- Tòa thành có từ thời thượng cổ. Trong mắt Tần Vấn Thiên lộ ra tia sắc bén. Hắn rất hiếu kỳ về thành Cổ Đế. Tòa thành trì có di tích của Cổ Chi Đại Đế này, nếu không được phép, nhân vật đế vương cũng không thể đi vào, có thể nói là rất đáng sợ. Thời điểm Thiên Biến đế quân tiễn hắn đến đây, đã từng có một con hắc long xuất hiện, uy chấn Cuồng Bạo hải vực. Con hắc long đó dường như bảo vệ thành Cổ Đế. Yêu đế đáng sợ như vậy, vì sao nó lại thủ hộ ở nơi này? Phụng mệnh lệnh của người nào? Cổ Đế chi thành ở khu vực trung tâm của Tiên vực. Thiên kiêu vô tận tụ tập ở nơi Tiên vực bát ngát này hết đời này đến đời khác. Hơn nữa hắn còn ẩn ước nghe được, thành Cổ Đế không phải chỉ có một tầng, mà còn có những khu vực khác. Hết thảy những điều này đều ấn chứng chỗ phi phàm của thành Cổ Đế. - Có đi hay không? Ánh mắt Tần Vấn Thiên lập lòe, hỏi. - Dĩ nhiên, Thượng cổ chi thành xuất hiện ở trước mắt, là dịp ngàn năm có một thuở, người của Đông Thánh Tiên môn cũng sẽ hàng lâm. Chỉ sợ chẳng mấy chốc nơi này sẽ xuất hiện trong tầm ắt của các vị thiên kiêu của thành Cổ Đế rồi. Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội. Ánh mắt của Nam Hoàng Vân Hi cháy bỏng. Nàng thân là hậu duệ của Nam Hoàng Nữ Đế, gặp Thượng cổ chi thành làm sao có thể không đi xem cho rõ ngọn ngành chứ. - Được. Tần Vấn Thiên gật đầu. Hắn cũng có mong muốn mãnh liệt được đi tới Thượng cổ chi thành ở bầu trời phía trước để tìm hiểu hư thực thế nào. Xuyên qua Hư Không Thụ diệp, đi tới lối đi thông lên Tiên cung cổ trên bầu trời. Lối đi này giống như đại đạo cổ, khoảnh khắc nhóm người Tần Vấn Thiên hàng lâm, phù quang vô tận buông xuống trên đại đạo, có uy lực vô thượng. Thanh Nhi biến sắc, lập tức thu hồi pháp bảo Hư Không Thụ diệp, đoàn người tiếp nối nhau đáp xuống trên cổ đạo. - Chuyện gì xảy ra vậy? Thần sắc của Tần Vấn Thiên ngưng trọng lại. - Dường như đại đạo này cũng có lực lượng quy tắc, không cho phép Hư Không Thụ diệp xuyên qua. Thanh Nhi thấp giọng nói, đoàn người bọn họ quan sát cổ đạo này, thấy nó như là con đường hành hương đi thông lên bầu trời. - Chúng ta đi lên. Đám người Tần Vấn Thiên đi theo cổ đạo thông lên bầu trời, phù quang vô tận trải rộng trên cổ đạo, phảng phất có một cổ lực lượng kỳ lạ bao phủ trên người của bọn họ. Cổ lực lượng này thẩm thấu vào trong thân thể, phảng phất có uy lực đại đạo vô hình, trui luyện thân thể. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy trong cơ thể đột nhiên tràn đầy lực lượng cường đại, dường như tinh thần chi lực và thương thế tiêu hao trên người đã hoàn toàn khôi phục lại trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Khí tức trên người hắn trở nên thịnh vượng cường đại hơn. -Đây là. . ? Những người khác cũng phát hiện ra dị thường, ngay cả Tiểu Hỗn Đản cũng chớp động ánh mắt phốc phốc. . , rực sáng lạ thường. - Uy năng thật là mạnh. Nội tâm Tần Vấn Thiên chấn động ghê gớm, cả người đều tràn đầy lực lượng, khôi phục được thời kỳ toàn thịnh. Phía sau, người của Đông Thánh Tiên môn truy kích đến. Hư Không Cổ phàm trôi nổi trên không. Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nội tâm chấn động sâu sắc. Thành Cổ Đế không ngờ lại có một tòa thành cổ lão trên bầu trời, uy nghiêm vô thượng, trông giống như nơi cư trú của thần linh, thần đế. Đám người Tần Vấn Thiên dừng bước trên cổ đạo. Đại đạo phía trước phảng phất có một cổ uy áp kỳ lạ càn quét xuống, có một cổ lực lượng mơ hồ buông xuống, mơ hồ khiến cho Tần Vấn Thiên có cảm giác nguy hiểm. Hắn ngăn cản mọi người, thấp giọng nói: - Đoạn đường này khôi phục thương thế của chúng ta, nhưng nếu như đã là Thượng cổ chi thành, cũng không bước chân vào dễ dàng như vậy, trước mặt có thể sẽ gặp nguy hiểm, mọi người cẩn thận một chút. - Vâng. Mọi người gật đầu, phóng khí thế mạnh mẽ trên người ra ngoài, lan đến toàn thân, bao vệ thân thể, cẩn thận đi về phía trước. Tần Vấn Thiên đạp bước ra trước tiên. Đi chưa được mấy bước, một cổ uy lực của đại đạo buông xuống, rơi xuống trên người hắn. Thân thể hắn chấn động lên mãnh liệt, phảng phất có một cổ kiếp lực vô thượng rơi vào thân mình. Thân thể của hắn như muốn phá vỡ vụn ra, một nguồn sức mạnh hủy diệt điên cuồng tàn phá bừa bãi trong cơ thể. - Ứng Kiếp lộ! Một giọng nói cổ xưa vang dội trong màng tai của mọi người, khiến cho nội tâm bọn họ chấn động lên. Cổ đạo đi thông lên bầu trời này chính là Ứng Kiếp lộ, nếu muốn vào Thượng cổ chi thành trên bầu trời, cần phải Ứng Kiếp nạn. Tần Vấn Thiên khoác khải giáp Thiên Ma lên người, phù quang lưu động vô tận, có thân thể bất diệt. Sức mạnh đáng sợ trên không ngừng buông xuống, như là lạp tử hủy diệt hết thảy, không ngừng công kích lên mỗi chỗ trong thân thể Tần Vấn Thiên. Trong cơ thể của hắn vang lên tiếng nổ oành đùng, huyết mạch gầm thét, để ứng với Cổ lộ chi kiếp. Toàn thân của Nam Hoàng Vân Hi tắm trong lửa, thân khoác đôi cánh Phượng Hoàng, càn quét hư không. Tiểu Hỗn Đản phát ra tiếng gầm rú kinh thiên, hóa thân thành đại yêu hung lệ, cả người yêu khí ngất trời. Quân Mộng Trần phủ thêm khải giáp Đế vương không ai bì nổi, cõng trời xanh trên lưng, chống lại kiếp lực. Mọi nơi trên người Tử Tình Hiên đều có Thần Ưng chi quang, rít dài từng cơn, uy lực đáng sợ. Hoa Thái Hư trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi, có lẽ hắn là người có nhục thân yếu nhất trong số những người này. Hắn có Luân Hồi Chi Mâu, có ý chí vô cùng kiên định, am hiểu huyễn thuật cường đại, nhưng nhục thân của hắn lại có vẻ yếu, vào lúc ứng kiếp, thân thể khó có thể chịu đựng, nên hộc ra máu tươi. - Có thể kiên trì được không? Tần Vấn Thiên hỏi Hoa Thái Hư. - Không sao. Trong hai tròng mắt của Hoa Thái Hư có ánh sáng luân hồi, cực kỳ kiên định, lộ ra sự dẻo dai đáng sợ. Dạng dùi mài như thế này hắn đã từng trải qua trong thế giới Luân Hồi, không diệt được ý chí của hắn. - Được. Tần Vấn Thiên gật đầu, tiếp tục đạp bước ra phía trước. Ứng kiếp ứng kiếp, không ngờ chỉ là một cổ đạo đi thông lên