Bị anh nhắc nhở nhưvậy, Kiều An Hảo chợt nhớ lại chuyện quan trọng, đầu ngón tay đặt ở hốcmắt chợt dừng lại một chút, nhẹ nhàng gật đầu một cái, nhanh chóng thoacho xong, rồi xoay người, nhìn Lục Cẩn Niên, nhấp nháy môi, mở miệngnói: “Vừa nãy dì Hứa gọi điện thoại tới, nói thứ sáu là sinh nhật củaGia Mộc, muốn mở tiệc sinh nhật, cho nên cần anh... ... ”Kiều An Hảonói đến một nửa, liền ngừng lại, còn lại nửa câu sau “Giả thành Hứa GiaMộc, diễn trò cùng em” Làm sao cũng không nói nên lời, cuối cùng dứtkhoác, trực tiếp trầm mặc. Mặc dù câu nói của Kiều An Hảo còn nóichưa xong, trong nháy mắt khi Lục Cẩn Niên nghe cô nói đến sinh nhật của Hứa Gia Mộc, liền hiểu được ý cô muốn nói, vẻ mặt anh nhìn qua không có biến hóa gì quá lớn, nhìn về phía Kiều An Hảo hơi hơi vuốt cằm, lộ ravẻ không để ý “À” một tiếng, liền quay đầu, nhìn chằm chằm TV. Trongphòng ngọn đèn ấm áp hoà thuận vui vẻ, bao phủ ở trên người của Lục CẩnNiên, làm cho sườn mặt đẹp trai của anh, lộ ra vẻ mị hoặc. Kiều AnHảo theo dõi anh trong chốc lát, xác định anh giống như không có chúthờn giận nào, vẻ căng thẳng bây giờ mới thả lỏng xuống, sau đó liền xoay người, đối diện với cái gương trang điểm, sấy khô tóc của mình, cầmlược, chải từng chút một, lúc chải được một nửa, Kiều An Hảo bất chợtlên tiếng: “Chuyện tối hôm qua, Triệu Manh đã nói cho em biết , cám ơnanh. ”Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm TV, làm như rất bình tĩnh, như có giống như không “Ừ” một tiếng. “Còn có chuyện của Lâm Thi Ý cùng bầu Tôn, cũng cám ơn anh. ”Lục Cẩn Niên giống như là rất bất ngờ, Kiều An Hảo làm sao lại biết chuyệnnày, tay cầm điều khiển từ xa, lại run nhè nhẹ một chút, sau đó khôngchút để ý chuyển động điều khiển từ xa, gật đầu một cái, trực tiếp không nói gì. Kiều An Hảo chải tóc của mình đến khi mượt, do dự một chút,vẫn mở miệng khuyên một câu: “Kỳ thật không cần phải loại bỏ tư cách của bầu Tôn, về sau em tránh mặt ông ta là được, vạn nhất tiền đầu tư vào [ Khuynh thành thời gian ] của anh cũng sẽ mất hết. ”Động tác nhấnđiều khiển từ xa của Lục Cẩn Niên ngừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm TV,thỉnh thoảng chớp chớp mắt hai cái, qua thật lâu sau, anh mới quay đầulại, liếc mắt nhìn Kiều An Hảo một cái, giọng điệu không nóng không lạnh nói: “Chuyện này tôi đã xử lý tốt. ”“À” Kiều An Hảo lên tiếng, buông lược, sau đó đứng lên, liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên một cái, liền leo lên giường. Lục Cẩn Niên nghe được động tĩnh, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Kiều An Hảotrên giường một cái, thấy trừ cô ra, cũng không có con gấu lớn cô thíchôm kia, vẻ mặt hơi sửng sốt một chút, liền nghiêng đầu nhìn về phía TV,sau đó điều chỉnh âm lượng của TV đến mức nhỏ nhất, tiện tay tắt luônđèn. Toàn bộ thế giới, lập tức yên tĩnh lại, Kiều An Hảo vùi mặttrong chăn, nhắm mắt lại miên man suy nghĩ, không biết qua bao lâu, cômơ hồ cảm giác được Lục Cẩn Niên nằm xuống ở bên cạnh mình, giống nhưtrước đây, trong lúc đó hai người cách một khoảng cách rất xa, bởi vìkhông có gấu bông ngăn trở, khoảng không có chút lớn. Bóng đêm dầndần bao phủ, Kiều An Hảo có thể nghe thấy hô hấp có tiết tấu của Lục Cẩn Niên, hơi thở đàn ông dễ ngửi, không ngừng hòa vào hơi thở của cô. Đáy lòng Kiều An Hảo hiện lên vẻ chờ mong, muốn cùng Lục Cẩn Niên phát sinh chút gì, nhưng là lại không thể chủ động, thân thể cứng đờ, động cũngkhông dám động một chút.