Edit: Thảo Nguyễn
Beta: Sakura
Ba tháng sau. Khi cửa di tích mở ra, ánh sáng mặt trời đã lâu không thấy một lần
nữa chiếu trên người Mộ Chỉ Ly, trên khuôn mặt thanh lệ kia nở nụ cười
tuyệt mỹ. Lần này ở trong di tích thu hoạch đúng là rất lớn, chính Xảo Xảo đã
nói như vậy, thuộc tính Không gian nàng lĩnh ngộ được đã đạt đến tầng
thứ nhất, mà chính điểm biến chất đấy lại làm cho nàng đối với sự hiểu
biết về không gian chi lực thêm sâu sắc hơn. Loại cảm giác này giống như một mảnh sương mù mênh mông phía trước
kia bỗng nhiên hiện ra một cái hình dáng cơ bản, mặc dù vẫn mơ hồ vô
cùng, nhưng cuối cùng cũng có chút tiến bộ. Ở trong nhiều thuộc tính,
khó lĩnh ngộ nhất chính là hai loại thuộc tính Không gian và Thời gian. “Không gian chi lực, quả nhiên cường đại. ” Mộ Chỉ Ly nhìn kiến trúc
bên trong Thiên Không Chi Thành trước mắt lẩm bẩm ra tiếng; sau khi lĩnh ngộ được tầng thứ nhất, nàng đối với kết cấu không gian trước mắt dường như đã hiểu được một chút. “Ly nhi, nàng xuất hiện rồi. ” Giọng nói Hàn Như Liệt trầm thấp mà lại từ tính truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly. Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, chợt nhìn về phía bên cạnh, quả nhiên nhìn thấy
thân hình Hàn Như Liệt đang theo hướng nàng mà đến, trên dung mạo anh
tuấn kia kèm theo một nụ cười vui mừng. “Liệt”. Mộ Chỉ Ly cười khẽ một tiếng, ba tháng đã không gặp, trong lòng nàng rất nhớ hắn. Hàn Như Liệt trực tiếp ôm Mộ Chỉ Ly vào lòng: “Nàng không có chuyện
gì thật tốt quá!” Hắn lo lắng rằng Ly nhi sẽ xảy ra chuyện, tại thời
điểm hắn từ di tích đi ra không nhìn thấy thân ảnh của Ly nhi thì không
nhịn được lo lắng, cuối cùng chỉ có thể đem hi vọng đặt vào bên trong ba tòa di tích còn lại, hi vọng Ly nhi ở trong đó. Đầu khoác lên cổ Hàn Như Liệt, cảm nhận được lo lắng của hắn, hai tay Mộ Chỉ Ly chậm rãi vòng về phía sau lưng hắn, dịu dàng nói: ” Làm sao
ta có thể để chính mình gặp chuyện không may. ”“Lương Tĩnh Viên về sau như thế nào?” Hàn Như Liệt không khỏi lên
tiếng hỏi, trong lòng hắn có nhiều nghi ngờ, muốn biết tất cả những gì
đã xảy ra trước đây. “Hắn trúng độc, Đông Phương Cường đã bị ta giết. ” Mộ Chỉ Ly thản
nhiên nói, kéo tay Hàn Như Liệt, mười ngón tay đan chéo, một cỗ ấm áp
lặng lẽ nhàn nhạt bao phủ. Sải bước về phía trước, hai người cùng nhau hướng về phía bên ngoài
đi tới, bây giờ đã không cần phải tiếp tục sống ở chỗ này. Nhịp chân hai người cực kỳ đều, dường như có vẻ nói hơi quá, nhưng đó là một loại bẩm sinh ăn ý. Trong mắt Hàn Như Liệt hiện lên vẻ vẻ kinh ngạc, nhưng không hoài
nghi: “Nàng hạ độc bọn hắn?” Vừa nghĩ một chút thì đã đoán ra được đại
khái chuyện gì xảy ra, Ly nhi ở trước mặt hắn để lộ ra đều là phương
diện giải độc , nhưng hắn biết y thuật của Ly nhi rất giỏi. Có thể giải độc đương nhiên cũng có thể hạ độc, trình độ y độc thuật
của Ly nhi tuyệt đối những người bình thường không thể so sánh được, cho dù là tu vi bây giờ của bọn hắn muốn ứng phó chắc chắn vẫn gặp rất khó
