“Đi đến Tiên giới cũng sẽ gặp nạn, nếu như có thể chống đỡ được, dĩ nhiên có thể sống sót trong Tiên giới, nếu như Tiên môn mở ra thì hẳn là có thể tự do ra vào. ” Những điều Tô Mân nói Trần Mục đều biết. “Sư tôn, ý con nói là sau khi đi đến Tiên giới, nếu như Tiên môn đóng lại thì có khả năng quay về không?” “Vi sư chưa từng đi Tiên giới, có truyền thuyết nói rằng Tiên giới và nhân gian cách nhau bởi tinh không, có thể thông qua tinh không để qua lại, con hẳn là hiểu rõ. ” Trần Mục cũng đoán được, nhưng kết luận này có phải thật hay không thì còn cần phải chứng thực. Tô Mân lẩm bẩm: “Nói thật, Bỉ Ngạn của Hoang Chủ có phải Tiên giới hay không còn cần phải chứng thực, cường giả của Tiên giới yếu hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta. ” “Ha ha ha. ” Trần Mục không khỏi bật cười thành tiếng. Tô Mân nhắc nhở: “Huyền Châu là nơi gần trời nhất, Thiên Cơ các có lẽ biết được một số manh mối, con có thể đến tổng bộ của Thiên Cơ các ở Huyền Châu. ” Trần Mục còn muốn biết bí mật của sư tôn, nhưng sức lực bây giờ của hắn vẫn chưa đủ, bí mật kia ở trên người hắn có thể sẽ mang đến vận rủi. “Sư tôn, con phát hiện được nơi phong ấn Minh chủ ở Tây Hoang, chỗ đó cần phải lưu ý, nếu như Minh tộc của Hoàng châu biết được nơi đó thì có thể xảy ra chuyện. ” “Vi sư sẽ để các trưởng lão chú ý đến Tây Hoang, nếu như Minh tộc có hoạt động gì thì sẽ xử lý kịp thời. ” “Vậy thì tốt. ” Trần Mục mặt dày xin được dạy: “Sư tôn, thời gian đạo pháp của ngài tu luyện như thế nào vậy?” “Ngộ!” Tô Mân chỉ vào đầu Trần Mục. “Tiểu Mục, con có từng nghĩ đến chưa, chúng ta cũng có thể hóa thân thành đạo. ” Tô Mân cười nhẹ nói. Trần Mục nghiêm túc nói: “Sư tôn, nếu như chỉ dựa vào ngộ thì chắc chắn phải mất thời gian rất dài. ” “Vi sư ngược lại có thể giúp đỡ con một chút, cái này là đường vân phát hiện được trong một lần tình cờ trong lúc vi sư cảm ngộ, có công dụng kỳ diệu. ” Ngón tay Tô Mân phát sáng, ông ta vẽ lên những ký hiệu hình tròn phức tạp giữa thiên địa. Trần Mục cảm thấy thiên địa dường như ngừng lại, chiếc lá rơi đứng im giữa không trung, gió mây cũng ngừng lại. Duy chỉ có hắn là có thể nhìn ngang nhìn dọc. Tô Mân nhẹ nhàng nói: “Con phải hiểu rõ, bất kỳ phù vân nào cũng đều chỉ là chìa khóa, thứ con phải nắm vững chính là đạo chứ không phải nắm vững chìa khóa. ” Trần Mục nghe được lời nhắc nhở của sư tôn thì thu được rất nhiều, hắn nắm giữ Lôi Đình Tổ Văn, nhưng lại không nắm được Lôi Đình Đạo Pháp chân chính, hắn nhìn chăm chú vào đường văn thời gian kia, sau đó in dấu nó vào trong thức hải. “Đa tạ sư tôn. ” Trần Mục chắp tay, thái độ cung kính. Tô Mân phất tay, bọn họ tiếp tục trò chuyện về những câu chuyện của thành đạo giả trước kia, những ví dụ về lấy kiếm chứng đạo, lấy