Đem hai bình Linh Dược Tề cất kỹ, Kiệt Sâm thở ra một hơi thật dài. Nhìn hai bình Linh Dược Tề óng ánh sáng long lanh trước mặt, ánh mắt Kiệt Sâm lộ ra một tia quang mang thoả mãn. Nếu như luận phẩm cấp, hai bình Linh Dược Tề chính dễ dàng tính toán làm lục giai thượng phẩm Linh Dược Tề, càng làm cho Kiệt Sâm vui mừng chính là, hai bình Linh Dược Tề mỗi một bình đều đạt đến trạng thái hoàn mĩ. Ngay tại hơn một tháng trước, Kiệt Sâm trong vương cung thay đại vương tử chữa bệnh, lúc phối chế ngũ giai thượng phẩm thần thánh dược tề đầu đầy mồ hôi đều mệt mỏi hơn nữa phẩm chất cũng chỉ có thể xem như ưu tú. Nhưng mà hôm nay, Kiệt Sâm sau khi cấp cao cấp linh sĩ thì cường độ thân thể tuy rằng cũng chỉ có lục giai cấp thấp nhưng lại có thể dễ dàng phối chế lục giai thượng phẩm Linh Dược Tề, hơn nữa trên mặt không có chút nào mỏi mệt, càng quan trọng hơn là lục giai thượng phẩm Linh Dược Tề còn đạt tới trạng thái hoàn mĩ. Đây hết thảy, đều là vì Kiệt Sâm lĩnh ngộ chân lý của Linh Dược Tề, đem linh thức lưu cùng kỹ thuật lưu triệt để dung hợp đạt tới trình độ cao. Giờ khắc này, một thần bí đại môn tựa hồ ầm ầm mở ra trong đầu Kiệt Sâm, vô số thanh âm quanh quẩ, đại môn sau lưng hào quang vạn trượng, đó là con đường chói lọi của thập giai Dược Thần. Lần thứ nhất, trong lòng Kiệt Sâm đối với thành tựu chính mình thập giai Dược Thần sinh ra một tia tin tưởng, mà không còn là chí nguyện to lớn vô cùng đơn giản trước đó nữa. - Linh Dược Tề trong gia nhập Cuồng Bạo Linh Quả, có được hiệu quả của Cuồng Bạo Linh Quả, sau khi phục dụng có thể làm cho một kẻ ngũ giai Tông Linh Sư tấn giai đến lục giai Tôn Linh Sư, vậy thì gọi nó là Linh Tôn dược tề a. Kiệt Sâm đem Linh Dược Tề thu nhập trong ngực, đẩy cửa ra đi ra khỏi phòng thí nghiệm. Phía chân trời, quang ảnh mông mông thức tỉnh trong thiên địa, mặt trời màu đỏ đang giãy dụa nơi đường chân trời. Trong lúc bất tri bất giác, Kiệt Sâm tại trong phòng thí nghiệm chế biến suốt cả một buổi tối. - Phụ thân!Kiệt Sâm đi ra phòng thí nghiệm không có đi nghỉ ngơi, mà là đi tới trước gian phòng của Lôi Nặc, đánh thức Lôi Nặc. Sau một lát, cửa gian phòng két một tiếng mở cửa. Lão Lôi Nặc từ trong phòng đi ra, mang trên mặt cười nói:- Kiệt Sâm, như thế nào sớm như vậy? Hôm nay có chuyện gì sao?Sau khi Kiệt Sâm trọng hồi gia tộc, Lão Lôi Nặc gần đây tâm tình không tệ, nếp nhăn trên mặt cũng giống như giảm đi rất nhiều, chỉ là tóc vẫn còn hoa râm tỏ rõ sự già nua của hắn. - Phụ thân, đi theo ta, ta từng nói qua nhất định sẽ làm cho ngươi khôi phục thực lực, hôm nay ta liền muốn thực hiện lời hứa của mình. - Cái gì?Trên mặt Lôi Nặc lộ ra một tia kinh ngạc. . . . . . - Kiệt Sâm, lời ngươi nói là thực sao? Thực lực của ta thật có thể khôi phục lại?Trong phòng nhỏ biệt viện Kiệt Sâm, Lão Lôi Nặc ngâm người trong một thùng nước đầy chất lỏng màu đỏ, ánh mắt kích động, trong giọng nói mang theo hoài nghi mà hỏi. Những chất lỏng màu đỏ này đúng là đại lượng trúc thể linh dịch Kiệt Sâm chế biến ra, cùng với trúc thể linh dịch Kiệt Sâm sử dụng trước đó tấn cấp linh đồ bất đồng, phối chế những trúc thể linh dịch này sử dụng tài liệu tuyệt đối không phải là