Trần Mục vuốt cái đầu của nó, Khương Phục Tiên khẽ nở nụ cười, sự chú ý của bọn họ đều ở trên người Nguyệt Linh Hi, nàng ta đang chống chọi với vòng lôi kiếp đầu tiên. Nguyệt Linh Hi đón lấy lôi kiếp xông vào trong lôi hải, vòng lôi kiếp đầu tiên rơi xuống, nàng ta đắm mình trong lôi quang, sau khi kiên trì trong thời gian một chén trà, lôi kiếp biến mất. Vòng thứ nhất của kiếp lôi đã thuận lợi chống đỡ được. Trong mắt mỹ phụ lãnh diễm và lão bà lưng gù của Tử Nguyệt Tiên Các đều mang theo hưng phấn, bọn họ cho rằng thiên kiếp đã kết thúc, chỉ có Trần Mục và Khương Phục Tiên là hiểu rõ, đây chỉ là bắt đầu, khảo nghiệm chân chính vẫn còn ở phía sau. Vòng kiếp lôi thứ hai là hơn trăm con lôi long, mỗi con lôi long đều dài hơn trăm trượng, hung hăng khủng bố, mang theo năng lượng kinh khủng ập về phái Nguyệt Linh Hi. Cường giả của Tử Nguyệt Tiên Các đều đang run rẩy, cỗ năng lượng kia quá đáng sợ, đủ để hủy diệt toàn bộ Tử Nguyệt Tiên Các, tiểu bối bình thường đang run lẩy bẩy, thần hồn cũng đang run sợ, không nhịn được muốn quỳ lạy. Trong mắt Nguyệt Linh Hi không hề có ý sợ hãi, nàng ta không dùng phương pháp khác để chống lại kiếp lôi mà là tập trung toàn bộ lực lượng vào trên nhục thân, muốn cứng rắn chống lại kiếp lôi, Trần Mục đang quan sát tỉ mỉ. Đôi mắt đẹp của Khương Phục Tiên khẽ nheo lại, với nhục thân của Nguyệt Linh Hi muốn chống lại vòng thứ hai của kiếp lôi là rất khó, cho dù chống đỡ được cũng rất khó đối phó với kiếp lôi tiếp theo, cường độ của kiếp lôi vô cùng kinh khủng. Tiếng gầm của lôi long làm rung chuyển bầu trời. Khi tất cả lôi long đều gào thét xông tới, Nguyệt Linh Hi trông vô cùng nhỏ bé đứng trước lôi long. Tiếng sét chói tai bao trùm Tử Nguyệt Tiên Các, trong bán kính ngàn dặm đều có thể nhìn thấy cảnh tượng ở chỗ này. Cho dù là ở Bồng Lai Tiên Các xa xôi, lão đầu béo cũng nhìn không rời mắt khỏi hướng của Tử Nguyệt Tiên Các. Trong Lan Hải Tiên Cảnh, rất nhiều lão bối cường giả đang chú ý đến Tử Nguyệt Tiên Các, bọn họ ôm theo mong đợi, hy vọng rằng có người có thể độ kiếp thành công. Nguyệt Linh Hi bị mấy trăm đạo lôi long bao phủ, áo tím đã bắt đầu rách nát, da thịt bị tổn hại không ngừng, bên trong lôi quang tràn ngập sương máu. Long ngâm chói tai khiến đám tiểu bối đầu váng mắt hoa, mắt của bọn họ khó mà mở ra được. Sắc mặt mỹ phụ lãnh diễm và lão bà lưng gù đều không thể chịu nổi, bọn họ biết tình hình của Nguyệt Linh Hi không tốt, có thể cảm giác được khí tức của nàng ta không ngừng suy yếu. Trần Mục lắc đầu, Nguyệt Linh Hi ở nhân gian là sự tồn tại vô cùng cường đại, vòng lôi kiếp thứ hai đã hung tợn như vậy, có thể thấy được độ kiếp khó bao nhiêu. Nguyệt Linh Hi cau chặt mày, sắc mặt trắng nhợt, khuôn mặt trắng nõn xuất hiện vết nứt, y phục tả tơi, vết thương chồng chất. Nàng ta đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể cắn chặt răng, đón lấy