“Vậy làm đi!”
Không đợi thêm được nữa, hắn nhấn đầu cô xuống, áp mặt đối phương vào đũng quần đang căng cứng của mình.
Diệp Ngữ Yên hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi hương nam tính toát ra từ người của Dương Nhất Hàn. Cảm giác mềm mại chỗ đó khiến cô si mê, từ từ cảm nhận gián tiếp thông qua lớp vải bên ngoài. Vừa hít cô ta vừa ngước mặt lên, nhìn biểu cảm của hắn mà làm theo.
Dựa lưng vào tường, ngửa mặt lên trời, Dương Nhất Hàn dùng tay điều khiển đầu cô, cảm giác vô cùng thoải mái. Vật cứng rắn bên trong hắn khó chịu tới mức muốn đâm thẳng ra ngoài, tiếp xúc với cái lưỡi mềm mại của Diệp Ngữ Yên.
Sau vài phút kích thích, Diệp Ngữ Yên dùng hai bàn tay mình, từ từ mở cúc quần, kéo phéc mơ tuya, để lộ ra lớp vải quần boxer, vô cùng mềm mại, in rõ hình cậu nhỏ hắn. Vì đang trong trạng thái hưng phấn tột bộ, đầu lỗ nhỏ tiết ra một chút chất lỏng, thấm vào quần xì. Không ngần ngại, Diệp Ngữ Yên đưa miệng lại gần, dùng lưỡi nếm nó.
Vị mặn thấm nơi đầu lưỡi, tan trong khoang miệng, cả người vô cùng rạo rực.
“Cởi nó ra đi!”
Thuận theo ý hắn, cô ta kéo chiếc boxer xuống và ngay lập tức, vật cứng rắn của hắn bật ra, dựng thẳng đứng, hướng lên trời. Diệp Ngữ Yên nhanh tay cầm lấy nó, quỳ xuống rồi đưa miệng tới, ngậm vào.
“Um…”
Trong không gian chật hẹp, bầu không khí bắt đầu nóng dần lên, Dương Nhất Hàn cảm thấy cơ thể vô cùng nóng bức, thuận tay kéo phăng cái áo sơ mi ra ngoài, để lộ cơ ngực săn chắc cùng những đường rãnh múi vô hấp mũi. Cũng chính vì vậy mà mỗi lần ân ái, Diệp Ngữ Yên đều khao khát được cởi lên thứ to lớn của mình, tận mắt chiêm ngưỡng cơ thể như tạc tượng. Chưa nhìn tới khuôn mặt, chỉ cần hắn cởi đồ, bất cứ cô gái nào cũng tình nguyện lên giường, làm tình với hắn cả đêm dài.
Diệp Ngữ Yên quỳ trước mặt Dương Nhất Hàn, miệng thì ngậm cậu nhỏ đang căng tràn sức sống, một tay vịn hông để làm điểm tựa, một tay bóp lấy phần bìu của anh, không ngừng phun ra nuốt vào như hoa nguyệt đang ôm lấy cậu nhỏ của Dương Nhất Hàn.
“Ưm… a…”
Hạ thân của hắn đang được cái miệng nhỏ xinh của Diệp Ngữ Yên phục vụ, đầu lưỡi ấm nóng không ngưng đảo quanh phần thân của cậu nhỏ khiến hắn bị kích thích, không kiềm chế được mà rên lên vài tiếng.
Âm thanh gơi tình lọt vào tai, Diệp Ngữ Yên biết hắn đang thích thú nên càng dùng sức nhiều hơn nữa, liên tục phun ra nuốt vào vật cứng rắn đó, giúp nó tiến sâu vào bên trong khoang miệng của cô ta. Diệp Ngữ Yên càng dùng sức thì cảm giác thứ đó càng phình to ra. Ngay lập tức, Diệp Ngữ Yên liền cảm thấy khó chịu, nước mắt ứa ra vì nghẹn.
Thứ đó của hắn vừa to vừa cứng, cô thật sự không thể ăn hết được. Đây không phải là lần đầu tiên cô dùng miệng phục vụ hắn nhưng cho tới thời điểm hiện tại, vẫn không có cách nào nuốt trọn được.
Cúi đầu xuống, Dương Nhất Hàn nhìn thấy vẻ mặt tội nghiệp của Diệp Ngữ Yên, dục vọng trong lòng được đẩy lên tới cực độ, ham muốn thúc mạnh hơn nữa. Ngoài những tiếng rên rỉ yếu ớt ra, cô ta chỉ biết tiếp tục lấy lòng hắn. Một khi níu kéo được trái tim Dương Nhất Hàn, sợ gì không thể ngồi vào chiếc thiếu phu nhân nhà họ Dương.
“Hy sinh bản thân một chút, rồi mình sẽ có tất cả. ” Tự nhủ như vậy, Diệp Ngữ Yên lại càng nhiệt tình hơn bao giờ hết. Dưới ánh đèn huỳnh quang mờ mờ, bóng cô ta phảng phất bên vách tường, hình ảnh vô cùng sinh động.
Dương Nhất Hàn cảm giác vật cứng rắn của mình sắp bị cô ta hút cạn, không kìm được mà cúi đầu nhìn cô gái đang quỳ dưới chân mình. Nhìn thử mà xem, Diệp Ngữ Yên có khác gì mấy cô gái bán hoa hằng đêm đâu chứ? Vô cùng phóng đãng.
Hình ảnh này làm hắn thấy kích thích, khoái cảm trong lòng dâng cao, bất chấp tất cả, hai tay ôm lấy đầu Diệp Ngữ Yên thật chặt, lấy đó làm điểm tựa, cứ như vậy rút ra rồi lại chọc vào.
“Ọc… ọc…”
Mới nhét được một nửa, mặt Diệp Ngữ Yên đã nhăn lại, nước mắt ứa ra, lăn dài trên đôi gò má. Điều đó không làm hắn thấy thương cảm, ngược lại còn khiêu khích hắn nhét tất cả vào trong cổ họng cô mới thấy đủ.
“Mở miệng to ra!”