thi chứng đạo, lấy lực chứng đạo. Khi hoàng hôn buông xuống, Trần Mục đã thu hoạch được rất nhiều, hắn rời khỏi Trích Tinh phong đi đến Tử Dương phong, Triệu Phi Yến vẫn đang bế quan trong động phủ. Triệu Phi Yến phát giác được Trần Mục đến thì lập tức đi ra ngoài động phủ, nàng ta mặc chiếc váy tím dày nặng trang nhã, không còn mặc váy ôm sát người gợi cảm như lúc trước nữa, trông rất cao quý lãnh ngạo, “Không tệ nha. ” “Rất có phong phạm của tông chủ. ” Trong mắt Triệu Phi Yến có chút đắc ý nhỏ. “Tiểu sư thúc, khách hiếm thấy, sao ngươi lại nhớ đến việc thăm ta thế?” Triệu Phi Yến nhướng mày. Trần Mục trêu đùa nói: “Đến nhìn xem tân tông chủ của chúng ta có quản lý tốt Lăng Vân tông không. ” “Ha ha, sư tôn ta đâu?” “Sư tôn của ngươi ở Đông Thần quốc, vừa hay có chuyện liên quan đến sư tôn cần ngươi giúp đỡ. ” “Ồ, có chuyện gì?” “Ta muốn ngươi xây dựng một số lượng lớn thần điện thờ phụng Quang Minh Nữ Thần ở Hoang Châu và Hồng Châu, thậm chí là Hoàng Châu, những thần điện này rất hữu dụng với sư tôn ngươi. ” Triệu Phi Yến nghe nói hữu dụng với Khương Phục Tiên thì lập tức gật đầu: “Chuyện này cứ giao cho ta. ” Trần Mục nói yêu cầu cho Triệu Phi Yến, nàng ta trịnh trọng nói: “Yên tâm, cứ đặt trên người ta. ” “Lần này ta quay về, tài nguyên trên người đã cạn kiệt, nếu không thì đã có thể tặng ngươi ít tài nguyên. ” “Sư thúc, hiện giờ ta là tông chủ, tài nguyên tu luyện đủ cho ta dùng, hơn nữa phần kia của ngươi đã rất nhiều năm rồi không lĩnh nhận. ” Triệu Phi Yến cười ngọt ngào nói. Kể từ khi Trần gia trở nên hùng mạnh, Trần Mục đã không để Lăng Vân tông đưa phần tài nguyên của mình đến Trần gia nữa, chính hắn cũng không lĩnh nhận, chủ yếu là vì không ở Lăng Vân tông nên không muốn hưởng không phần tài nguyên kia. Trần Mục tươi cười rạng rỡ nói: “Phi Yến, phần tài nguyên kia của ta ngươi thay ta chia cho Thẩm Trạch và Triệu Tư Tư, bọn họ cần phần tài nguyên này hơn ta. ” Năm đó Trần Mục từng bắt Mộ Hồng Liên làm tù binh, lấy được lượng lớn tin tức về Tiên giới trên người nàng ta nhưng không có được tin tức từ Tiên giới về nhân gian. Trước mắt chỉ có cường giả của nhân gian mới có thể kiếm khai Tiên môn, dù là cường giả lợi hại hơn nữa cũng không thể kiên trì quá lâu, muốn đến Tiên giới đánh dấu thì phải mất rất nhiều thời gian, giữa chừng rất có thể xảy ra tai nạn, nhất định phải điều tra rõ ràng tình hình hai bên Tiên môn. Trần Mục đứng trên thần thuyền, hắn dùng Trấn Thiên Ấn tìm vị trí của mấy người Trần Dĩnh, nàng ta dẫn theo tiểu bối đi chơi ở Huyền Châu: “Vô ưu vô lo tốt thật. ” Thánh Nguyên tông của Hoàng Châu bị hủy diệt, truyền tống trận ở đó bị phá hủy, không thể sử dụng được, Trần Mục chỉ có thể băng qua Hoàng Châu, thông qua Kiếm Hải để đi đến Huyền Châu.