Trong lòng La Tư Đặc suy nghĩ, trên mặt cười khổ không thôi, chỉ sợ năm đó mặc cho là ai đều sẽ không nghĩ tới, hơn mười năm sau mấu chốt mà gia tộc thịnh vượng lại chính là Lôi Nặc - người bị trục xuất ra khỏi gia tộc a. Không. . . Nếu như không có sự tình năm đó thì chỉ sợ tộc vị không tới phiên Lôi Áo, mà là trên người Lôi Nặc đang được vinh dự là thiên tài đời thứ hai. - Phụ thân, ngươi vừa rồi làm sao lại đi cự tuyệt trọng hồi gia tộc?Chờ La Tư Đặc đi rồi, Kiệt Sâm nhịn không được tiến lên khó hiểu nói. - Ha ha, có lẽ, trọng hồi gia tộc đối với ta tới nói, cũng không phải là trọng yếu nhất a. Mặt mũi Lôi Nặc tràn đầy cảm thán nhìn Kiệt Sâm - người khôi phục thực lực cho mình, trên mặt mang theo tình cảm yêu thương. Trước đó khi còn chưa khôi phục thực lực, Lôi Nặc đã từng nghĩ tới sau khi khôi phục mình sẽ trọng hồi gia tộc. Nhưng mà chờ hắn chính thức khôi phục thực lực thì trong nháy mắt đó, hắn mới phát hiện, trên cái thế giới này, còn có chuyện trọng yếu hơn chờ hắn đi làm. - Vưu Lợi Á, chờ ta dàn xếp tốt chuyện của con chúng ta, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi, cho dù chết cũng không chối từ!Đáy lòng Lôi Nặc lòng âm thầm thề, vô cùng kiên định. Lúc này, sắc trời đã tiếp cận chạng vạng tối, từ lúc thay Lôi Nặc bắt đầu đả thông kinh mạch đến khi Lôi Nặc hấp thu hết Linh Dược Tề trở thành thất giai Hoàng Linh Sư mất suốt thời gian một ngày, trong một ngày, Kiệt Sâm không phải thay Lôi Nặc đả thông kinh mạch thì là mình tu luyện, dù là thân thể của Kiệt Sâm rất mạnh, giờ phút này cũng không khỏi cảm nhận được một tia mỏi mệt. Phân phó Khắc Lôi Nhã các nàng dọn dẹp không gian trước phòng, không đợi Kiệt Sâm trở lại gian phòng của mình, Vi Ân cũng không biết từ chỗ nào chui ra. - Cái này ... Kiệt Sâm, khục khục, lúc nào thay ta trị liệu một chút ah. Giờ phút này trên mặt Vi Ân đầy vẻ tươi cười giống như là một người hầu nịnh nọt chủ tử, ở đâu nhìn ra được là một Bát Giai Đế Linh Sư cao cao tại thượng. Một màn kinh thiên trong viện vừa rồi hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, đi theo Kiệt Sâm trong gia tộc Thác Đức ngây người thời gian dài như vậy, đối với chuyện tình phụ thân Lôi Nặc của Kiệt Sâm, Vi Ân cũng có chỗ hiểu rõ, những ngày này Kiệt Sâm một mực chiếu cố hắn khiến cho Vi Ân cũng có chút hiếu kỳ, không biết Kiệt Sâm đang bận cái gì. Nhưng mà vừa rồi tại phòng mình, hắn chứng kiến Lôi Nặc cùng La Tư Đặc chiến đấu, lúc này mới không khỏi chấn động, hắn như thế nào cũng không ngờ rằng, Kiệt Sâm thậm chí ngay cả Lôi Nặc - người bị phế hết kinh mạch cũng có thể khôi phục lại. Tại Tư Đặc Ân đại lục, dùng kỹ thuật linh lực hiện tại và tình huống của Lôi Nặc, thực lực có thể nói là hoàn toàn không có khả năng khôi phục, nhưng lại bị Kiệt Sâm làm được, đây đối với Vi Ân mà nói, thậm chí còn rung động hơn so với chuyện Kiệt Sâm trị hết bệnh cho đại vương tử mà Lỗ Đạo Phu đều không thể trị liệu. Một cái chỉ có thể nói rõ phương diện Lỗ Đạo Phu trị liệu bệnh cho đại vương tử không bằng Kiệt Sâm, một cái khác, thì cơ hồ phá vỡ truyền thống của Tư Đặc Ân đại lục, có thể nói là kỳ tích. Trong lòng Vi Ân lại một lần