CHƯƠNG 2240 Cậu bé không hề sợ hãi, ngược lại còn cười to hơn. Buổi tối, mẹ từ bệnh viện về với nét mặt vô cùng lo lắng, dù bà đã cố gắng giấu đi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng. “Sao vậy mẹ? Có phải bệnh viện lại xảy ra chuyện gì không?” Cô vội vàng hỏi, có thể nhìn ra sắc mặt của mẹ hơi khó coi. “Đương nhiên là chuyện của anh con rồi, bệnh viện lại giục tiền viện phí, buổi chiều mẹ đã hỏi vay thân thích bên cạnh một lượt rồi, nhưng không ai cho vay cả, dù gì chúng ta còn chưa trả hết tiền đã vay lúc trước, người ta không cho vay cũng là bình thường!” Nhắc đến tiền viện phí, Hạ Nhiên cũng im lặng không nói gì thêm, đây là vấn đề khiến tất cả mọi người đều đau đầu. Mẹ quan sát xung quanh nhà, im lặng một lát rồi nghiêm túc nói: “Hay là bán căn nhà này đi, có thể bán bao nhiêu thì bán. ” Cảm xúc trong lòng Hạ Nhiên rất hỗn loạn: “Mẹ, đây là nhà bà nội để lại mà. ” “Mẹ cũng không muốn động vào, nếu có cách thì mẹ cũng không định bán nó, nhưng bây giờ không phải là hết cách rồi sao?” Mẹ cô thở dài. Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên, Hạ Nhiên giấu đi cảm xúc của mình, sau đó đi ra mở cửa, người đến là dì Trương ở đối diện. “Mẹ cháu có nhà không?” Hạ Nhiên gật đầu: “Vừa từ bệnh viện về ạ. ” Dì Trương đi vào, ngồi xuống đối diện, Hạ Nhiên rót cho bà ta một chung trà, bà ta xua tay nói mình vừa mới ăn canh ở nhà rồi: “Nghe nói Hạ Nhiên từ hôn rồi?” Sắc mặt mẹ cô hơi trở nên khó coi, biết chắc là lời đồn đã được truyền đi: “Là ai lo chuyện bao đồng thế?” “Không có, tôi chỉ vô tình nghe thấy thôi, là thế này, nhà chúng tôi có một người thân quen biết một Giám đốc, tuổi không lớn lắm, chỉ hai mươi tám thôi, vẻ ngoài tuấn tú lịch sự, gia cảnh cũng không tệ, một hai tỷ không là gì với cậu ấy cả, đến bây giờ vẫn còn chưa có người yêu, tôi bèn nghĩ đến Hạ Nhiên, bà cảm thấy có thể cho hai đứa gặp nhau không?” Dì Trương lại nói tiếp: “Cậu ấy sống rất biết điều, cũng có lòng hiếu thảo, tôi nói hoàn cảnh nhà bà với cậu ấy, cậu ấy cũng không thèm để tâm, nếu gặp mặt có thể nói chuyện hợp với Hạ Nhiên, cảm thấy hai bên không tệ thì không cần lo về tiền viện phí nữa. ” Mẹ của Hạ Nhiên cau mày: “Điều kiện của người bà nói tốt như thế, sao vẫn chưa tìm được đối tượng chứ?” “Thật ra cậu ấy cũng không kén cá chọn canh gì, trước kia từng gặp không ít cô gái xinh đẹp, nhưng đều không có cảm tình, người ta muốn tìm một người có tiếng nói chung, nói chuyện có cảm giác vui vẻ, tính cách thật sự không tệ, nếu không sao tôi có thể giới thiệu cho Hạ Nhiên được?” Mẹ cô nhìn về phía cô, không biết nên nói thế nào, Hạ Nhiên cũng thấy cạn lời. “Hay là gặp thử đi, cũng không ảnh hưởng gì, dù sao sau này Hạ Nhiên cũng phải lấy chồng, hơn nữa cũng chưa chắc có thể thành đôi, đúng không?” Hạ Nhiên ngẫm nghĩ rồi nói được, dì Trương cười khẽ, tranh thủ hẹn giờ gặp mặt là trưa ngày mai, địa điểm là quán cà phê? “Ngày mai phải đi làm, không đi xa được, hẹn ở quán cà phê đối diện công ty cháu đi. ” Dì Trương thấy cũng ổn, bèn đồng ý. Mẹ cô nhìn cô, không khỏi than thở, Hạ Nhiên cười nói: “Nghe dì Trương nói điều kiện của đối phương hình như cũng không tệ, dù sao sau này cũng phải lập gia đình, bây giờ gặp người có điều kiện tốt như thế vẫn nên thử xem sao, hơn nữa nếu anh ta đã đồng ý trả tiền viện phí cho Hạ Vũ cũng chứng tỏ nhân cách của anh ta không tệ rồi, đúng không?” “Làm khó con rồi, đều do Hạ Vũ liên luỵ đến con!” Mẹ cô lại rơi nước mắt.