những tài liệu đơn giản. Ngâm mình ở bên trong chất lỏng Lôi Nặc đến thời khắc này, trên mặt còn mang theo thần sắc khó có thể tin. Đã từng được vinh dự là thiên tài thứ nhất trong gia tộc, ba mươi ba tuổi Lôi Nặc liền trở thành lục giai Tôn Linh Sư giống như Vi Ân phong ấn lực lượng, trong lòng thừa nhận loại thống khổ nhụ chí thật khó mà tưởng tưởng nổi. Giống như là một hoàng đế trên vạn người trong vòng một đêm đã trở thành một tên ăn mày rách nát, chênh lệch bực này đủ để đem người bình thường biến thành kẻ điên. Hơn nữa Lôi Nặc cùng Vi Ân còn có điều bất đồng, lực lượng của Vi Ân chỉ bị phong ấn, vì thế Vi Ân còn có thể khôi phục thực lực. Cùng Lôi Nặc kinh mạch tận phế, dùng kĩ thuật linh thực thời đại này mà nói là căn bản không cách nào khôi phục. Kiệt Sâm từng nói qua muốn đem thực lực của mình khôi phục, trong lòng Lôi Nặc khi đó chỉ cười cười, trong lòng hắn, cho rằng thực lực Kiệt Sâm còn chưa đủ, không cách nào minh bạch kinh mạch tận phế của hắn là không thể nào khôi phục. Nhưng tại thời điểm Kiệt Sâm lôi kéo chính mình nói với mình có thể khôi phục thực lực thì cho dù Lôi Nặc trải qua nhiều sóng gió cũng phải chấn kinh. Giờ phút này Lôi Nặc, tựa như cái tiểu hài tử không ngừng hoài nghi, biết rõ không có khả năng, nhưng mà trong lòng vẫn mang một tia hi vọng rồi lại sợ tia hi vọng đó tan vỡ. Loại tâm tình mâu thuẫn này để cho Lôi Nặc gần đây tâm đều như nước giờ phút này trong lòng vô cùng thấp thỏm không yên. - Phụ thân, chuẩn bị xong!Đem một ít thứ chuẩn bị xong, Kiệt Sâm tràn đầy nghiêm túc và trang trọng mà nói. Lôi Nặc hít một hơi thật sâu, nhìn Kiệt Sâm trước mặt tràn ngập tin tưởng nhẹ gật đầu, trên mặt cũng lộ ra một tia kiên định, nguyên bản tâm trạng thấp thỏm không yên giờ phút này đột nhiên bình tĩnh lại. Mặc kệ Kiệt Sâm nói có thể đem thực lực của chính mình khôi phục thật vậy hay không, chính mình hiện tại phải phối hợp tốt với Kiệt Sâm là được. Nếu như không có thành công, đối với mình mà nói cũng không có mất đi cái gì, nhưng một khi thành công. . . Lôi Nặc lắc đầu, hắn hiện tại, còn không dám tưởng tượng thật sự sẽ thành công, cái gọi là hi vọng càng lớn, thất vọng sẽ lại càng nhiều. Kiệt Sâm nhẹ gật đầu, khoanh chân ngồi xuống trước mặt Lôi Nặc, hai người đối thủ chưởng với nhau. - Phụ thân, ta sẽ bắt đầu!Kiệt Sâm trầm ổn lên tiếng, cao cấp linh sĩ chi lực trong cơ thể Kiệt Sâm vận chuyển nhanh chóng sôi trào lên, một cỗ linh lực cường đại dưới sự khống chế của Kiệt Sâm chậm rãi dọc theo thủ chưởng của Kiệt Sâm tiến vào trong lòng bàn tay của Lôi Nặc. Kiệt Sâm chế định phương pháp trị liệu kỳ thật rất đơn giản, chỉ dùng linh lực trong cơ thể của mình giải khai tất cả kinh mạch bế tắc trong cơ thể Lôi Nặc, sau đó nhờ hiệu quả của trúc thể linh dịch để cho những kinh mạch bị giải khai một lần nữa tụ hợp lại. Theo linh lực của Kiệt Sâm tiến vào trong cơ thể Lôi Nặc, rất nhanh linh lực cùng linh thức Kiệt Sâm cảm giác trong cơ thể Lôi Nặc đồng dạng như trong tưởng tượng của hắn. Giờ phút này trong cơ thể Lôi Nặc căn bản không có thứ gọi là kinh mạch, tất cả vị trí kinh mạch toàn bộ đều bị bế tắc tàn phá. Uông!!!Trong miệng Kiệt Sâm quát lớn