lôi long lao vào chỗ sâu trong lôi hải. Trải qua nửa canh giờ lôi long tẩy lễ, Nguyệt Linh Hi kéo lấy thân thể tán nát đi vào chỗ sâu trong lôi hải kim sắc, chỗ đó không thể dùng mắt thường để nhìn thẳng, chỉ có Trần Mục và Khương Phục Tiên là vẫn còn có thể nhìn thấy rõ ràng. Y phục của Nguyệt Linh Hi hóa thành bột mịn bên trong thiên kiếp, da thịt nàng ta bị tổn hại nghiêm trọng, khí huyết trong cơ thể đã sắp khô cạn, còn chống đỡ tiếp nữa sẽ rất nguy hiểm. Độ kiếp không phải nói dừng là dừng, hiện giờ Nguyệt Linh Hi đã ở bên trong kiếp lôi, đã không còn đường lui nữa. Nguyệt Linh Hi nhắm mắt lại, lôi quang trên người nàng ta vẫn đang nháo động, ở chỗ sâu trong lôi hải, kim lôi lại dâng trào lần nữa, hơn ngàn đạo kim lôi xen lẫn nhau rơi xuống như lưới. . Vòng thứ ba của kiếp lôi xuất hiện. Trong lôi hải xuất hiện tử quang nồng đậm. Trong mắt Trần Mục mang theo kinh ngạc, ở chỗ sâu trong lôi hải đột nhiên xuất hiện bóng dáng của ba Nguyệt Linh Hi, bọn họ hoàn toàn giống nhau. Khương Phục Tiên nhẹ giọng nói: “Nguyên thần, nhục thần, đạo quả đều là trình độ đỉnh tiêm ở nhân gian, lực lượng cân đối như vậy ở thế gian rất khó gặp. Nguyên thần của Trần Mục bây giờ vẫn chưa đủ mạnh, nhưng nguyên thần của Nguyệt Linh Hi cũng giống như nhục thân của nàng ta. Ba thân ảnh của Nguyệt Linh Hi cùng xuất hiện, bọn họ chống lại lôi kiếp rơi xuống như lưới, ba thân ảnh giải phóng tử quang chói mắt giống như ba vòng tử nguyệt. Trong lôi hải kim lôi quay cuồng, kim quang chói lọi bao phủ Tử Nguyệt Tiên Các. Áp bách kinh khủng khiến đám tiểu bối ho ra máu, mỹ phụ lãnh diễm và lão bà lưng gù đều không thể nhìn rõ cảnh tượng trong lôi hải, tay bọn họ đều đổ đầy mồ hôi. Nếu như Nguyệt Linh Hi thành công thì sẽ là sự cổ vũ với toàn bộ tu hành giả ở nhân gian, nếu như thất bại thì e rằng những lão bối cường giả khác cũng đều không dám độ kiếp. Ở chỗ sâu trong lôi hải, lôi võng rơi xuống, nguyên thần và đạo quả của Nguyệt Linh Hi đều xuất hiện vết nứt. Bọn họ cùng nhau chia sẻ thương tổn của lôi kiếp, Nguyệt Linh Hi đang cố gắng chống đỡ trong lôi võng kim sắc. Bên cạnh Trần Mục, hắc ngư không dám nhìn vào lôi hải, kiếp lôi kéo dài rất lâu, thời gian tiêu hao còn dài hơn cả khi Khương Phục Tiên độ kiếp. Giữa thiên địa có năng lượng đặc biệt dao động, trong mắt Trần Mục hiện lên kim quang, hắn nhìn thấy không gian bầu trời bị bóp méo. Có vật chất hoàng sắc tràn ra từ hư không. Lúc Trần Mục chú ý đến những thay đổi này, chỗ sâu trong lôi hải có thanh phi đao kim sắc ngưng tụ lại. Phi đao kim sắc gào thét bay đến, mang theo tiếng lôi đình gào thét, khi Trần Mục hồi thần lại, hắn nhìn thấy nhục thân của Nguyệt Linh Hi bị phi đao chém trúng. Vết thương bị chém trúng của Nguyệt Linh Hi tỏa ra lưu quang màu vàng, sinh mệnh căn nguyên trong nhục thân đang trôi đi, sau đó nguyên thần và đạo quả của nàng ta đều bị chém trúng.