Thiên Đạo Hữu Khuyết

Chương 273: Chủ yếu nhất là ta không có thời gian!

24-10-2024


Trước Sau

- Thông qua sát hạch?               Trương Huyền giống như hòa thượng sờ không thấy tóc:               - Ta sát hạch...
lúc nào?               Đối phương còn không có nói hết lời, lại tới trị liệu cho con Khiếu Thiên thú này.
Hiện tại hắn ngay cả nội dung sát hạch thuần thú sư nhị tinh là gì cũng không biết, thế nào...
lại đột nhiên thông qua?               - Thuần thú sư nhị tinh sát hạch, so với nhất tinh đơn giản hơn nhiều.
Chỉ cần thuần phục một con man thú Tông Sư cảnh là được...
Hiện tại Khiếu Thiên thú thuần phục về phía ngươi, đã hoàn toàn phù hợp điều kiện!               Lô thú sư đứng một bên mở miệng.
              - Ách...
Đơn giản như vậy sao?               Trương Huyền trợn mắt há hốc mồm.
              Sát hạch nhất tinh, hắn lại phải chạy nhanh, lại còn trả lời, không nghĩ tới nhị tinh dễ dàng như vậy.
              Nghe được lời của hắn, mọi người bất đắc dĩ một hồi.
              Man thú đạt được Tông Sư cảnh, đều có khí độ và ngạo khí của mình, không có khả năng dễ dàng thuần phục nhân loại.
Từ chuyện Khiếu Thiên thú nhiều năm như vậy chưa từng thuần phục người khác là có thể nhìn ra.
              Ngươi trùng hợp ở thời điểm nó sinh bệnh, hỗ trợ chữa tốt, mới khiến cho nó mang ơn, trực tiếp thuần phục.
Đổi lại thành bình thường, làm gì có chuyện đơn giản như vậy được.
              - Trương thú sư, huy hiệu thuần thú nhị tinh của ngươi, có khả năng ngày hôm nay không làm được.
Ít nhất phải đến ngày mai mới có thể đưa tới.
Ngày hôm nay không bằng không đi nữa.
Vừa vặn ta cũng có chuyện thương nghị cùng ngươi!               Phong đường chủ cười nói.
              - Chuyện này...
              Trương Huyền do dự.
              - Khiếu Thiên thú đạt được nửa bước chí tôn, tốc độ nhanh hơn.
Hồng Liên sơn mạch mặc dù xa, hai ngày là đến được.
Sáng mai lại đi, cũng không tính là gì cả.
              Phong đường chủ tiếp tục nói.
              - Được rồi!               Ngẩng đầu nhìn qua, trải qua một hồi lăn qua lăn lại, quả nhiên trời đã tối, gần hoàng hôn, Trương Huyền gật đầu đồng ý.
              - Vậy Trương thú sư, mời đi bên này.
              Thấy hắn đáp ứng, vẻ mặt Phong đường chủ cao hứng, bắt chuyện một câu.
              - Đi thôi!               Trương Huyền gật đầu, đi theo.
              Những người khác thấy Khiếu Thiên thú không chỉ được chữa trị tốt, còn thuần phục người khác, biết có tiếp tục đợi nữa cũng không có ý nghĩa gì.
Mỗi một người đều xoay người rời khỏi đó.
              ...
              - Ngươi nói...
Trương thú sư không chỉ chữa trị cho Khiếu Thiên thú, còn khiến cho nó thuần phục, thành thú sủng?               - Thanh Dương tông sư cũng khám không ra bệnh, hắn hỗ trợ khám?               - Ngươi sẽ không lừa ta chứ?               - Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú đột phá thành nửa bước Chí Tôn?               Tin tức rất nhanh được truyền ra.
Tất cả mọi người Thú Đường nghe được, mỗi một người đều không thể tin được.
Nhất là Trầm Bích Như chờ ở bên ngoài, càng trợn mắt há hốc mồm.
              Sớm biết rằng vị Trương lão sư này đi tới chỗ nào cũng không sống yên ổn.
Nhưng nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới, lại không yên ổn tới như thế!               Thanh Dương tông sư không nhìn ra chứng bệnh, hắn lại nhìn ra...