khăn. Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Lương Tĩnh Viên chỉ là hít vào phấn độc, chắc chắn đã phát độc rồi, mà Đông Phương Cường lại là bị ngân châm của ta
đâm vào nên chết ngay tại chỗ. Ít đi một phiền toái như vậy, sau này
cũng không cần phải luôn cẩn thận đề phòng. ”“Ly nhi của ta thật là lợi hại ah!” Hàn Như Liệt cảm khái từ tâm mà
nói, ngay cả hắn cũng không còn nghĩ tới Ly nhi sẽ làm gọn gàng như thế. So sánh như vậy, áp lực của hắn thật đúng là không nhỏ. Cẩn thận tỉ mỉ như như Mộ Chỉ Ly tự nhiên biết áp lực trong lòng Hàn
Như Liệt, nhưng mà loại chuyện như thế này nàng càng nói càng hỏng bét,
chi bằng im lặng không nói, lấy tính tình của Liệt nhất định có thể
khống chế tốt . “Đúng rồi, chàng ở trong di tích đạt được truyền thừa gì?” Trong mắt Mộ Chỉ Ly để lộ ra một chút tò mò. “Ừ... ... Là năng lượng nguyên của thuộc tính Thời gian, còn nàng?” Hàn Như Liệt vuốt tóc Mộ Chỉ Ly, sủng nịch nói. Trên mặt Mộ Chỉ Ly tràn ngập nụ cười hạnh phúc, tùy ý để Hàn Như Liệt đem kiểu tóc của mình vò rối cũng không thèm để ý chút nào: ” Giống như chàng, của ta cũng là năng lượng nguyên thuộc tính Không gian. Nói
không chừng, truyền thừa trong bốn tòa di tích này đều giống nhau, chỉ
là thuộc tính khác nhau mà thôi. ”So với cảnh tượng náo nhiệt lúc xuất phát , thời điểm trở về đúng là
vắng vẻ hơn rất nhiều, toàn bộ truyền thừa chi địa một lần nữa khôi phục lại sự yên tĩnh lúc trước, hai người đi lại ở trong đó ngược lại có một loại cảm thụ sự yên lặng. Tại thời điểm hai người một lần nữa đi vào trong thành, vốn dĩ là
thành trì xa lạ nhưng dường như quen thuộc hơn rất nhiều, không còn có
vẻ hoàn toàn xa lạ lúc mới tới. “Chúng ta trước đi tửu lâu ăn cơm, như thế nào?” Hàn Như Liệt cười đề nghị, bọn họ bây giờ đã cảm nhận không đến cảm giác đói bụng, ăn cơm
chỉ là vì mùi vị thôi, dù sao cũng là con người không thể từ bỏ thói
quen như vậy được. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu đáp: “Được !” Ngày thường vẫn cố gắng tu
luyện, hiếm khi có thời gian nhàn nhã như vậy, hôm nay giải quyết được
Đông Phương Cường- một đại phiền toái cũng nên ăn mừng một chút. Khi hai người đi vào tửu lâu, cả đại sảnh dường như yên lặng trong
nháy mắt, mãi đến lúc sau khi hai người đi lên ghế lô, tình hình mới
khôi phục lại như lúc ban đầu. “Người vừa mới đi vào không phải là người nổi tiếng gần đây là Đông
Phương Ly và Đông Phương Liệt sao?” Một người nhỏ giọng hỏi người bện
cạnh. “Hình như là như vậy, theo như lời mọi người loan truyền, hình dáng
như vậy chắc là hai người bọn họ rồi, hẳn là mới từ chỗ truyền thừa chi địa trở về. ”“Vừa nhìn liền thấy không đơn giản ah, Đông Phương Ly so với Thủy
Khinh Nhu của Thủy gia cũng không kém!” Ở bàn khác, một người bỗng nhiên cười nói, chuyện nam nhân thích nói nhất chính là về nữ nhân, trong đó
tần suất mỹ nữ (số lần mỹ nữ được nhắc đến) đặc biệt nhiều. “Ha ha, huynh đệ thật tinh mắt ah, ta cũng cho là như vậy. Thủy Kinh