nữa nóng nảy lên. - Yên tâm đi, qua vài ngày ta sẽ giúp ngươi xử lí tốt. Kiệt Sâm có chút mệt nhọc đối với Vi Ân khoát tay áo, sau đó quay đầu đi vào gian phòng của mình. Trên thực tế, cho dù là Vi Ân không đề cập tới chuyện này thì Kiệt Sâm cũng đã nghĩ ra biện pháp, chỉ những ngày này một mực cân nhắc thay cha mình khôi phục thực lực cho nên mới chậm trễ hành động. Đã nhận được hứa hẹn của Kiệt Sâm, mặt mũi Vi Ân tràn đầy tươi cười đứng ở cửa phòng Kiệt Sâm lập tức vô cùng hưng phấn đi trở về. . . . Trong văn phòng Áo Lan Đa vương thành Áo Lợi Phất bán đấu giá. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - AIGiaitri. comện FULL- Cái gì? Đưa cho ta hay sao?Ba Đốn vẻ mặt kinh ngạc nhìn Kiệt Sâm đứng ở trước mặt mình:- Ngươi nói Linh Dược Tề này là lễ vật tặng cho ta, nó có công hiệu gì sao?Mắt nhìn Áo Lợi Phất bán đấu giá đại hình đấu giá hội tới gần, Yên Cơ vừa mới chuẩn bị cho Kiệt Sâm một tấm thiệp mời thì nghe thủ hạ nói có Kiệt Sâm đến đây bái kiến, vì vậy Yên Cơ cùng Ba Đốn hai người lúc này trong phòng làm việc tiếp đãi Kiệt Sâm. Làm cho Yên Cơ thật không ngờ chính là, Kiệt Sâm vừa tiến đến liền trực tiếp đem hai bình Kiệt Sâm Linh Dược Tề màu lam nhạt đặt ở trên bàn công tác của mình, một lọ ủy thác bán đấu giá tiến hành đấu giá, một chai khác nói muốn tặng cho Ba Đốn. Điều này làm cho Ba Đốn rất là nghi hoặc, hắn mặc dù là cao cấp Tông Linh Sư, nhưng mà đối với Linh Dược Tề hiểu rõ cũng không nhiều, bởi vậy cũng không biết hai bình Linh Dược Tề phóng ở trước mặt mình đến tột cùng có công hiệu gì. Kiệt Sâm nhẹ gật đầu, nói:- Hai bình Linh Dược Tề này là Linh Tôn dược tề vài ngày trước ta dùng Cuồng Bạo Linh Quả chế biến ra, lúc trước nếu như không có Ba Đốn đại ca thì hiện tại ta cũng chưa chắc có được Cuồng Bạo Linh Quả này, hôm nay đã chế biến ra Linh Tôn dược tề, trùng hợp Ba Đốn đại ca ngươi có thể dùng, đương nhiên là tặng cho Ba Đốn đại ca một lọ. Trên mặt Kiệt Sâm cực kỳ lạnh nhạt, Cuồng Bạo Linh Quả một nửa bị phối chế trở thành dược tề giúp phụ thân khôi phục thực lực, còn lại một nửa thì bị phối chế trở thành một lọ Linh Tôn dược tề, mà còn là Linh Tôn dược tề nồng độ cao, về sau lại bị Kiệt Sâm pha loãng trở thành năm bình, mỗi một bình đều có được công hiệu của Cuồng Bạo Linh Quả. Trên mặt Ba Đốn lập tức vô cùng kinh hỉ, vội vàng nói:- Linh Tôn dược tề chỉ dùng Cuồng Bạo Linh Quả phối chế, phải chăng nói Linh Tôn dược tề có được công hiệu như của Cuồng Bạo Linh Quả? Trong lòng Ba Đốn minh bạch giá trị của Linh Tôn dược tề, chỉ tiếc tác dụng phụ quá lớn, tuy rằng hiện tại Ba Đốn đã kẹt tại cao cấp Tông Linh Sư có chút lâu lắm rồi, nhưng mà hắn có lòng tin sau này có thể đột phá đến Tôn Linh Sư, nếu như đến lúc đó thật sự không được, lại phục dụng Linh Tôn dược tề cũng không muộn. - Ha ha! Kiệt Sâm không khỏi nở nụ cười: - Ba Đốn đại ca, ngươi yên tâm đi, ta phối chế Linh Tôn dược tề chẳng những có được tất cả công hiệu của Cuồng Bạo Linh Quả Cuồng Bạo Linh Quả, hơn nữa tác dụng phụ vốn có của Cuồng Bạo Linh Quả trong Linh Tôn dược tề toàn bộ đều không có, ngươi cũng không cần lo lắng sau khi phục dụng không có cách nào tấn giai.