Thượng cổ chi thành mà cũng gian nan như vậy. Lực lượng hủy diệt đó không ngừng xông vào thân mình, mặc dù giờ này Tần Vấn Thiên đã ngưng tụ thể chất kỳ lạ, vậy mà mỗi thời khắc đều cảm nhận được thân thể muốn băng diệt rớt ra, dường như thân thể sắp bị cổ hủy diệt đó đánh nát. - Lực lượng thật là đáng sợ. Tần Vấn Thiên chống lại cổ lực lượng ấy, cùng bạn đồng hành bước về phía trước từng bước một. Cho đến sau đó, Hoa Thái Hư đã hộc ra không biết bao nhiêu ngụm máu tươi, là người thê thảm nhất. Sau đó là Tử Tình Hiên, Thần Ưng chi quang trên người nàng bị đánh nát, thân thể ứa đầy máu tươi. Nhưng nhìn đám người Tần Vấn Thiên vẫn kiên định đi trước dẫn đường, trong con ngươi của Tử Tình Hiên vẫn lộ ra chút chấp niệm mãnh liệt, cứng rắn cắn răng không nói tiếng nào. Tử Tình Hiên lại tiếp tục xông xáo cùng với Tần Vấn Thiên, người bên cạnh Tần Vấn Thiên đều là những nhân vật thiên kiêu cực kỳ kiệt xuất, không phải tầm thường. Nàng đã trở thành một người yếu nhất, đây vốn là khúc mắc của Tử Tình Hiên. Nàng không muốn dần dần bị kéo dài khoảng cách, càng lúc càng xa, tâm chí nhất định phải cứng cỏi hơn mới được. Thanh Nhi cũng không chịu nổi,. tTân nàng khoác đoá sen hoa mỹ, nhưng vẫn bị thương mấy lần. Nam Hoàng Vân Hi là người xin đẹp nổi bật nhất trong mọi người bây giờ. Phòng ngự của nàng vốn lợi hại, hơn nữa sau mấy lần bị đánh nát, thân thể của nàng tựa hồ muốn nổ tung, nhưng lúc này trong cơ thể nàng phảng phất có một cổ lực lượng sống lại phun trào cực kỳ mạnh mẽ. Cả người nàng đều có huyết quang ngập trời, cổ phượng hót dài, trọng tố thân thể. Hiển nhiên đây là thiên phú của Nam Hoàng Vân Hi, huyết Cổ Phượng, sinh Niết bàn. Phía sau lưng, các cường giả của Đông Thánh Tiên môn cũng đi theo tiến lên trước. Nhân số của bọn họ rất nhiều, cũng đều là nhân vật yêu nghiệt kiệt xuất được chọn lọc từ các đại châu của Đông Thánh Tiên môn. Nhưng nếu so sánh đơn độc cùng với đoàn người của Tần Vấn Thiên, thì không có bao nhiêu người có thể đủ để so cùng bọn họ. Vì thế chỉ có vài chục người là có thể đi về phía trước, những người còn lại sau khi thử sức đành phải lui xuống đầy vẻ không cam lòng. Hơn nữa mấy chục người đi về phía trước cũng đang do dự. Nếu như bọn họ theo chân đám người Tần Vấn Thiên đi thông đến Hư Không chi thành, khi đó còn có thể chiến thắng được đám người Tần Vấn Thiên hay không? Tuy nhiên kỳ quan trước mắt quá mức chấn động, hư không có thần xuất hiện, có thể nào bỏ lỡ được. Mấy ngày sau, đoàn người của Tần Vấn Thiên thừa nhận đau khổ cực kỳ mãnh liệt, nhưng tâm thần vẫn cẩn thận, không cho ý chí tán loạn. Nếu như ý chí tán đi, nhất định sẽ bị cỗ kiếp lực này diệt sát. Đông Thánh Tiên môn đã có hai người chết trên Ứng Kiếp lộ, dao động đến tâm tư của những người khác, cho thấy con đường này cực kỳ nguy hiểm. Huống chi đó chỉ là cửa vào, muốn đến trước Hư Không chi thành cần phải đi qua hết Ứng Kiếp lộ này. Sau chín ngày, cuối cùng đoàn người của Tần Vấn Thiên cũng đi tới