do dự, Trương Huyền hỏi. - Vậy phải xem đổi cái gì! Phong đường chủ kỳ quái nhìn qua. Ngọc phù chương trình học của danh sư tam tinh, cho dù đối với hắn, cũng là bảo vật vô giá. Lẽ nào người trước mắt này còn không biết đủ? Còn muốn vật càng trân quý hơn? - Đổi một ít công pháp tu luyện! Trương Huyền nói. - Công pháp tu luyện? Còn một ít? Trên mặt ba thuần thú sư lớn đầy những dấu chấm hỏi thật lớn. Ngươi cho rằng công pháp tu luyện là rau cải trắng sao? Vừa mở miệng lại... một ít? Trương Huyền gật đầu: - Ừ, ví dụ như công pháp tu luyện của Tông Sư cảnh, càng nhiều càng tốt. Tốt nhất có thể có hơn một nghìn quyển. - Hơn một nghìn quyển? Thân thể mọi người thoáng lắc lư một cái. Ban đầu, bọn họ cho rằng "một ít", hơn mười quyển cũng không tệ. Hơn một nghìn quyển... Ngươi là muốn cướp đoạt toàn bộ Thú Đường sao? - Cấp bậc... gì? Phong đường chủ không nhịn được nói. Công pháp phân chia ra đẳng cấp. Cấp bậc cao, một quyển cũng khó cầu. Còn hơn một nghìn quyển? - A, cấp bậc không cần. Tùy tiện cấp bậc gì cũng được. Chỉ cầu số lượng, càng nhiều càng tốt. - Chuyện này... Mọi người sửng sốt. Nếu như không cầu cấp bậc, vậy... lại không đáng giá! Ở vương quốc nhất đẳng nhị đẳng, bí tịch Tông Sư cảnh trân quý, đến Phong Hào vương quốc lại không đáng giá bao nhiêu tiền! Chỉ cần có đủ kim tệ, đều có thể mua được... Người này lại muốn sử dụng ngọc phù chương trình học của danh sư tam tinh đổi lấy? Vị này khó tránh khỏi có chút quá lãng phí của trời! Danh sư tam tinh, cho dù ở Phong Hào vương quốc, đều là nhân vật lớn cao cấp nhất. Chương trình học của hắn, vô số người chen vỡ đầu, cũng không nhất định có thể có được. Sử dụng ngọc phù chương trình học đổi lấy một ít công pháp vô dụng? Tại sao lại khiến người ta có một loại cảm giác lấy gùi bỏ ngọc? Phải biết rằng, người tu luyện chỉ có thể tu luyện một loại công pháp. Muốn thay đổi, cần phải quay trở lại từ đầu, phiền phức vô cùng. Nếu như muốn một ít công pháp lợi hại ngược lại cũng thôi. Không cầu cấp bậc... linh tinh đều có, cũng không có cách nào tu luyện! Hiểu rõ những điều này, ba thuần thú sư lớn đều đồng loạt nhìn qua, mắt lớn trừng mắt nhỏ. Khẩu vị của Trương thú sư này... Thực sự quá kỳ lạ! - Nếu như không cầu đẳng cấp, loại này công pháp vẫn rất dễ tìm. Chắc hẳn là có thể... Điều kiện trước tiên là thu được quán quân của trận thi đấu thuần thú lớn. Có chút do dự, Phong đường chủ gật đầu. Trận thi đấu thuần thú lớn từng có tiền lệ thay đổi phần thưởng. Chỉ cần giá trị không vượt qua quá nhiều, có thể cầm ra, dùng để lôi kéo đối với thiên tài thuần thú, không tính là gì cả. - Tốt lắm, ta đáp ứng! Trương Huyền lên tiếng. Theo đẳng cấp tu luyện càng cao, công pháp càng khó thu thập. Phong Hào vương quốc hắn sớm muộn phải đi. Có người có thể dẫn đường, tất nhiên là hay nhất. - Quá tốt. Vậy nửa năm sau, chúng ta gặp ở Hiên Viên vương thành! Nghe hắn đáp ứng, mắt ba thuần thú sư lớn nhất thời cùng sáng lên, từng người xiết chặt nắm đấm. Huyền Lạc sơn mạch bọn họ, mỗi lần thi đấu đều ở vị trí lót đáy. Có vị thiên tài thuần thú sư này gia nhập, có lẽ có thể một tiếng liền khiến người kinh ngạc, khiến cho các Thú Đường khác đều trợn mắt há hốc mồm. Nói xong chuyện trận thi đấu thuần thú lớn, lại hàn huyên một hồi, ba vị thuần thú sư lớn thấy cũng không hỏi ra điều gì từ trong