Người này hiểu rõ đối với y đạo từ khi nào?               Thuần phục Khiếu Thiên thú trở thành thuần thú sư nhị tinh...
              - Không biết, trở lại nói cho Hàn Quỳnh biết chuyện này, nàng sẽ tin tưởng hay không?               Tiêu hóa một hồi, từ trong miệng Vân Đào biết được tin tức chính xác, Trầm Bích Như lại cười khổ.
              Bằng hữu tốt của nàng, Hàn Quỳnh tốn vô số tinh lực, cũng mới thi được một thuần thú học đồ.
Đã nhiều năm, nàng ấy vẫn không có cách nào trở thành thuần thú sư chân chính.
Đến người này thì hay rồi, tới Thú Đường một chuyến, vốn chỉ vì ngồi thú cưỡi...
              Kết quả, không chỉ trở thành thuần thú sư chính thức, còn là nhị tinh...
Quan trọng hơn chính là, ngay cả bảo bối giữ nhà của Thú Đường cũng bị hắn bắt cóc...
              Nếu như nói chuyện này với Hàn Quỳnh, thật sự nghi ngờ nàng ấy có thể lập tức phát điên hay không.
              ...
              Trở thành thuần thú sư nhị tinh, đãi ngộ cũng nâng cao, lập tức được phân một phủ đệ ở bên trong Thú Đường.
Trương Huyền biết Trầm Bích Như tạm thời cũng không chỗ ở, để nàng tạm thời tiến vào trong.
Hắn đi theo phía sau Phong đường chủ, đi tới một đại sảnh rộng rãi.
              - Trương thú sư tư chất trời sinh xuất sắc, còn là một vị danh sư học đồ.
Nói vậy thứ này, tất nhiên có chút tác dụng!               Mấy người ngồi vào chỗ của mình, Phong đường chủ mỉm cười, lấy ra một vật đưa tới.
              Trương Huyền tiện tay tiếp nhận, không nhịn được sửng sốt:                - Minh Lý Ngọc Tinh?               Phong đường chủ đưa tới, không phải là vật gì khác, chính là Minh Lý Ngọc Tinh trước đây phụ thân Triệu Nhã, Triệu Phong thành chủ đưa cho mình, có trợ giúp cực lớn đối với độ tâm cảnh Minh Lý Cảnh.
              - Không sai!               Phong đường chủ gật đầu.
              Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
              Trước đây Triệu Phong lại lục soát khắp toàn bộ Bạch Ngọc Thành, mới tìm được một khối, đủ thấy trân quý.
Hiện tại vị Phong đường chủ này tiện tay liền đưa ra...
              - Vật này là ta nhận được trong lúc vô ý, đối với thuần thú sư mà nói, cũng không có tác dụng.
Ngươi là danh sư học đồ, muốn sát hạch danh sư, nâng cao độ tâm cảnh là tất nhiên.
So với lãng phí lưu lại ở trong tay ta, còn không bằng đưa ra.
              Nhìn ra được nghi ngờ của hắn, Phong đường chủ nói.
              Trương Huyền gật đầu, đang muốn nói chuyện.
Hắn lại thấy Lô thú sư ở bên cạnh cũng cười khanh khách nhìn qua:               - Ta thấy tu vi củaTrương thú sư đã đạt được Thông Huyền cảnh đỉnh phong, g cách nửa bước Tông Sư cũng không xa.
Chỗ của ta vừa vặn có công pháp và tâm đắc lúc tu luyện trước đây, trực tiếp tặng cho ngươi! Tuy rằng ngươi có lão sư lợi hại, những cái này không tính là gì cả, cũng xem như một chút tâm ý của ta.
              Nói xong, hắn lấy ra mấy quyển sách, đưa tới.
              Trương Huyền tiện tay mở ra, chính là bí tịch và tâm đắc tu luyện từ Thông Huyền cảnh đột phá nửa bước Tông Sư.
              - Ta không hào phóng giống hai lão đầu bọn họ, cũng không có nhiều thứ tốt như vậy.
Ta chỉ có một thanh trường kiếm, Thanh Nham Tử luyện khí tông sư ở Thiên Vũ vương quốc tự tay rừn, sẽ đưa cho Trương thú sư!               Vương thú sư cũng cười vuốt râu, lấy ra một thanh trường kiếm đưa tới.
