Lời của Trương Dương lập tức khiến cho người vừa bước ra từ căn biệt thự được một trận cười ha hả. Trong mắt bọn họ, Trương Dương thực sự quá khôi hài, một thanh niên xem ra
chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, ồ, lại thêm một thanh niên cũng trạc tuổi, hai người, xông thẳng vào cổng nhà người ta, lại lớn giọng nói rằng ta
muốn diệt cả nhà ngươi, người như vậy, không phải ngốc thì cũng là bị
điên. - Nhìn xem, đó chẳng phải là tiểu tử nhà Nghiêm gia đã chạy trốn lên Trường Kinh sao, tên là gì nhỉ? Nghiêm Lương Phi? Lúc này, một người đàn ông đang đứng trong đám người vây quanh người mặc áo choàng đen thần bí, vỗ mạnh trán, giọng the thé nói: - Đúng rồi, tên là Nghiêm Lương Phi, này, nhà ngươi đùng đùng nổi giận xông vào đây, chẳng lẽ lại là tới để báo thù? - Đúng vậy, chính là ông nội Nghiêm gia nhà ngươi đây, súc sinh, các ngươi mau đền tội cho cha và ông nội ta! Kẻ thù gặp mặt, thì hết sức tức giận, giây phút nhìn thấy kẻ địch của mình đang ở trước mặt, hai mắt Nghiêm Lương Phi lại vằn lên, các cơ toàn
thân cương lên, cánh tay lộ rõ gân xanh. Chỉ thấy Nghiêm Lương
Phi hét lên một tiếng, nhảy thẳng từ trên ngựa xuống, nắm lấy hàng rào
gỗ phía trước, chớp mắt đã lật đổ, ngay sau đó giơ nắm đấm xông vào! Trương Dương không ngờ rằng, sau khi nhìn thấy người của Khương gia, Nghiêm
Lương Phi lại bộc phát như vậy, lại còn nhanh hơn hắn một bước xông lên, Nhất Tuyến Kim Đồng Thể trong ngũ đại thể chất tu luyện quả nhiên lợi
hại! Nhưng Nghiêm Lương Phi lại lỗ mãng xông lên như vậy, cơ bản
không thể làm nên chuyện gì, thực lực anh ta mặc dù có nội công nhị
tầng, nhưng trong mắt đám người kia, căn bản không được xem là lợi hại,
Trương Dương trước đó đã nhìn sơ qua một lượt, ngoại trừ cái người thần
bí choàng áo đen mà hắn không nhìn ra được thực lực thì mấy chục người
nhà Khương gia còn lại, có hai người đều đã đạt được nội công tam tầng,
còn những người khác, phần lớn thực lực đang ở giai đoạn phát huy tác
dụng nội công nhị tầng. Nghiêm Lương Phi lỗ mãng xông lên như vậy chắc chắn sẽ bị thua thiệt! - Không tự lượng sức, để lão phu chiếu cố ngươi vậy! Nhìn thấy Nghiêm Lương Phi xông lên, một người nhà Khương gia đứng ra, người này mặt mày hồng hào tầm hơn 40 tuổi, nội công đã đạt kỳ đầu nhị tầng,
hiển nhiên đột phá tam tầng là trong tầm tay. Ông ta bước tới
trước một bước, bày xong tư thế, giống như là đang ôm cây đợi thỏ, một
khi Nghiêm Lương Phi xông lên ông ta có thể chắc chắn rằng chỉ trong
thoáng chốc sẽ khiến Nghiêm Lương Phi chỉ có con đường chết. - Tia Chớp, Vô Ảnh! Trương Dương vừa nhìn đã phát hiện ra sự cách biệt giữa người đó và Nghiêm
Lương Phi, biết rằng Nghiêm Lương Phi mà xông lên như vậy, chắc chắn
chẳng có gì tốt đẹp cả, bèn hét lớn lên một tiếng! - Hựu hựu! Hai bóng hình, bất chợt từ bên cạnh Trương Dương vọt lên, tốc độ nhanh như
cắt, vui mừng hơn Nghiêm Lương Phi biết bao nhiêu, nháy mắt đã vọt đến
hai bên Nghiêm Lương Phi! Khi nhìn rõ được hai chiếc bóng bên
cạnh Nghiêm Lương Phi thì bọn người Khương gia đang đợi Nghiêm Lương Phi chui đầu vào rọ chợt biến sắc, không còn chút gì phong thái cao thủ
trước đó nữa, quay mình tháo chạy. Khương gia mấy đời đều là cao
thủ dùng độc, đối với những sinh vật độc nhất thiên hạ như hồ ly đuôi
chồn không còn lạ lẫm gì nữa, hơn nữa con chuột nhỏ có thể sát cánh bên
cạnh hồ ly đuôi chồn, lại càng không thể là con vật tầm thường được? Bọn người Khương gia không ngờ rằng, Tia Chớp sao có thể cho bọn họ cơ hội, chính trong lúc bọn họ xoay mình, Tia Chớp đã phun ra một làn khói độc, làn khói đen này đã biến thành mũi tên nhọn lao thẳng đến chỗ người
kia! Vô Ảnh không cam lòng lép vế, miệng phun ra một luồng nội