miệng đối phương, cũng lại thôi. Người trước mắt này, vừa nói đến chỗ mấu chốt, lại giả ngây giả dại, giả vờ không biết. Bọn họ tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, lại không thể làm gì. Ngươi nói ngươi khác không hiểu ngược lại cũng thôi. Thân là sư huynh của danh sư, danh sư học đồ, sát hạch danh sư thế nào, chung quy chắc hẳn phải hiểu chứ? Cho dù không biết, làm thế nào nâng độ cao tâm cảnh, phải biết! Kết quả... Cái gì cũng không biết! Được, nhịn! Y thuật cao minh như vậy, không hỏi kiến thức cao thâm, dược lý đơn giản một chút, không ngờ... cũng hoàn toàn không hiểu! Tiếp tục nhịn! Chỉ có điều... ngươi cũng là thuần thú sư nhị tinh, thậm chí ngay cả cưỡi man thú bay như thế nào cũng không biết được rõ ràng. Thú Đường có cơ cấu nào cũng không rõ... Nếu như cái này còn có thể nhịn, hỏi thăm rừng thú lớn tới mức nào, bên trong có bao nhiêu thuần thú học đồ, một thuần thú sư có thể thu mấy nà... Cái này giả vờ có chút quá! Không muốn nói chuyện với chúng ta, nói rõ là được, giả vờ gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết... Rất thú vị sao? Vừa rồi, thời điểm ngươi đánh ra các phương diện thuần thú, chữa bệnh, luyện đan, lại không chỗ nào không tinh không gì không làm được. Lúc này lại bộ dạng này, người không biết còn không tưởng rằng tinh thần phân liệt sao... Hàn huyên một hồi, ba thuần thú sư lớn thật sự chịu không nổi, mau chóng từ biệt. - Ai, không vội đi... Còn không có trò chuyện hết! Trương Huyền vội vàng bắt chuyện. Vù! Ba người thoáng lắc người một cái, võ kỹ lập tức thi triển ra. Hắn còn chưa nói dứt lời, bọn họ đã biến mất ngay cả bóng lưng cũng không thấy. Người nào thích trò chuyện với hắn. Cùng hắn trò chuyện sao? Ta còn muốn sống thêm một khoảng thời gian nữa, không muốn tức chết ở chỗ này... - Hàn huyên một hồi, tăng thêm không ít kiến thức. Không biết suy nghĩ trong lòng ba người, Trương Huyền cảm thán một tiếng, cũng đứng dậy. Đám người Phong đường chủ mặc dù chỉ là thuần thú sư, nhưng đối với tất cả vương quốc xung quanh, tất cả thế lực phân chia, lại biết cực kỳ rõ ràng. Không ít chức nghiệp cũng có thể nói ra một ít nội dung. Thật sự khiến cho hắn mở rộng tầm mắt. Thoạt nhìn thế giới này không có khoa học kỹ thuật, không hiện đại hoá, nhưng có thêm hệ thống tri thức không biết bao nhiêu năm, so với kiếp trước còn muốn sâu sắc, vững chắc hơn. Từ khi hắn xuyên qua đến bây giờ, tính toán đâu ra đấy cũng không đến hai mươi ngày. Trong đầu hắn còn có tư duy kiếp trước, rất nhiều chuyện đều không biết được rõ ràng. Cùng nói chuyện phiếm với những người kinh nghiệm phong phú như vậy, quả thực được ích lợi không nhỏ. Liên tục chạy hai ngày đường, lại ở Thú Đường giằng co một buổi chiều, Trương Huyền cũng có chút mệt mỏi. Ở dưới sự dẫn đường của một học đồ, hắn đi về phía phủ đệ được phân cho hắn. Còn không có đi tới cửa, hắn liền thấy một bóng người uyển chuyển đứng ở bên ngoài, yên tĩnh giống như một bức tranh. - Mạc Vũ? Trương Huyền sửng sốt. Không phải là ai khác, chính là thiên tài nữ hài cùng hắn giận dữ một ngày, tam công chúa của Thiên Vũ vương quốc, Mạc Vũ. - Trương thú sư! Thấy hắn đi tới, Mạc Vũ tiểu thư nhìn qua. - Tiểu thư đang đợi ta? Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua. Giải quyết xong chuyện của Khiếu Thiên thú, trời đã gần tối. Hắn lại cùng ba thuần thú sư lớn hàn huyên một hai canh giờ, lúc này cũng khoảng hơn mười giờ tối. Lúc này nàng canh giữ ở cửa làm gì? - Không sai, ta có chuyện dù thế nào cũng không nghĩ ra, muốn đích thân qua hỏi thăm. Mạc Vũ tiểu thư cắn răng một cái. - A? - Ngày hôm nay cũng đã nổ lò, ngươi làm thế nào xác định bên đan dược trong lò đã chế luyện được? Mạc Vũ tiểu thư nhìn qua. Nàng trở lại dù thế nào cũng không nghĩ ra. Làm luyện đan sư chính thức, nàng biết thứ đan dược này, muốn thành đan, độ khó cực lớn, sớm một phần không được, muộn một phần cũng không được. Nổ lò đồng thời thành đan, cho dù tận mắt nhìn thấy, nàng cũng không thể tin được. Quả thực giống như thần thoại. - Vận khí! Trương Huyền thuận miệng nói. Có Thiên Đạo Đồ Thư Quán đúng lúc theo dõi, khi nào nổ lò, khi nào thành đan, tất cả đều rõ ràng. Chỉ có điều việc này không thể nói ra được, hắn không thể làm gì khác hơn là giả vờ ngớ ngẩn để lừa đảo. - Vận khí? Mạc Vũ tiểu thư lắc đầu: - Luyện đan không có vận khí! Vẫn hi vọng Trương thú sư chỉ giáo, Mạc Vũ chân thành cảm kích. Làm thiên tài, học tập rất nhiều chức nghiệp, Mạc Vũ có lòng ham học hỏi mãnh liệt. Ban đầu, đối với Trương Huyền này, nàng không mấy quan tâm. Sau khi trở về cẩn thận nhớ lại rất nhiều bước luyện đan, nàng mới có phát hiện kinh người, đối phương đối với khống chế dược lý, lò lửa, ngay cả sư phụ của nàng cũng còn xa mới bằng được! Phải biết rằng lão sư của nàng lại là một vị luyện đan tông sư nhị tinh đỉnh cấp, tồn tại ở Thiên Vũ vương quốc cũng phải tính đến. Một người chưa đủ hai mươi tuổi, ngay cả lão sư của nàng cũng không bằng... Có khả năng sao? Cho nên... theo nàng, nhất định hắn sử dụng kỹ xảo gì đó. Suy đi nghĩ lại, nàng lại chết sống không nghĩ ra. Lúc này nàng mới đặc biệt tới hỏi thăm, hy vọng có thể từ trong miệng đối phương nhận được một ít gợi ý. - Nàng muốn học tập? Vốn tưởng rằng lừa gạt vài câu, đối phương sẽ biết khó mà lui. Không nghĩ tới vẻ mặt nàng nghiêm túc, Trương Huyền có chút giật mình. - Đúng! Ta thật sự muốn biết, cũng muốn học tập. Mạc Vũ nghiêm túc nhìn qua. - A! Nhìn thấy được bộ dáng này của đối phương, Trương Huyền không khỏi gật đầu. Không có cao giá của công chúa, không nghĩ ra, không tiếc nhận sai đi hỏi. Thảo nào tuổi còn trẻ lại có nhiều chức nghiệp như vậy. Mạc Vũ tiểu thư này thật sự có chỗ hơn người. - Nếu nàng muốn học, ta lại nói cùng nàng một chút! Đối với loại người ham học hỏi như vậy, Trương Huyền cũng không keo kiệt. Hai tay hắn đặt ở sau lưng, chậm rãi mở miệng: - Luyện đan, mặc dù là dung hợp dược liệu, phát huy dược tính của thuốc tốt nhất. Nhưng trong chế luyện, không thể chỉ để ý tới điều này, còn phải kết hợp rất nhiều thứ. - Lò luyện đan bị nổ mạnh kia của nàng, nếu như ta không nhìn lầm, là sắt tinh hàn trên Hàn Kim Sơn ở tây bắc Thiên Vũ rèn ra. Trình tự quá trình chín lần, rèn đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày. Tuy rằng không phải do luyện khí sư chính thức rèn ra, nhưng cũng từ trong tay một vị thợ thủ công nổi danh năm, từng trải muôn ngàn thử thách, rắn chắc khác thường. Chỉ có điều... Trương Huyền nói đến đây mỉm cười, ngẩng đầu nhìn về phía nữ hài trước mắt: - Mạc Vũ tiểu thư, không biết những gì ta nói... có đúng hay không? - Cái này... Thân thể Mạc Vũ chấn động, trợn mắt há hốc mồm.