Mấy chục vòi rồng nước khổng lồ chiếm trọn cả mặt sông rộng lớn với khí thế bá đạo vô song. Sức công kích vốn đã mạnh mẽ còn dày đặc như thế, mức độ nguy hiểm lập tức tăng gấp bội. Khi những người khác lần lượt giảm tốc độ, bày thế sẵn sàng tiếp chiêu, Lâm Nhất vẫn không nhanh không chậm bước về phía trước. Khi vòi rồng nước sắp đánh tới, Lâm Nhất nhướng mày, đột nhiên tăng tốc xuyên thẳng qua vô số vòi rồng san sát nhau. “Thật to gan, không ngờ hắm lại dám lao tới, không sợ bị cuốn vào sao?” “Người này ngây thơ nhỉ, thế mà lại muốn xuyên qua bằng kĩ thuật. Vòi rồng nước này rất mạnh, với lực hút của chúng, Bán Bộ Thiên Phách cũng không chịu được thời gian quá dài”. “Thật ngu xuẩn, thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Ở cửa ải này tốt nhất là nên chống đỡ vài đợt công kích sẽ tốt hơn, nếu không một khi bị cuốn vào, có thể sẽ bị hơn mười vòi rồng nước xoáy thành nhiều mảnh”. Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lâm Nhất dang hai tay ra, xuyên thẳng qua giữa mấy chục vòi rồng nước khổng lồ. Ầm ầm! Những vòi rồng nước trên mặt sông này thoạt nhìn như dày đặc, lúc xoay tròn phát ra lực hút vô cùng lớn, nhưng cảnh tượng nhìn như nguy hiểm thật ra vô cùng đơn giản đối với Lâm Nhất, hắn nhìn thoáng qua đã phát hiện hư thực trong đó. Vòi rồng nước xoay tròn rõ ràng theo quy luật, chỉ cần có tốc độ nhanh sẽ đủ để xuyên qua mà không bị thương. Hơn nữa với thể chất của hắn, dù bị cuốn vào cũng có thể dễ dàng thoát ra. Giữa mấy chục vòi rồng nước dày đặc, Lâm Nhất thi triển Đằng Vân Quyết đến cực hạn, thân hình biến ảo, mỗi lần mũi chân giẫm xuống mặt nước đều sẽ dịch mấy vòi rồng nước ra xa. Trong bóng ảnh như mộng ảo, hắn bước liên tục bảy bước, sóng nước dao động. Một sức mạnh khủng khiếp lan rộng trong nước, người ngoài không thể phát hiện sức mạnh khủng khiếp này đang lặng lẽ xé những vết nứt trên vòi rồng nước rộng ra gấp đôi. Sau khi bước đủ bảy bước, bóng ảnh chồng lên nhau, Lâm Nhất mặc áo xanh chậm rãi hiện thân, vô số vòi rồng nước bị bỏ lại phía sau. “Thành công rồi ư?” “Mẹ nó, đây là thân pháp gì thế, thật đáng sợ”. “Rốt cuộc người này là ai? Thực lực mạnh như thế, không đến mức không có tiếng tăm gì đâu nhỉ?” Hơn một nghìn người vốn đang đi song song với Lâm Nhất vô cùng kinh ngạc, nhưng sự kinh ngạc này chỉ kéo dài một lát, bởi vì những vòi rồng nước đáng sợ kia đã lướt qua chỗ rẽ, tiến thẳng về phía họ. Sau chuyện này, có không ít người âm thầm chú ý tới Lâm Nhất. Lúc này họ mới bừng tỉnh, thiếu niên nhìn như không nhanh không chậm này thực chất có tốc độ nhanh đến đáng sợ, toàn thân hắn được bao phủ bởi một kiếm thế vô hình, khiến dòng sông chảy xiết hoàn toàn không thể xao động dưới chân hắn. Bất giác Lâm Nhất đã đi tới chỗ rẽ thứ tám. . Lúc này mọi người đều cố ý giảm tốc độ, chậm rãi tích tụ chân nguyên trong cơ thể, họ nhìn như chậm hơn rất nhiều, nhưng khí thế trên người lại điên cuồng tăng vọt trong lúc vô hình. Bởi vì qua chỗ rẽ này sẽ bước vào “đầu rồng” của con sông này, ở nơi đó sẽ phải đối mặt với khảo hạch cuối cùng của thành Long Vân.