              - Không vội...
              Thấy ba lão đầu vừa đến lại tặng đồ, hơn nữa vẻ mặt còn tươi cười nhìn qua, Trương Huyền vội vàng xua tay.
              Không công không nhận lộc.
              Hắn còn không có cảm thấy mặt mũi mình lớn như vậy, có thể khiến cho ba thuần thú sư nhị tinh lớn, vừa gặp mặt đã đưa bảo bối.
              - Ba vị thú sư có chuyện gì cứ nói thẳng đi!               - Trương thú sư không hổ danh là người thẳng thắn!               Phong đường chủ và hai vị khác liếc mắt nhìn nhau, gật đầu:                - Đã như vậy, ta lại nói ra.
Thật ra, chúng ta là có việc muốn nhờ.
              - Có việc muốn nhờ? Ta sao?               Trương Huyền sửng sốt.
              Mình tuy rằng thành thuần thú sư nhị tinh, nhưng mấy vị này cũng vậy.
Lại nói ở Thú Đường đợi lâu như vậy, người già thành tinh, còn có chuyện cần nhờ hắn sao?               Lẽ nào...
              - Phương pháp đánh thuần thú, là sư phụ ta sáng chế.
Lão nhân gia ta đã thông báo, không thể truyền ra ngoài.
Cho nên...
              Xem xong kho thư viện của Thú Đường, hắn cũng biết vì sao đánh một trận lại thuần phục man thú, lại khiến cho mọi người giật mình như thế.
              Bởi vì chân khí thiên đạo tinh thuần, cùng Thiên Đạo Đồ Thư Quán có thể nhìn ra chỗ man thú thiếu hụt, mới có thể khiến cho nó thuần phục.
Cho dù truyền thụ, bọn họ cũng học không được.
Làm không tốt còn có thể để lộ ra thần công thiên đạo.
              Ba lão đầu này vừa thấy mặt lại cho đồ, lại nói có việc thỉnh cầu, muốn học cái này, mình cũng phải có năng lực dạy!               Vẫn nên sớm từ chối rồi lại nói.
              Dù sao thế giới này sư đạo nghiêm khắc.
Lão sư không cho truyền ra ngoài, thì không thể truyền ra ngoài.
Bọn họ cũng không thể nói cái gì.
Xem như là lý do hay nhất.
              - Ách, mỗi một thuần thú sư đều có bí pháp của mình, không muốn truyền ra ngoài, chúng ta cũng sẽ không hỏi thăm.
Chuyện chúng ta muốn nhờ, không phải là chuyện này!               Nghe hắn nói như thế, Phong đường chủ lắc đầu.
              Thuần thú sư và luyện đan sư giống nhau.
Luyện đan có các loại thủ pháp, thuần thú cũng thế.
Lại nói, mỗi người khí chất, công pháp tu luyện đều không giống nhau.
Cho dù học được thủ đoạn của đối phương, có lúc cũng không dùng được.
              Cùng với mở miệng đắc tội một vị thuần thú sư, còn không bằng không nói.
              - Không phải cái này?               Trương Huyền nghĩ tới điều gì, vẻ mặt nghi ngờ nhìn qua:                - Lẽ nào...
Ba vị cũng mắc phải căn bệnh không trị được? Cũng muốn để cho ta trị một chút? Sẽ không phải cũng giống như Khiếu Thiên thú, buổi tối ngủ không yên? Thật sự không được, có thể thử phương pháp của Thanh Dương tông sư...
              - Khụ khụ!               Nghe hắn nói như thế, đám người Phong đường chủ thiếu chút nữa bị sặc nước bọt.
              Bọn họ chỉ cảm thấy hạ thân lạnh lẽo, trên trán đầy vạch đen.
              Đây là chuyện gì với chuyện gì vậy.
              Chúng ta nói có chuyện muốn nhờ ngươi, cho ngươi lại nói một hồi, chúng ta sợ rằng phải đổi thành thái giám...
              - Là như vậy!               Rất sợ hắn nói tiếp, khí tiết tuổi già khó giữ được, Phong đường chủ liền vội vàng cắt ngang:                - Thú Đường giống như nghiệp đoàn luyện đan sư, có rất nhiều phân bộ.