kình, đánh thẳng vào người Khương gia, khiến người đó không cử động
được! Làn sương độc của Tia Chớp cũng bị nó hít vào, chỉ trong nháy mắt, mặt nó bỗng chốc đen lại! Lúc này, Nghiêm Lương Phi cũng đã vọt tới, một quyền đánh thẳng vào mặt người này! - Khương gia, hãy nộp mạng cho ta! - Phịch! Cái người nhà Khương gia đứng ra ngăn cản Nghiêm Lương Phi giống như diều
bị đứt dây, ngã ngửa ra sau bay ra ngoài, ngã nện xuống bậc thềm trước
biệt thự, dưới chân đám người kia! - Khương sinh! Khương gia lại có một lão nhân nữa xông lên, căm phẫn kêu lên một tiếng, vội vàng quỳ xuống xem xét tình hình của Khương sinh. Độc của hồ ly đuôi chồn, lại còn thêm cả vết thương do nội kình của Vô Ảnh
gây ra, cuối cùng lại còn bị Nghiêm Lương Phi dùng mười phần công lực
hung hăng đánh cho một quyền, sau khi ngã xuống đất, thì đã tắt thở,
chết ngay tại chỗ. Lúc này, Trương Dương cũng cưỡi Truy Phong
tiến vào bên trong đình viện của biệt thự, cái hàng rào gỗ trước cửa
chính, cơ bản không ngăn nổi Truy Phong. Lão nhân này cùng với
cái tên Khương Sinh đã chết xem ra có quan hệ mật thiết, sau khi phát
hiện Khương Sinh đã chết, thì bèn rơi nước mắt, ông ta ngẩng đầu lên,
nhìn Nghiêm Lương Phi với ánh mắt phẫn nộ, thảm thiết kêu lên: - Tên tiểu tử họ Nghiêm, ngươi ra tay thật quá tàn ác! - Khương An Quốc, lúc trước ông ra tay với cha ta và ông nội ta , sao không thấy nói như vậy! Nghiêm Lương Phi mắt đỏ au, thở hổn hển, cực kỳ kích động, những lời lão già Khương An Quốc nói càng khiến anh ta phẫn nộ. Trương Dương từ trên lưng ngựa nhảy xuống, đứng bên cạnh Nghiêm Lương Phi, đề
phòng anh ta lúc này lại không kìm chế mà lỗ mãng xông lên, ngộ nhỡ có
sơ xuất gì, Trương Dương lại phải phân tâm chăm sóc anh ta, đây không
phải mục đích chính Trương Dương đưa anh ta đi để đích thân trả thù. - Ồ ồ… thì ra là cái bà già không chết của Nghiêm gia đã nói tất cả với ngươi. Lúc này, trong đám người nhà Khương gia, một người đàn ông có khí chất hơn
bước ra, khuôn mặt chữ điền, chừng năm mươi tuổi đổ lại, so với những
người còn lại trong Khương gia có phần cao hơn một bậc. Ông ta
nhìn Tia Chớp, Truy Phong và Vô Ảnh lại còn Trương Dương, nheo mắt lại,
ánh mắt không kìm chế mà lộ rõ vẻ thèm muốn, từ từ nói: - Thiên
mã, Tầm Bảo Thử, Vô Ảnh…tam đại linh thú, Nghiêm Lương Phi, bà nội ngươi đưa ngươi tới Trường Kinh, cũng thật không uổng công đó! Không ngờ
ngươi có thể mời đến những trợ thủ như vậy, còn có thể khiến cho linh
thú ra tay trợ uy cho ngươi, xem ra, người trẻ tuổi này cũng thuộc dòng
dõi đại thế gia nào rồi! Ánh mắt của người này cuối cùng dừng lại trên người Trương Dương, lúc này ánh mắt mới thực sự lộ rõ sự thèm
muốn, chắp hai tay, nói tiếp: - Người trẻ tuổi, cho dù cậu đến từ đại thế gia nào chăng nữa, hà tất lại tới một huyện thành nhỏ như Bắc Ô chúng tôi, tham gia vào ân oán giữa hai tiểu thế gia không đáng xếp
hạng như chúng tôi chứ? - Đây vốn chỉ là một chút ân oán giữa Khương gia chúng tôi và Nghiêm gia bọn họ. Người này nhìn Trương Dương, nhẹ nhàng thư thái, không có chút gì là bị ảnh
hưởng bởi bọn người Khương gia bị đánh chết trước đó, nhìn Trương Dương
dụ dỗ: - Cậu xem thế này có được không, Khương gia chúng tôi ở
Bắc Ô cũng có chút thực lực, ít nhất cũng mạnh hơn Nghiêm gia bọn họ
nhiều, bất kể Nghiêm gia bọn họ đã hứa cho cậu những gì, chúng tôi đều
có thể cho cậu gấp đôi! Lời vừa nói ra, Nghiêm Lương Phi lập tức
phẫn nộ, nếu không phải bị Trương Dương ngăn cản, anh ta nhất định sớm
đã xông lên cho ông ta hai quyền rồi, bây giờ bị Trương Dương ngăn cản,
anh ta chỉ còn biết quát tháo: - Khương Thiên Hạ, ông không những hại chết cha ta và ông nội ta, đến bà nội ta ông cũng không buông ta,