một tiếng, Kiệt Sâm toàn lực vận chuyển linh lực trong cơ thể mình xông về kinh mạch nơi bàn tay của Lôi Nặc. Oanh!!!Như là biển gầm tập kích, linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm như thủy triều trong kinh mạch tổn hại của Lôi Nặc. Hừ!!!Lôi Nặc phát ra một thanh âm hừ trầm muộn, kinh mạch nơi bàn tay chốc vỡ tan ra, mồ hôi to như hạt đậu như là mưa từ trán của hắn lăn xuống, nhưng hắn vẫn cắn môi, không nói tiếng nào. - Phụ thân, nhẫn nại một chút. Kiệt Sâm trầm thấp lên tiếng, lực lượng lại một lần nữa trùng kích vào trong cơ thể Lôi Nặc. BA~, BA~, BA~. . . Một hồi âm thanh vỡ tan như đậu nành rang trên chảo từ hai bên cánh tay Lôi Nặc truyền ra, đau nhức kịch liệt như là ngàn vạn dao găm nhỏ đâm vào cánh tay của hắn, lại cảm thấy từ trong lòng bàn tay của Kiệt Sâm toát ra một sợi dây kẽm nung đỏ, lập tức đâm vào cánh tay của mình thiêu đốt kinh mạch cùng huyết nhục bên trong cánh tay mình, sau đó không ngừng lan tràn về phía trước. Đau đớn khó có thể chịu được khiến Lôi Nặc không ngừng kêu rên, sắc mặt thoáng chốc trở nên tái nhợt vô cùng, bờ môi cũng không biết từ lúc nào bị cắn nát ra, máu tươi dọc theo khóe miệng Lôi Nặc chảy xuống, nhưng mà hỏa diễm nơi cánh tay truyền đến cảm giác đau đớn lại không có chút cảm giác nào. Bất quá một màn kế tiếp, thì để cho Lôi Nặc tràn đầy khiếp sợ, ngay tại hắn cảm thấy hai tay vô cùng đau đớn, chính mình cơ hồ cảm giác không thấy cánh tay tồn tại thì ở đằng kia trong thùng gỗ tựa hồ có một tia khí lưu màu đỏ tiến nhập thân thể mình, sau đó vui sướng tiến vào kinh mạch bị tan vỡ. Khí lưu màu đỏ vừa tiến vào, nguyên bản cảm giác nóng rực như là hỏa thiêu và đau đớn trên hai cánh tay trở nên mát mẻ. Lập tức những kinh mạch tàn phá bị Kiệt Sâm giải khai bắt được khí lưu màu đỏ tẩm bổ dùng tốc độ cực nhanh tu bổ lại. Chỉ một lát sau, một sợi kinh mạch cánh tay đã khôi phục lại như ban đầu. - Này... này... Lôi Nặc lầm bầm những câu từ vô nghĩa, trong hai mắt bắn ra hào quang khó mà hình dung nổi. Hắn như thế nào cũng thật không ngờ, kinh mạch chính mình hủy diệt gần hai mươi năm còn có thể một lần nữa hình thành, tuy rằng bây giờ còn chỉ là một hình thức ban đầu, nhưng nó vẫn mang lại cho Lôi Nặc rung động khó có thể hình dung. - Phụ thân, ngươi phải cố gắng một chút, lúc này mới chỉ bắt đầu. Trên mặt Kiệt Sâm vô cùng nghiêm túc và trang trọng. Lôi Nặc trước mắt thân là lục giai Tôn Linh Sư, sau khi thực lực bị phế, tất cả đều bị kinh mạch lục giai trong cơ thể đều bị hủy, Kiệt Sâm cần một thời gian dần phá tan sau đó cải tạo, hiện tại kinh mạch bên trên hai cánh tay chỉ mới có bắt đầu nho nhỏ. Nhưng mà loại nghiền nát kinh mạch, huyết nhục đau đớn không phải bình thường người có thể nhịn được. - Ha ha, nhi tử, ngươi tới đi, điểm ấy đau nhức tính toán cái gì, cứ phóng ngựa mà tới đi. Trong lòng Lôi Nặc vạn phần mừng rỡ, mặt lộ cuồng tiếu nói, hắn đã từng thân là lục giai Tôn Linh Sư cũng không thể mất mặt trước mặt nhi tử của mình hơn nữa vì có thể làm cho thực lực của chính mình khôi phục, điểm ấy đau đớn thì có sao. Kiệt Sâm nhẹ gật đầu, khống chế được linh lực trong cơ thể đột phá kinh mạch trên cánh tay Lôi