Nhu kia đúng là xinh đẹp, thoạt nhìn giống như một thần nữ, làm cho
người ta muốn tới gần cũng không được, Đông Phương Ly bàn về tư sắc
không kém nàng ta, về khí chất lại càng đứng thứ nhất, còn nàng ta thắng là vì có bộ dạng thùy mị ah!”Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tiến vào ghế lô, nhưng đối với những việc
mọi người bàn tán dưới lầu vẫn nghe thấy rõ ràng. Dĩ nhiên, chuyện như
vậy bọn họ cũng sẽ không cùng đối phương so đo, dù sao chuyện ngồi lê
đôi mách ở trên người người khác, nếu muốn xen vào còn không biết được
phải quản tới khi nào. Ban đầu khi Mộ Chỉ Ly chưa tới Chủ thế giới, mỹ nhân đệ nhất của
Hoàng Thành chính là Thủy Khinh Nhu, trong con mắt của phần lớn nam tử
thì Thủy Kinh Nhu chính là thần nữ trong lòng bọn họ, bởi vì nàng ta
không chỉ là mỹ nhân đệ nhất, mà còn là cao thủ đệ nhất của Thủy gia. Cô gái có tướng mạo như vậy lại không phải là người ngu ngốc, chẳng
phải là đối tượng chọn lựa tốt nhất trong lòng nam tử hay sao? Cũng may
thực lực của nàng ta đủ mạnh, nên vẫn không có người nào dám thấy sắc
nảy lòng tham. Lúc ở truyền thừa chi địa Thủy Khinh Nhu cũng có mặt, nhưng lúc đó
thời khắc mấu chốt của Thiên Không Chi Thành mở ra, nàng cũng không chú ý tới, bình thường chuyện của người khác, không có liên quan gì tới nàng , đương nhiên cũng sẽ không dồn hết tâm trí để ý tới. “Nương tử, mị lực của nàng thật là không nhỏ, lần này sẽ đánh bại mỹ
nhân đệ nhất ah. ” Hàn Như Liệt trêu đùa, hắn đối với mỹ nhân đệ nhất cái gì đó không có hứng thú, ở trong lòng hắn chỉ có Ly nhi là đẹp nhất. Sắc mặt Mộ Chỉ Ly nghiêm túc vài phần, gật đầu nói: “Đúng vậy ah,
chàng nên cẩn thận, nói không chừng ngày nào đó ta nhìn thấy được một
người nào đó anh tuấn uy vũ hơn thì sẽ đi cùng với người ta. ” Dáng điệu
nghiêm túc kia giống như đang nói thật. Trong lòng Hàn Như Liệt căng thẳng , hắn biết Mộ Chỉ Ly đang nói đùa, nhưng là không nhịn được, trực tiếp kéo nàng tới ngồi ở trên đùi của
mình, nói: “Không cho chạy, cả đời này đều không cho chạy!”Thuần túy không kịp đề phòng, Mộ Chỉ Ly trực tiếp ngồi ở trên người
Hàn Như Liệt, hai má không khỏi đỏ lên, gắt giọng: “Mau buông tay!” Tư
thế như vậy thực sự quá mập mờ rồi, nếu như bị người bên cạnh thấy được còn không biết họ nghĩ như thế nào. Hàn Như Liệt lại không nghe theo, tăng thêm lực đạo trong tay không
để cho Mộ Chỉ Ly né ra, ngửi mùi thơm của cơ thể nàng, nói: “Dù sao ở
trong ghế lô cũng không có ai thấy, sợ cái gì? Đều là nương tử của ta
rồi, sao còn xấu hổ như vậy?”Mỗi lần nhìn bộ dạng xấu hổ của Mộ Chỉ Ly, hắn đều không nhịn được
trong lòng nhộn nhạo, nhất là thời điểm ngọ ngoạy, tiếp xúc kia của Ly
nhi khiến cho hắn không nhịn được nổi lên phản ứng. Bị Hàn Như Liệt nói như vậy, Mộ Chỉ Ly lại càng xấu hổ và giận dữ
không chịu nổi: “Chàng lại không đứng đắn rồi! Mau buông ra, một lúc nữa có người tới!”Trong lúc Mộ Chỉ Ly nói chuyện, tiếng bước chân truyền đến, có người