hôm nay, bất luận ông có nói gì, tôi cũng sẽ dùng máu ông để tế trước
vong hồn song thân ta! Thì ra người này chính là phụ thân của hai anh em Khương gia mà bọn hắn gặp trước đó, Khương Thiên Hạ, cũng là gia chủ đời này của Khương gia, Trương Dương lạnh lùng nhìn ông ta không
nói lời nào. Cái đám người Khương gia này, chỉ có Khương Thiên Hạ và người vừa nãy Khương An Quốc là hai cao thủ có nội công tam tầng,
những người khác, đều là nội công nhị tầng, Trương Dương cơ bản không để bọn họ trong mắt, cho dù không có Trương Dương, đám ngườiKhương gia
này, cũng chẳng đủ cho ba tên tiểu tử Truy Phong, Vô Ảnh và Tia Chớp
chơi đùa, phải biết rằng, cả ba tên tiểu tử này, thực lực đều đã đạt tứ
tầng, là linh thú tứ tầng. Điều duy nhất khiến Trương Dương có
chút kiêng kị, chính là cái người vẫn chưa nói câu nào, mặc dù cái người choàng áo đen đó vẫn đang bị người của Khương gia vây xung quanh như vì sao vây quanh mặt trăng. Trương Dương không nhìn ra được thực
lực của người đó, điều này chỉ có thể nói rõ, cái người thần bí này, ít
nhất cũng là một cao thủ nội công đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Trong giới tu luyện phàm có thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn chỉ có thể đếm trên mười đầu ngón tay, nhưng những cao thủ đại viên mãn như vậy đều là thủ hộ của thế gia mình, cơ bản không thể có khả năng ở cùng một chỗ
với một tiểu thế gia không đáng xếp hạng như Khương gia. Nhưng
cái người mặc áo choàng đen che gần nửa mặt thân thế thần bí này, đến
Trương Dương cũng không có cách nào nhìn thấu, càng khiến cho hắn muốn
xem người này hình dáng ra sao. Điều này làm Trương Dương rất khó hiểu, mà đây cũng là nguyên nhân Trương Dương chần chừ chưa ra tay. - Để ta, chính là ta muốn tiêu diệt cả nhà Khương gia các người, câu nói này, ta vừa mới nói qua. Trương Dương bước lên trước một bước, đứng trước mặt Nghiêm Lương Phi, đối mặt với đám người nhà Khương gia đang đứng trước biệt thự. Trương Dương dường như là đang nói với người của Khương gia, trên thực tế, lại nhằm vào cái người thần bí kia. - Người trẻ tuổi, đừng quá kiêu ngạo, để tránh đem lại những phiền phức không cần thiết cho gia tộc mình! Thấy việc dụ dỗ trước đó không hiệu quả, Khương Thiên Hạ xa xầm mặt mày, tức giận nói với Trương Dương. Trương Dương khinh thường liếc mắt nhìn Khương Thiên Hạ, tiện tay giơ lên, nội công bắn ra từ đầu ngón tay, biến ra một đường màu trắng giống như lưỡi dao sắc bén, đâm vào Khương Thiên Hạ! Khương Thiên Hạ sắc mặt
biến dạng, bối rối, lưỡi dao màu trắng sắc bén kia đánh trúng vào cửa
chính của biệt thự đằng sau ông ta. - Ầm! Cái cửa chính trải qua bao nhiêu năm không hề có chút sứt sát nào của căn biệt thự, trong nháy mắt đã hoàn toàn vỡ vụn. - Năng, năng lực thực thể hóa? Khương Thiên Hạ sau khi bối rối né được, cũng không giấu được sự kinh ngạc, lắp bắp nói: - Cậu, cậu, cậu, cậu – Nội công ngũ tầng -? Khương Thiên Hạ nói đến câu cuối thì cũng đã không làm chủ được đầu lưỡi, nói mãi cũng chỉ nói được hai từ đó. - Xoạt! ! ! Người của Khương gia, sau khi nghe được những lời thốt ra từ gia chủ Khương
Thiên Hạ, đồng loạt lui lại mấy bước, từng người một đều đồng loạt biến
sắc, cũng không ai dám chê cười người này là điên ngốc giống như trước
nữa. Năng lực thực thể hóa, đây chỉ có thể là cao nhân thần tiên
trong truyền thuyết mới có thể làm được, Khương Thiên Hạ cả đời tu luyện nội công, cũng nhờ mấy năm gần đây cũng có sự thay đổi, và nắm bắt được sự kỳ ngộ của mấy lần này, mới đột phá đạt được thực lực nội công tam
tầng, lúc này, nhìn thấy chiêu vừa rồi của Trương Dương, thì việc quỳ
xuống xin tha mạng cũng đã nghĩ đến!