Làm thuần thú sư chính thức, nói vậy ta cũng không cần giới thiệu quá nhiều.
              - Ừ!               Trương Huyền gật đầu.
              Xem sách xong, tất cả việc này hắn cũng đều biết rõ ràng.
              Thú Đường cũng không phải là duy nhất.
Nơi đây, chỉ là một phân bộ trong đó mà thôi.
              - Thú Đường này của chúng ta, thuộc về phân bộ một vương quốc cấp bậc nhị đẳng, thống nhất nhận sự quản lý của Thú Đường Hiên Viên vương quốc.
              Phân bộ cũng có đẳng cấp, từng tầng một tiến dần lên.
              Thú Đường ở Huyền Lạc sơn mạch lui tới cùng mười mấy vương quốc nhị đẳng xung quanh, cấp bậc ở tầng dưới cùng.
              Hiên Viên vương quốc là gần Phong Hào vương quốc.
              Vương quốc chia ra làm phong hiệu: nhất đẳng, nhị đẳng, không nhập lưu (cũng chính là không có danh sư trấn thủ, không đánh gia lên đẳng cấp).
              Thiên Huyền vương quốc thuộc về cấp bậc cuối cùng.
Bắc Vũ vương quốc nắm giữ danh sư nhất tinh trấn thủ, xếp lên nhị đẳng.
              Thiên Vũ vương quốc nắm giữ danh sư nhị tinh, xếp lên nhất đẳng.
              Về phần Hiên Viên vương quốc, lại nắm giữ danh sư tam tinh, có tư cách thành lập truyền tống trận cực lớn, mua bán ra các loại vật tư, vạn nước tới triều, thực lực của một nước đang cường thịnh.
              - Thú Đường của Hiên Viên vương quốc cách năm năm đều sẽ tổ chức một lần trận thi đấu thuần thú lớn, mời thú sư trẻ tuổi thuộc phân bộ đi tới so tài.
              Phong đường chủ tiếp tục nói:                - Ngươi ở phân bộ Huyền Lạc sơn mạch chúng ta sát hạch trở thành thuần thú sư, là người thuộc về phân bộ chúng ta.
Ta hi vọng...
ngươi có thể lấy danh nghĩa Thú Đường chúng ta, đi tham gia trận thi đấu lớn này.
              - Trận thi đấu thuần thú lớn?               - Đúng vậy, trận thi đấu thuần thú lớn này tập hợp vô số thiên tài thuần thú sư của vương quốc.
Nếu như có thể ở trong đó một tiếng cất lên khiến người kinh ngạc, đoạt được vị trí thứ nhất, tất nhiên sẽ được Thú Đường coi trọng, danh tiếng của phân bộ chúng ta cũng sẽ vang xa.
              Phong đường chủ nói xong, vẻ mặt mong đợi nhìn qua.
              - Cái này...
              Không nghĩ tới đối phương thỉnh cầu là điều này, Trương Huyền nhìn qua:                - Thi đấu vào lúc nào?               Nếu như sát ngày, hắn cũng không có thời gian.
              Hiện tại chủ yếu nhất là nghĩ biện pháp giải quyết kịch độc trong cơ thể, sau đó sát hạch danh sư.
              Về phần thuần thú sư, chỉ là tiện tay làm, vì cưỡi thú miễn phí mà thôi, không phải là mục tiêu của hắn.
              - Nửa năm sau, tại Hiên Viên vương thành.
              Phong đường chủ nói.
              - Nửa năm sau? Cái này...
phải xem ta có thời gian hay không đã!               Trương Huyền không dám đáp ứng.
               - Thưởng cái gì không quan trọng.
Chủ yếu nhất là ta không có thời gian!                Trương Huyền lắc đầu.
               Thấy đối phương từ chối, đám người Phong đường chủ không nhịn được lộ ra vẻ thất vọng.
Chỉ có điều loại tâm tình này còn không có duy trì được bao lâu, liền nghe được giọng nói của đối phương tiếp tục vang lên.
               - Ai, đúng rồi, phần thưởng...
là cái gì vậy?

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!