Giải quyết xong chuyện của Độc Cô Thành, Lâm Chính một mình chạy thẳng đến vùng cực hàn. Vào sáng hôm nay anh nhận được tin, Ngạo Tuyết Thành xảy ra biến cố. Một nhóm người bất mãn với cách quản lý của Ngạo Hàn Mai, đột nhiên tấn công tộc Diệp Mạch của Ngạo. Hàn Mai, định lật đổ sự quản lý của cô ấy. Mặc dù tộc Diệp Mạch chỉ có lác đác vài người, nhưng người đi theo Ngạo Hàn Mai thì không ít. Lúc này, Ngạo Hàn Mai đang dẫn nhóm người theo mình dồn những kẻ phản loạn đến phía Đông thành. Phía Đông thành bố trí không ít kết giới, bọn họ dựa vào kết giới để chống lại Ngạo Hàn Mai. “Ngạo Kim! Ông đại nghịch bất đạo, phản bội thế gia, ông là tội đồ của thế gia Ngạo Tuyết!”. Ngạo Hàn Mai cầm kiếm quát lên, trong mắt tràn ngập phẫn nộ. “Ngạo Hàn Mai, cô mới là tội đồ của thế gia Ngạo. Tuyết! Cô vì tranh đoạt chức vị mà cấu kết với người ngoài, bán đứng thế gia Ngạo Tuyết! Nay thế gia Ngạo Tuyết rốt cuộc mang họ Ngạo hay là họ Lâm”?”. Ngạo Kim đứng trong kết giới la lên, trên mặt nở nụ cười lạnh nhạt. “Lâm minh chủ nói rồi, cậu ấy sẽ không tùy tiện can thiệp vào việc của thế gia Ngạo Tuyết! Nhưng cậu ấy sẽ trợ giúp thế gia Ngạo Tuyết chúng ta phát triển, giúp chúng ta lớn mạnh!”. Ngạo Vi Âm đi tới, quát lên: “Ngạo Kim, nếu ông thật sự nghĩ cho thế gia thì không nên dẫn người tạo phản, làm vậy sẽ chỉ khiến người vô tội trong tộc đổ máu hi sinh". “Hừ, Ngạo Vi Âm, cô bớt ở đó làm kẻ hòa giải! Tên họ Lâm kia hứa hẹn vài điều là cô tin rồi sao? Cô dễ tin người quá! Huống hồ, người của thế gia Ngạo Tuyết chúng ta nhiều nhân tài, tộc trưởng các chỉ tộc có ai không mạnh bằng hai chị em các cô, dựa vào đâu mà để một con nhóc như Ngạo Hàn Mai làm chủ của một thế gia? Nếu làm thì cũng phải do Ngạo Kim này làm, thế gia được Ngạo Kim tôi dẫn dắt mới có thể phồn vinh lớn mạnh!". Ngạo Kim nói. “Ngạo Kim, chẳng lẽ ông muốn khơi dậy nội loạn?”. Ngạo Thái phẫn nộ tiến lên. “Ngạo Thái, ông còn mặt mũi xuất hiện trước mặt tôi à? Khi xưa tôi ra lệnh ông giết Lâm Chính khi cậu ta vào thành, vì sao ông không ra tay? Ông muốn trơ mắt nhìn đôi cẩu nam nữ này hủy diệt thế gia Ngạo Tuyết chúng †a sao? Ngạo Thái, nếu các ông còn có lương tâm, còn xem là người của thế gia Ngạo Tuyết thì hãy giúp tôi khống chế đám người Ngạo Hàn Mai, bắt bọn họ về xử tội. Vậy thì thế gia Ngạo Tuyết sế có thể phục hưng, chúng ta cũng có thể một bước lên mây”. Ngạo Kim nói. “Ông... . Ngạo Thái tức đến mức run rẩy cả người. Ngạo Hàn Mai cũng vậy, lồng ngực không ngừng phập phồng. “Hàn Mai, đôi khi phải dùng thủ đoạn sắt đá hơn”. Ngạo Vi Âm quay đầu lại, khàn giọng nói. Trong giọng nói chứa đựng sự sắc bén lạnh lùng. Ngạo Hàn Mai không khỏi sửng sốt, nhìn về phía chị mình, thấy ánh mắt chị mình lạnh nhạt hờ hững, lập tức hiểu được ý của Ngạo Vi Âm. “Người đâu!". Ngạo Hàn Mai hô lên, đang định ra tay. “Gia chủ! Gia chủ! Thuộc hạ có chuyện lớn cần bẩm báo!". Lúc này, một người của thế gia Ngạo Tuyết cầm một phong thư vội vã chạy tới. Ngạo Hàn Mai ngạc nhiên, nhìn sang người đó, nhíu mày hỏi,: Chuyện gì mà gấp như vậy?“Bẩm gia chủ, là tin tức liên quan đến nhà họ Mãn!”. Người đó nói. “Tình hình thế nào?”. Ngạo Hàn Mai vội hỏi. Ngạo Kim dám dẫn người tạo phản là vì nhận được tin nhà họ Mãn tấn công liên minh Thanh Huyền. Ông ta nghĩ lần này liên minh Thanh Huyền sẽ chết chắc, nếu không, Ngạo Hàn Mai có Lâm Chính đứng sau, dù có cho Ngạo Kim một trăm lá gan, ông ta cũng không dám ngang nhiên ra tay, công khai phản đối Ngạo Hàn Mai. Mặc dù tin tức này được Ngạo Hàn Mai phong tỏa chặt chẽ nhưng cũng lộ ra một ít phong thanh. Những người trong tộc đứng sau lưng Ngạo Kim đều là người phản đối Lâm Chính, bị Ngạo Kim mua chuộc. Bọn họ không quan tâm ai làm gia chủ, bọn họ chỉ quan tâm đến lợi ích của mình. Người đó vội vàng dâng bức thư lên bằng hai tay, nói: “Không lâu trước nhà họ Mãn dẫn người của toàn tộc, hợp tác với gần mười thế tộc như Thiên Trì, Phương Thôn Cốc,... tấn công liên minh Thanh Huyền! Nhà họ Mãn hầu như bị diệt cả tộc, cốc chủ Phương Thôn Cốc Nghe vậy, tất cả mọi người im lặng như tờ. Ngạo Kim ngã ngồi xuống đất, không thể suy nghĩ được gì. “Báo!". Lúc này, một tiếng hô lại vang lên, sau đó thì thấy một người trong tộc của thế gia Ngạo Tuyết chạy tới, quỳ trước mặt Ngạo Hàn Mai. “Bẩm gia chủ, Lâm minh chủ đến rồi!”.