Khương Phàm có chút nhướng mày, các cường giả Vô Hồi thánh địa cũng rất kinh ngạc. Khẳng khái như thế? Chẳng lẽ, chủ nhân phía sau Tử Lân Dực là Nguyệt Hoa Thiên Bảo? Nguyệt Hoa Thiên Bảo muốn m Minh Mộc để làm gì?! Khương Phàm vừa muốn cự tuyệt, chợt nghĩ đến Bát Bộ Đan Kinh. So với m Minh Mộc, trước mắt, Bát Bộ Đan Kinh hình như thích hợp hơn. - Bát Bộ Đan Kinh, có thể chứ? Khương Phàm do dự một lát, vẫn là mở miệng. - Không thể! Các trưởng lão Vô Hồi thánh địa đột nhiên trăm miệng một lời ngăn lại. - Vì sao? Khương Phàm quay đầu lại hỏi bọn họ. - Bát Bộ Đan Kinh là của chúng ta! - Thế này sao, vậy thì không muốn gì cả. Khương Phàm lộ ra nụ cười, ra hiệu đám người Nguyệt Hoa Thiên Bảo tranh thủ thời gian đào m Minh Mộc. Nam tử trung niên do dự một lát: - Nghị công tử, còn xin giữ lại cây m Minh Mộc kia, cũng giữ lại núi đá. Từ hôm nay trở đi, mặc kệ ngươi cần gì, tùy thời đến Nguyệt Hoa Thiên Bảo, chúng ta nguyện ý trả bất cứ giá nào cùng ngươi trao đổi m Minh Mộc! Làm người phụ trách thương hội, lẽ ra không nên nói ra lời cấp thiết như vậy, nhưng rất hiển nhiên, m Minh Mộc đối bọn hắn mà nói là vô cùng quan trọng. Khương Phàm mặc dù cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cũng không để ý, trước tiên đem Tử Lân Dực tới tay lại nói: - Đôi Tử Lân Dực này có thể chống cự thế công trình độ gì? Nam tử nho nhã nói: - Có thể làm vũ khí cho Linh Hồn đỉnh phong! Hai mắt Khương Phàm tỏa sáng, quá tốt rồi, coi như là lễ vật cho Thương Minh. Sau khi đám người Nguyệt Hoa Thiên Bảo cẩn thận từng li từng tí đào m Minh Mộc xuống cũng liền đem Tử Lân Dực và Luyện Binh Thuật giao cho Khương Phàm. - Cáo từ. Sau khi Khương Phàm cất kỹ lại cùng các cường giả Vô Hồi thánh địa rời khỏi. Nam tử nho nhã đưa mắt nhìn bọn người Khương Phàm rời khỏi Nguyệt Hoa Thiên Bảo, đôi mày rậm dần dần nhăn lại. - Thông báo lão tổ, Vô Hồi thánh địa không phụ kỳ vọng, từ vực sâu vùng đất tìm được m Minh Mộc, là ba cây! Tử Lân Dực chính là Nguyệt Hoa Thiên Bảo bọn hắn chuẩn bị cho Vô Hồi thánh địa. Vì kích thích Vô Hồi thánh địa bất chấp hậu quả hướng vực sâu vùng đất thăm dò, tìm kiếm m Minh Mộc. Nhưng, Vô Hồi thánh địa lại khiến người ta rất thất vọng, thời gian hơn một năm, không có bất kỳ phát hiện nào. Cái này cũng mang ý nghĩa trong vực sâu nguy hiểm xa hơn so với những gì bọn hắn mong muốn. Không nghĩ tới, tại thời điểm bọn hắn sắp từ bỏ, vậy mà Vô Hồi thánh địa đã tìm được, lại còn là ba gốc m Minh Mộc năm tấc ở cùng một chỗ. Sớm biết như thế, bọn hắn đã trực tiếp đã đánh dấu ba gốc! - Vô Hồi thánh địa đào được m Minh Mộc, thành công trao đổi đến Tử Lân Dực! - Vô Hồi thánh địa muốn rèn đúc số lượng lớn Tử Lân Dực! - Từ hôm nay trở đi, Vương Quốc Hắc Ám sẽ xuất hiện càng nhiều cường giả vung lân dực! - Nếu như Tử Lân Dực có thể rèn đúc số lượng lớn, thực lực tổng hợp của Vô Hồi thánh địa sẽ tăng lên chí ít năm phần. Vương Quốc Hắc Ám lâm vào oanh động. Từ khi Tử Lân Dực bắt đầu xuất hiện, Vương Quốc Hắc Ám đã nhấc lên cạnh tranh dậy sóng, chỉ là từ đầu đến cuối vẫn không có người nào tìm được m Minh Mộc, chuyện từ từ bị quên đi. Không nghĩ tới, thời gian qua đi một năm, rốt cuộc Vô Hồi thánh địa cũng dùng m Minh Mộc đổi được Tử Lân Dực và Tử Lân Dực Luyện Binh Thuật. Các đệ tử Vô Hồi thánh địa và trưởng lão tự mình hộ tống Khương Phàm về tới thánh điện. - Các ngươi không phải như vậy phải không? Khương Phàm ngồi dưới đất, nhìn đám người vây chật như nêm cối. - Nhanh lật ra nhìn, có thể luyện chế số lượng lớn Tử Lân Dực hay không? Bất luận là trưởng lão hay là các đệ tử đều rất kích động lại chờ mong. Ai lại không muốn mọc ra hai cánh bay lượn giữa bầu trời, ai lại không muốn có được hai cánh có thể làm thành vũ khí cường đại. Cái sự dụ hoặc này quá kích thích người. Trước đó bởi vì Khương Phàm trọng thương Hàn Ngạo, bọn hắn đều nhìn hắn không thuận mắt, bây giờ nhìn thế nào cũng thấy thân thiết. Khương Phàm lắc đầu, ngay trước mặt mọi người lật Luyện Binh Thuật Tử Lân Dực ra. - Tiền bối, ngài hiểu Luyện Binh Thuật không? Khương Phàm một bên lật xem, một bên hỏi Đan Hoàng. - Luyện binh và luyện đan có tương quan mật thiết, người tinh thông luyện đan, đều có thể luyện chế binh khí. Nhưng một cái coi trọng tinh tế tỉ mỉ, một cái tương đối thô cuồng, tương đương với hai thái cực, rất khó có ai đều tinh thông cả hai. - Ý của ngài là... Hiểu sơ. - Ừm... Có thể nói như vậy. - Cái này xem như là Luyện Binh Thuật rất cao cấp sao? Khương Phàm nhìn giảng giải rườm rà, lông mày càng nhăn càng chặt. Luyện chế thuẫn phủ đao kiếm, trọng điểm ở chỗ dùng thiên chuy bách luyện tạo nên, ở chỗ khống chế ngưng kết thành hình. Nhưng Tử Lân Dực lại thay đổi tinh diệu, tùy ý kéo dài tới tụ tập cùng ngưng tụ. Đan Hoàng nói: - Vô cùng cao cấp! Trừ phi thuật luyện đan của ngươi tăng lên đến cấp bậc Đại Tông sư, ngươi nếm thử đều không cần. - Đại tông sư? Khương Phàm tiếc nuối thu hồi Luyện Binh Thuật, nói với mọi người: - Rất khó. - Thánh địa chúng ta có Luyện Binh sư. Đám người trăm miệng một lời, hẳn là rất khó, nếu không phải vậy thì sao có thể gây nên oanh động lớn như vậy. - Có thể luyện? Khóe mắt Khương Phàm kéo ra, thánh địa thật đúng là người gì cũng có. - Đương nhiên có thể! Trọng điểm chính là vật liệu! - Thế này sao... Khương Phàm lại mở luyện binh sách: - Tử Lân Dực chia thành tam phẩm, nhất phẩm Tử Lân Dực thích hợp với Linh Nguyên cảnh, nhị phẩm Tử Lân Dực thích hợp với Linh Hồn cảnh lục trọng thiên trở xuống, tam phẩm thích hợp với Linh Hồn cảnh thất trọng thiên đến đỉnh phong. - Nhất phẩm Tử Lân Dực, vật liệu rèn đúc gồm có dung nham Hỏa Linh, Xích Vân Thổ Tinh, Đại La Tinh Kim, Tử Kinh Ngọc Tủy, Tử Tủy Huyết Ngọc, còn có càng mấu chốt hơn, tinh huyết loài chim Linh Nguyên cảnh, thực lực càng mạnh càng tốt.