cuối đường Ứng Kiếp, đã không còn lực lượng hủy diệt nữa. Đoàn người của Tần Vấn Thiên người nào người nấy đều vô cùng mệt mỏi, thậm chí Tử Tình Hiên trực tiếp hôn mê bất tỉnh, ngã xuống trên cổ lộ. Còn Hoa Thái Hư cũng vô lực ngồi xuống đất, cả người mệt lả, hai tròng mắt chậm rãi nhắm lại, hoàn toàn dựa vào một khẩu khí kiên trì mà đã tới được nơi này. Nhưng lúc này, hào quang vương vãi xuống cổ lộ, khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy một cổ lực phục tô lần nữa khôi phục thân thể của hắn. Sau mấy lần cổ lực lượng thần kỳ này lưu chuyển trong người, Tần Vấn Thiên cảm giác dường như khí lực của mình càng mạnh mẽ thêm vài phần. Hoa Thái Hư cũng dần dần khôi phục lực lượng. Tử Tình Hiên cũng thanh tỉnh lại. Bọn họ đi qua một trận quang mạc của cổ lộ, lập tức trước mắt nhoáng lên một cái, đã đứng trước một Viễn Cổ chi thành. Nơi này cổ xưa mà uy nghiêm. Nơi này thần thánh không cho phép kẻ khác khinh nhờn. Ngẩng đầu, nhìn toà Thượng cổ chi thành này, Tần Vấn Thiên sinh ra lòng kính sợ, phát sinh tâm tình không tự chủ được, mơ hồ có ý nghĩ muốn quỳ xuống bái lạy. Tần Vấn Thiên quay đầu nhìn thoáng qua những người của Đông Thánh Tiên môn còn đang bước trên Ứng Kiếp lộ, trong con ngươi lóe lên một đạo hàn mang. Lần này người của Đông Thánh Tiên môn không tru diệt hắn, thì những người này chắc chắn sẽ phải trả giá nặng nề. - Những cái này đều là thượng cổ yêu thú sao? Nam Hoàng Vân Hi lẩm bẩm nói nhỏ, nhìn vô số thân ảnh yêu thú được điêu khắc trên vách tường Thượng cổ chi thành. Những thân ảnh trông rất sống động, liếc mắt nhìn một cái dường như sẽ rơi luôn vào trong đó. Những yêu thú ấy có Thao Thiết, Hỗn Độn, Cùng Kỳ, Toan Nghê, … đều là đại yêu tuyệt thế, cực kỳ hung lệ, trấn thủ ở đây như thần giữ cửa vậy. Cổng chính của tòa Thượng cổ chi thành đang được mở rộng, nhưng không nhìn thấy được tình hình ở bên trong, chỉ có một cổ lực lượng dao động mãnh liệt từ đó lan tràn ra, không ai biết bước chân vào trong đó sẽ xuất hiện hậu quả đáng sợ như thế nào. - Ta đi vào trước, mọi người chờ ở bên ngoài. Tần Vấn Thiên mở miệng nói. - Không. Thanh Nhi lập tức nói, bàn tay mảnh khảnh của nàng không ngờ lại nắm lấy tay của Tần Vấn Thiên rồi, đôi con ngươi như nước nhìn Tần Vấn Thiên, lo lắng cho an nguy của hắn. - Ta cũng đi. - Huynh đi, ta cũng đi. - Tốt, vậy chúng ta cùng đi vào. Tần Vấn Thiên không làm gì được Thanh Nhi, chỉ có thể đáp ứng, sau đó hắn nắm tay của Thanh Nhi, đi vào trong phiến đại môn ấy. Trong phút chốc, bọn họ sinh ra một loại cảm giác xuyên qua trên thế giới hư vô, trên thế giới hư vô đó giống như thế giới thượng cổ, có vô số đại yêu đáng sợ. Một tiếng nổ oành đùng, thân thể của Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi xuất hiện ở trên một tòa chiến đài trong hư vô thế giới. Tiếng nổ ầm ầm chấn động thiên địa, có hai đại yêu xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Thượng cổ chi thành này không ngờ lại thực sự có đại yêu thủ hộ!