Nặc, Kiệt Sâm trực tiếp tiến nhập nhất giai kinh mạch của Lôi Nặc. BA~, BA~, BA~. . . Âm thanh kinh mạch vỡ tan không ngừng trên người Lôi Nặc truyền ra, bờ môi Lôi Nặc gắt gao cắn chặt, mồ hôi trên mặt hội tụ thành một dòng suối nhỏ không ngừng rơi xuống, nhưng hắn vẫn không kêu rên một tiếng. Kiệt Sâm nhắm mắt lại, ổn định tâm thần, không ngừng khống chế được linh lực của mình tiến vào từng cái kinh mạch bế tắc trong cơ thể Lôi Nặc, như là chiến sĩ khai cương thác thổ mang theo khí thế từ trước tới nay chưa từng có không ngừng mãnh liệt tiến về phía trước. Ah!Thời điểm Kiệt Sâm khống chế linh lực chính mình tiến vào đến tam giai kinh mạch trong cơ thể Lôi Nặc, trong miệng hắn phát ra một tiếng gầm thống khổ, một tia tơ máu xuất hiện trên người Lôi Nặc. Kiệt Sâm thậm chí có thể nghe thấy được, từ nhiệt khí mà cha mình thở ra còn mang theo mùi máu tươi trong cơ thể. Kinh mạch trong thể nội đứt gãy từng khúc đau đớn không thua gì lăng trì, tùng xẻo. Cái loại thống khổ kịch liệt như thế này nếu như đặt vào người bình thường thì cho dù phong ngự thân thể có mạnh tới mấy cũng sẽ bị ngất đi ngay. Trên thực tế, cho dù Lôi Nặc đã từng là lục giai Tôn Linh Sư, thế nhưng dưới sự đau đớn khiến hắn sớm muốn ngất đi. Chẳng qua nếu như Lôi Nặc hôn mê thì lần khai phá kinh mạch này thất bại không nói, nếu lần khai thác tiếp theo sẽ có độ khó hơn rất nhiều. Mà Lôi Nặc hiện tại sở dĩ còn không hôn mê, hoàn toàn là bởi vì trúc thể linh dịch bên trong thùng nước của Kiệt Sâm đại lượng đại lượng dược tề tinh thần làm cho người ta tinh thần phấn chấn. Đau đớn muốn bất tỉnh lại không thể bất tỉnh khiến cho Lôi Nặc càng thêm thống khổ gấp trăm lần bình thường. - Hô, hô. . . Trước thùng nước Kiệt Sâm đầu đầy mồ hôi, trong miệng thở hổn hển, không ngừng đánh thẳng vào kinh mạch Lôi Nặc để cho linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm tiêu hao cực kỳ to lớn, hơn nữa theo linh lực Kiệt Sâm xâm nhập trong kinh mạch Lôi Nặc, mỗi một lần tiến vào một tấc, linh lực tiêu hao cũng sẽ trở nên càng thêm lớn. Cũng may Kiệt Sâm sớm có chuẩn bị, lúc trước đưa cho đám người Yên Cơ hai mươi bình Hồi Linh Dược Tề đã phối chế thì Kiệt Sâm đã giữ lại sáu bình Hồi Linh Dược Tề phẩm chất tốt nhất. Sau đó lại cho Cách Lôi Sâm cùng Địch Khắc một người một lọ, trên người Kiệt Sâm hiện tại còn có bốn bình. Theo suy đoán của Kiệt Sâm thì như vậy hoàn toafnd dủ để ứng phó. Cảm giác được linh lực của mình lại cũng không cách nào tiếp tục xông phá, Kiệt Sâm rất nhanh phục dụng một lọ tam giai trung phẩm cuồng bạo dược tề trước đó đã phối chế. Linh lực giai cao cấp linh sĩ trong cơ thể Kiệt Sâm lập tức sôi trào lên, tại ảnh hưởng của cuồng bạo dược tề dược hiệu nhanh chóng chuyển biến trở thành linh lực tam giai Linh Sư. Oanh!!! Một tiếng, trong miệng Lôi Nặc phát ra một tiếng rên, Kiệt Sâm đình chỉ trước tứ giai kinh mạch hiện giờ đã phá tan trở ngại ở lối vào, bắt đầu ở trong kinh mạch tứ giai của Lôi Nặc mạnh mẽ xông tới. Từ trong miệng Lôi Nặc không ngừng truyền ra một tia thống khổ, hai mắt Lôi Nặc giờ phút này sớm đã trở nên đỏ bừng mùi máu tươi ngai ngái từ trong miệng hắn bay lả tả trong không khí.