- Tiểu tử, chạy đi đâu. Ma Ngưu thấy Không Chân muốn trốn, chợt quát một tiếng, một hư ảnh Ma Ngưu xuất hiện phía sau Không Chân. Ma Ngưu há to miệng, lấy thế thôn phệ nuốt Không Chân. Y đạo của Mạc Phàm kinh người, thực lực thì rất bình thường, nếu để Không Chân trốn thoát, ông ta và Mạc Phàm đợi bị chặn cửa đi. Tuy ông ta không phải đối thủ của Không Chân, nhưng ít ra cũng phải liều mạng một phen. - A… Vậy ngươi thử xem. Trong mắt Không Chân hiện lên chút khinh thường, không đợi Ma Ngưu nuốt vào, bóng dáng huyễn hóa thành chín phi đao, dọc theo chín ánh sáng lao ra phía ngoài. Một Ma Ngưu Hóa Thần trung kỳ, cũng muốn ngăn hắn lại, nghĩ đơn giản quá rồi. Cách đó không xa, Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cũng không có ý ngăn cản, chỉ thản nhiên nói: - Không để lại gì mà rời đi, nếu ngươi còn mệnh có thể rời khỏi biệt viện hãy nói. Hắn vừa nói những lời này xongg, trận pháp vẫn ở trạng thái ẩn không biết bị thứ gì kích phát, bỗng nhiên phát sáng lên, bao phủ cả căn biệt viện ở bên trong. “Xoẹt!” Dưới lưu quang bốn phía trận pháp, mấy phi đao kia và phi đao bên ngoài biệt viện biến thành đường bỗng văng tung tóe. Ngay sau đó, toàn bộ bị nghiền nát. Không Chân chỉ cách nơi vừa biến mất một bước, đã xuất hiện thân hình. “Phốc!” Một ngụm máu tươi phun từ miệng Không Chân ra, trong chớp mắt sắc mặt cả người như giấy vàng, khí tức cả người cũng lập tức giảm xuống trăm thước, trong đôi mắt tràn đầy khiếpsợ nhìn Mạc Phàm. - Đây là chuyện gì thế này? Vừa rồi ông ta dùng đạo thuộc tính phong của ông ta để chạy khỏi nơi này, lúc trước ông ta thành công thoát khỏi tay một tu sĩ mới tiến vào Hợp Đạo kỳ, sao có thể không thể rời khỏi Y Đạo Trận của Mạc Phàm. Vừa rồi ông ta chỉ di chuyển một bước, không chỉ đạo nát, lực sinh mệnh trên người lập tức tổn thất chín phần, không mấy tháng thậm chí một năm đừng nghĩ tới chuyện tu luyện trở về. Nếu hắn tiến lên thêm chút nữa, rất có khả năng chết ở đây. - Với thực lực của ngươi, đi chín bước đã là cực hạn, muốn ra khỏi biệt viện, không có khả năng, nhất là thông qua phương pháp nhất thân cửu phân rời đi, càng không thể. Mạc Phàm thản nhiên nói. Không Chân chỉ là ngoại đạo, kém xa y đạo của hắn, nếu hắn nguyện ý, có thể hủy đạo của Không Chân hoàn toàn, đây là áp chế của đạo. Ngoài ra, bản thể của Không Chân đi từng bước một, có thể đi tới cửa. Nhưng ông ta lại nhất thân cửu phân, phải chịu chín lần tấn công của Nhất Thế Vô Song, như vậy, mỗi khi ông ta đi một bước tương đương với đi chín bước. - Hóa ra là như vậy. Lông mày Không Chân giãn ra, hiểu ra nói. Bởi vì Mạc Phàm chỉ là Kim Đan kỳ, khiến ông ta không ngừng phạm sai lầm. Y Đạo Trận đã bổ sung toàn bộ khác biệt thực lực của Mạc Phàm, ở trong căn biệt viện này, so đấu duy nhất là đạo. Yđạo của Mạc Phàm còn vượt xa sư phụ, ở đạo càng xa hơn ông ta không biết bao nhiêu lần. Tuy ông ta bố trí đường lui, nhưng muốn thoát từ trong y đạo của Mạc Phàm vốn là chuyện không có khả năng. Không chỉ ông ta thua, từ lúc ông ta tiến vào căn biệt viện này ông ta đã thua rồi. - Ngươi còn gì để nói? Mạc Phàm gật đầu, hỏi. - Xem ra ở trong trận pháp, cho dù ta hủy Phong Linh Châu, cũng không thể uyhiếp được sư thúc? Không Chân nghĩ một lát, lấy Phong Linh Châu ra. Ông ta cắt yêu lang ra thành từng mảnh, yêu lang đều có thể khôi phục, càng không nói tới vật chết như Phong Linh Châu. - Chuyện này thì ngươi có thể thử xem. Mạc Phàm không đáp, ngược lại thúc giục. - Xem chừng là như vậy, chỉ là ta còn chưa tính toán đưa Phong Linh Châu cho sư thúc, sư thúc ra tay đi, nếu ngươi giết ta, Phong Linh Châu là của ngươi, không giết ta, ta còn có thể dựa theo ý sư phụ ta, ngăn cản chút thời gian sư thúc đan thành cửu pháp. Không Chân hơi nhếch miệng cười, cất Phong Linh Châu. Lúc cơ thể ông ta ở đỉnh phong, cũng không thể rời khỏi Y Đạo Trận của Mạc Phàm, hiện giờ càng không có hi vọng. Chỉ là không để Mạc Phàm đạt được Phong Linh Châu, ông ta càng phải ngăn cản một phen. Không phải ông ta trung thành, nếu ông ta đưa Phong Linh Châu cho Mạc Phàm, chưa chắc Mạc Phàm đã tha cho thì không nói, cũng làm trái ý nguyện của sư phụ ông ta, vấn đề này càng nghiêm trọng hơn thua trên tay Mạc Phàm. - Vậy ngươi xếp hàng trong Chuyển Sinh Trì của sư phụ ngươi đi. Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, một tay vươn về phía Không Chân. Lúc Mạnh Bất Đồng sư huynh ở đại chiến Thần Ma, đã từng lấy bản thân chi lực phá một thành của thiên sứ, còn chiếm được Chuyển Sinh Trì của thiên sứ này. Chuyển Sinh Trì của thiên sứ trải qua Mạnh Bất Đồng sư huynh cải tạo, đã được sử dụng. Làm đệ tử môn hạ của ông ta, chỉ cần gửi tinh huyết và tam hồn lục phách, sau khi tử vong đều có thể xoay người thông qua thứ này. Mấy đệ tử hạch tâm của Mạnh Bất Đồng, qua một thời gian sẽ đổi tinh huyết và thần hồn còn dư bên trong Chuyển Sinh Trì, như vậy tới nay cho dù chuyển sang kiếp khác, chuyển sang kiếp khác cũng sẽ có được thực lực và trí nhớ gần thời gian trước. Như vậy, không cần quá nhiều thì giờ để trùng tu. Không Chân là một trong những đệ tử hạch tâm của Mạnh Bất Đồng, thiên phú phi phàm như vậy, sau khi bị giết chắc chắn được Mạnh Bất Đồng sư huynh chuyển sang kiếp khác sống lại. - Ngay cả chuyện này mà Mạc sư thúc cũng biết, vậy sư thúc đừng khách sáo nữa, ra tay đi. Không Chân nhướn mày, hơi bất ngờ nói. Chuyển Sinh Trì là một trong những bí mật của sư phụ ông ta, có rất ít người biết, ngoại trừ ông ta và mấy vị sư huynh ra, cho dù là một số đệ tử Mạnh gia cũng không biết. Mạc Phàm là người mới vào Thần Nông Tông, tuy là sư đệ của sư phụ hắn, nhưng không khỏi biết hơi nhiều. Phải biết rằng, ngay cả Chu Bất Vi Chu sư thúc người được xưng là vào sinh ra tử với sư phụ ông ta cũng không biết tới sự tồn tại của Chuyển Sinh Trì. - Về sư phụ ngươi, ta biết nhiều hơn ngươi nhiều. Mạc Phàm cười nhạt nói. Lúc này Không Chân nhìn hơn 20 tuổi, thực ra tuổi thật đã hơn 50, kiếp trước hắn đấu với Mạnh Bất Đồng sư huynh trên trăm năm, rất nhiều chuyện về Mạnh Bất Đồng sư huynh hắn đều biết. - Nếu là như vậy, hi vọng sư thúc dùng lực lượng cực mạnh của trận pháp này giết ta, sư điệt muốn xem mình có thể chống đỡ được bao lâu, cũng hi vọng khiến sư phụ ta hiểu nhiều hơn về sư thúc, không biết sư thúc có thể thành toàn hay không. - Như ngươi mong muốn, nói cho sư phụ ngươi trận pháp này tên là Nhất Thế Vô Song. Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng tinh quang, năm ngón tay nắm chặt. Trận pháp vốn đã sáng lên đột nhiên đại phóng hào quang, y đạo chi lực giống như nước sông dậy sóng tụ tập vào nhau, như tụ tập về phía vực sâu. Toàn bộ như được ấn nút dừng lại, rõ ràng là rất nhiều thứ đang cử động, tuyết đang rơi, yêu lang đang rống, gió đang gào thét, trái tim đang đập thình thịch, nhưng không có một chút âm thanh truyền ra. Không chỉ Ma Ngưu lộ ra dị sắc, Mạc Phàm cũng nhíu mày, nhìn bên ngoài biệt viện. Hắn vừa mới nhìn, một giọng nói vang lên. - Nhất Thế Vô Song, tên rất hay.