Sau khi bọn họ rời khỏi, Tam Thất Ma Thần lạnh giọng nói: “Bị nhốt ở đây thật nhàm chán, chi bằng chúng ta luân hồi đi, tuy rằng có rất nhiều nhân tố không xác định. ” Tam Cửu Ma Thần nhàn nhạt nói: “Tam Thất, ta đang đợi Ma chủ giáng lâm, ta có cảm giác thiên địa sắp có thay đổi lớn, sau khi chúng ta luôn hồi rất khó khôi phục đỉnh phong trong thời gian ngắn. ” “Ma chủ thật sự sẽ trở lại?” Vẻ mặt Tam Thất rất cung kính, bọn họ đã chờ đợi vô số năm. “Sẽ. ” Tam Cửu Ma Thần khẳng định. Lúc Trần Mục và Khương Phục Tiên đi đến Tử Nguyệt Tiên Các thì nhân tiện đến Đông Thắng Tiên Các nhìn xem, tất cả mọi thứ ở đây đều tốt, Hạ Tử Hàm đang khống chế Đông Thắng Tiên Các, giúp Lăng Vân tông giám sát và điều khiển tình hình của Lan Hải Tiên Cảnh. Thế lực tiên giới không còn đến Lan Hải Tiên Cảnh nữa, có lẽ do bị Trần Mục và Khương Phục Tiên uy hiếp, cũng có thể là do Nguyệt Linh Hi tọa trấn ở Lan Hải Tiên Cảnh. Lan Hải Tiên Cảnh, Tử Nguyệt Tiên Các. Bên trong sơn cốc, phía trên đạo đài trong khe suối, Nguyệt Linh Hi mở đôi mắt màu tím ra, toàn thân có sương mù tím lượn quanh, nàng ta mặc váy tím phiêu dật, yên tĩnh xuất trần. Trần Mục và Khương Phục Tiên đi vào trong sơn cốc, “Linh Hi tiên tử, quấy rầy rồi. ” Nguyệt Linh Hi đến trước nhà gỗ, nàng ta phất tay mang trà cụ lên: “Không cần đa lễ, mời ngồi. ” Khương Phục Tiên nói thẳng vào điểm chính: “Linh Hi tiên tử, chúng ta tới bái phỏng ngươi là muốn biết thêm nhiều tin tức liên quan đến chỗ sâu trong tinh không. ” Nguyệt Linh Hi gật đầu, nàng ta đun trà, khuôn mặt xinh đẹp dần ngưng trọng: “Ta xuất chinh theo Đại Đế nhưng lại đạp lên máu và lửa để trốn về, đạo phòng tuyến huyết sắc kia của chỗ sâu trong tinh không sắp tan rã, chiến hỏa sớm muộn sẽ đốt cháy toàn bộ tinh không, thời gian còn lại của chúng ta không còn nhiều. ” Sắc mặt Trần Mục nghiêm túc. Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: “Linh Hi tiên tử, ta muốn biết chiến cục có khả năng xoay chuyển không?” Nguyệt Linh Hi thở dài nói: “Liên tục có cường giả tiên đạo tuyệt đỉnh ngã xuống ở sâu trong tinh không, Tiên lộ cuối cùng nhuộm đầy đế huyết, muốn xoay chuyển chiến cục trừ khi có sự tồn tại vượt qua Thiên Đạo xuất hiện. ” Nước trà sôi trào, Nguyệt Linh Hi châm trà cho Trần Mục và Khương Phục Tiên: “Mời uống trà. ” “Được, cảm ơn. ” Trần Mục không thể không hỏi tiếp: “Linh Hi tiên tử, lúc trước ngươi nói nhờ Thần quốc giúp đỡ, chẳng lẽ sự hỗ trợ của cường giả Thần tộc cũng vô dụng?” Nguyệt Linh Hi nhìn sang Trần Mục: “Tất nhiên là hữu dụng, có thể trì hoãn được một thời gian, từ đầu đến cuối chúng ta đều tin tưởng chỉ cần không bỏ cuộc thì sẽ có kỳ tích xuất hiện. ” Khương Phục Tiên khẽ gật đầu: “Đa tạ Linh