“Không hay rồi!” Tất cả các trọng tài của Thánh Minh lập tức biến sắc, đồng thời ra tay ngăn cản khắp bốn phía, mạnh mẽ trấn áp luồng dư chấn kia. Mười trọng tài đều lộ vẻ cố hết sức, từ đó có thể thấy được lực trùng kích này mạnh đến mức nào, nếu Thánh Minh không ra tay, không biết sẽ tạo thành hậu quả như thế nào. Khủng bố! Toàn bộ võ giả đang xem chiến đều tái mặt, run bần bật, tỏ vẻ hoảng sợ không thôi. Đây rốt cuộc là cao thủ cấp bậc gì, quả thật rất đáng sợ, dù là cao thủ Thiên Phách giao đấu cũng không hơn thế. Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Đài Thăng Long đã hóa thành phế tích trước mắt bao người, đồng thời, một cảnh tượng khiến mọi người giật mình kinh hãi đã xuất hiện. Quyền mang của Vũ Hạo Thiên va vào Băng Phượng chỉ trong chốc lát đã vỡ nát, cùng với đó, dư uy hung mãnh từ một kiếm của Lâm Nhất mang theo niềm tin trước nay chưa từng có trảm lên người Vũ Hạo Thiên. Tử Nguyệt Thánh Quang cùng chân nguyên hộ thể bao quanh Vũ Hạo Thiên đồng thời vỡ ra, kiếm ý vô tận như một cơn mưa trút xuống người hắn ta. Vũ Hạo Thiên phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị đánh bay ra sau. Răng rắc! Trong quá trình bay ngược, Kim Long ngũ trảo thuộc về Vũ Hạo Thiên đã lao ra ngoài cơ thể và không ngừng vỡ vụn. Khí Huyền Hoàng hùng hồn như Giang Hà cuồn cuộn vọt về phía đối thủ, một lần nữa khiến Kim Long ngũ trảo của Lâm Nhất điên cuồng tăng trưởng, phút chốc sinh ra một cặp sừng rồng chí cao vô thượng. . Truyện Đoản Văn“Không, không, không,…” Vũ Hạo Thiên tuyệt vọng gào thét, ánh mắt lộ vẻ không dám tin. Hắn ta có cảm giác toàn thân đau đớn không thôi, mất đi chân nguyên hộ thể, dưới sự công kích của kiếm ý Thông Linh, trên người hắn ta xuất hiện những vết thương như dung nham chảy xuôi. Nhục thể của hắn ta liên tục rạn nứt, trong đôi mắt u ám tràn đầy vẻ không cam lòng. Nhưng thắng bại đã phân, Quần Long Thịnh Yến chỉ có một chân long vương giả. Trên đỉnh Quần Long chỉ có một mình Lâm Nhất. Nơi kiếm hướng về, ai cùng ta tranh phong! Ầm ầm ầm! Toàn bộ đài Thăng Long đã hoàn toàn vỡ nát, dưới quầng sáng của Kim Long vương giả, Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn theo hướng Vũ Hạo Thiên bị đánh bay. Thân thể Vũ Hạo Thiên đang liên tục rạn nứt, trên bề mặt da đã xuất hiện những khe hở vô cùng đáng sợ, sau khi chân nguyên hộ thể bị đánh nát, kiếm ý Thông Linh của Lâm Nhất có thể nói là không kiêng kỵ bất kỳ điều gì cả, so ra, thân thể đối phương còn kém hơn Viêm Long Tử. Chỉ lát nữa thôi, toàn bộ cơ thể hắn ta sẽ sụp đổ. Ầm! Đúng lúc này, Vũ Hạo Thiên đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, kế đó, nhục thể của hắn ta đình chỉ rạn nứt, có vô số kiếm ý như những ngôi sao rực sáng từ trong đó bị đánh bật ra, máu cũng ngừng chảy. Không chết? Trong mắt Lâm Nhất lóe lên sát ý, vậy mà vẫn không chết, xem ra Tử Nguyệt Động Thiên thật sự xem trọng hắn ta, vẫn lưu lại một con át chủ bài giữ mạng.