Nghe tiếng hô đó, cả hiện trường im ắng vô thanh. Đám người Ngạo Kim ngơ ngác nhìn người đó, dường như linh hồn cũng bị rút cạn, chẳng khác nào xác. chết biết đi. Ngạo Hàn Mai thì vui mừng như điên. Cô ta nhìn về phía người đó, vội hỏi: “Minh chủ đang ở đâu?”. “Đã vào thành rồi!". “Mau theo tôi đi nghênh đón minh chủ!”. Ngạo Hàn Mai vô cùng kích động, lập tức sắp xếp. dẫn mọi người đi đến cổng thành. Ngạo Kim sợ hãi, vẻ mặt cực kỳ khó coi. “Ngạo Kim, lần này phải làm sao?”. “Lâm... Lâm minh chủ đến rồi, chúng ta sắp tiêu rồi, tiêu cả r“Lâm minh chủ đánh bại ông tổ nhà họ Mãn, thăng cấp Lục Địa Thần Tiên, làm chấn động toàn bộ vực Diệt Vong. Đó là thần tiên đấy, chúng ta lấy gì chống đối với người đó?”. “Ngạo Kim đại nhân, chúng ta không phải đối thủ của Lâm minh chủ... Đầu hàng đi!". “Phải đấy, Ngạo Kim đại nhân, đầu hàng đi, nếu không... chúng ta sẽ mất mạng!”. Bọn họ run rẩy, run giọng nói. Ngạo Kim toát đầy mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, há hốc miệng không biết nên nói gì. Đúng lúc đó, một đoàn người đi tới, dẫn đầu là Lâm Chính. Anh cưỡi ngựa đi đến, nhóm người Ngạo Hàn Mai đi theo hai bên trái phải, nhìn chằm chằm Ngạo Kim ở phía sau kết giới. Ngạo Kim run rẩy càng dữ dội. Lúc này, Lâm Chính phóng ra khí thế, lan tràn về phía đó. Mới chỉ cảm giác được lưồng khí thế đó, đám người Ngạo Kim đã không còn tâm tư phản kháng, thậm chí cả kết giới trước mặt cũng rung chuyển. Chốc lát sau. Vù! Vùi Vù! Vù... Kết giới vỡ tan. Phịch!Đám người Ngạo Kim lập tức quỳ xuống đất, không dám đứng dậy. Lâm Chính đi tới phía trước, nhìn xuống Ngạo Kim đang quỳ dưới đất, bình tĩnh nói: “Nghe nói ông muốn tạo phản?”. “Minh chủ, oan... oan cho tôi quá, sao... sao tôi dám tạo phản? Đâu dám... đâu dám. . ”. Ngạo Kim lắp bắp, vội vàng cười gượng, giảo biện. “Ngạo Kim, ông đúng là vô liêm sỉ! Các ông đột nhiên tạo phản, giết hại đội vệ binh của tôi, định khống chế tôi. Nếu chị tôi không kịp thời ra tay, tôi đã trở thành tù nhân của các ông. Bây giờ Lâm minh chủ đến, ông lại không chịu thừa nhận? Thật nực cười!”. Ngạo Hàn Mai nói. “Đưa thi thể của những người bị sát hại đến đây!”. “Minh chủ, hãy cho chúng tôi thêm cơ hội. “Minh chủ. Người đi theo Ngạo Kim quỳ cả xuống, không ngừng dập dầu, giống như phát điên.