Hi tiên tử giải thích nghi hoặc, Thần tộc chúng ta sẽ giúp đỡ. ” Khuôn mặt đẹp căng cứng của Nguyệt Linh Hi hiện lên ý cười: “Có thể nhận được sự trợ giúp của các ngươi, ta cảm kích vạn phần. ” Trần Mục hơi cau mày, có chút lo lắng, hắn nhìn sang Khương Phục Tiên trầm giọng nói: “Nương tử, lẽ nào nàng định đi đến chiến trường ở sâu trong tinh không?” Khương Phục Tiên lắc đầu cười nhẹ: “Phụ thân ta đã đến chiến trường ở sâu trong tinh không, sư tỷ muốn trở về tọa trấn Đông Thần quốc, còn phải theo dõi Mạn Đà La. ” Nghe được câu trả lời, Trần Mục thờ phào nhẹ nhõm, nếu như Phục Tiên lão bà muốn đến chiến trường ở sâu trong tinh không chắc chắn hắn sẽ không yên tâm, đó là nơi nguy hiểm nhất trên thế gian. Trần Mục đột nhiên tò mò hỏi: “Linh Hi tiên tử, ngươi đã từng nghe nói đến bỉ ngạn chưa?” Trước mắt Nguyệt Linh Hi sáng lên, đôi mắt khẽ tụ lại: “Ta từng nghe nói có sinh linh bỉ ngạn từng đến nhân gian, sự quật khởi của Nhân tộc có vẻ có liên quan đến bỉ ngạn. ” Trước kia Trần Mục chỉ biết bỉ ngạn là vùng đất trường sinh, không ngờ bỉ ngạn còn có thể có sinh linh. Khương Phục Tiên không khỏi lắc đầu: “Quấy nhiễu Thần tộc và bỉ ngạn của tu tiên giả, có lẽ thật sự tốt đẹp giống như trong truyền thuyết cũng có thể căn bản là không tồn tại. ” Nguyệt Linh Hi gật đầu, ý vị thâm trường nói: “Thay vì ký thác hy vọng vào một nơi hư vô mờ mịt, ta tình nguyện ký thác hy vọng lên người ngươi. ” Trần Mục biết chính mình phải gánh trách nhiệm nặng nề, đây là chuyện không thể trốn tránh, hắn không chút do dự mạnh mẽ nói: “Tiền bối yên tâm, ta sẽ cố gắng tu luyện, ngày nào đó hỗn loạn xảy đến, ta sẽ xông ra đứng đầu. ” Giữa mày Nguyệt Linh Hi mang theo ý cười, nàng ta khẽ gật đầu sau đó lấy lọ bạch ngọc ra: “Bên trong này là tiên dịch ta luyện hóa được trong những năm ta trở về này, có thể giúp cho tiên chủng trong cơ thể ngươi phát triển, còn có thể cường hóa nhục thân của ngươi. ” Trần Mục không hề khách sáo, hắn nhận lấy tiên dịch, khom người cảm ơn: “Đa tạ tiền bối biếu tặng. ” Trần Mục mở quyển trục kim sắc ra, bên trong quyển trục có vẽ một con mắt, được phác họa bởi đường nét kim sắc, giống như sinh vật sống, vừa nhìn đã có một loại ảo giác không có chỗ trốn. Khương Phục Tiên dựa vào vai Trần Mục, nàng ta nhìn chăm chú vào quyển trụ kim sắc, nhìn vào con mắt giống y như thật kia, một lúc sau nàng ta cảm thán nói: “Tuyệt!” Một chữ tuyệt đủ để cho thấy sự bất phàm của quyền trục, Trần Mục có cảm giác thu được bảo bối, hắn nhận lấy quyển trục: “Đa tạ Linh Hi tiên tử. ” Nguyệt Linh Hi cười nhẹ nói: “Không cần cảm ơn ta, Bách Linh Tiên Tôn từng nói với ta, nếu như có thể luyện thành《Thập Toàn Thần Thông》thì sẽ có thể nắm được thiên địa.