mang thức ăn lên, nhân cơ hội này Mộ Chỉ Ly vội vàng thoát khỏi trói
buộc của Hàn Như Liệt, ngồi xuống ở bên đối diện , trên da thịt mềm mại
ửng lên màu hồng nhàn nhạt, cúi đầu không nói lời nào. Mãi đến khi tiểu nhị rời khỏi, lúc này Mộ Chỉ Ly mới ngẩng đầu lên, chỉ lo ăn món ăn không để ý tới Hàn Như Liệt. “Ly nhi, sao nàng lại ăn một mình, vi phu phải làm sao bây giờ?” Hàn
Như Liệt khẽ cười nói, hắn biết Ly nhi xấu hổ không biết nên nói cái gì
mà thôi, nhìn dáng điệu nàng phồng má quả thực đáng yêu cực kỳ. Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt, lúc này Mộ Chỉ Ly mới nhìn hắn
một cái, gắp thức ăn cũng mặc kệ phản ứng của Hàn Như Liệt, trực tiếp
nhét vào miệng hắn: ” Cho chàng ăn!”Đột nhiên bị đút vào miệng nhiều thức ăn như vậy, Hàn Như Liệt bị
sặc, không khỏi ho khan, khuôn mặt tuấn tú vì vậy mà trở nên đỏ, đáng
thương nhìn Mộ Chỉ Ly. Nhìn thấy bộ dáng đáng thương như vậy của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly
không thể nhịn cười mà cười ra tiếng, ngay sau đó lên tiếng nói: ” Được
rồi, được rồi, nếm thử đi, món ăn ở đây cũng không tệ lắm. ” Đối với Hàn
Như Liệt, nàng thực sự không có cách nào mà tức giận, thật là ép buộc
chính mình ah, hết lần này tới lần khác bản thân nàng lại cảm thấy rất
tốt?“Hì hì, nương tử nói ăn ngon thì chắc chắn là ăn ngon. ” Đúng lúc hai người đang nói chuyện, đột nhiên nghe được âm thanh từ
lầu dưới truyền đến, chân mày hơi nhăn lại, nhưng cũng không dừng đũa. “Lời này của ngươi là có ý gì? Khinh Nhu sư tỷ của chúng ta thua kém
Đông Phương Ly kia? Ta thấy mắt ngươi bị mù ah!” Âm thanh sắc bén của
một nữ tử ở giữa đại sảnh vang ra, hấp dẫn ánh mắt mọi người. “Đúng thật là, tại sao người đàn bà dâm đãng kia có thể so sánh với
tiên nữ Khinh Nhu sư tỷ! Ta thấy rằng Đông Phương Ly quăng các ngươi một cái mị nhãn nên mới có thể bị quỷ ám như vậy!”“Ta cho các ngươi biết, sư tỷ Khinh Nhu của chúng ta mới không phải
mà nữ tử tư sắc loại này có thể so được, biết không?” Thủy Khinh Tiếu
đem kiếm gác ở phía trước bả vai của một gã nam tử, lên tiếng nói. Nam tử lập tức gật đầu, đáp: “Dạ dạ dạ, kém xa ah, lúc trước đều là
ta nói vớ vẩn, ngài đại nhân không nên chấp kẻ tiểu nhân, đừng cùng ta
chấp nhặt. ”Nghe thấy lời nói kia của nam tử, lúc này Thủy Kinh Tiếu mới hài lòng thu hồi kiếm của mình: “Đây còn kém không nhiều lắm, ngày sau những lời nói như thế này đừng để cho ta nghe thấy một lần nữa, hậu quả ngươi
cũng biết !”Thủy Khinh Tiếu là muội muội của Thủy Khinh Nhu, vốn là nhìn thấy tỷ
tỷ từ chỗ truyền thừa trở về, liền nghĩ cùng ra đây ăn bữa cơm, không
nghĩ đến sẽ nghe được những lời nói như vậy, thật sự đáng ghét!Thủy Khinh Nhu đã ở trong đại sảnh, nhìn thấy một màn phát sinh phía
trước, trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn không có chút thay đổi, dường như mọi chuyện trước mắt nàng chưa từng để ở trong lòng, tính tình Khinh Tiếu
chính là như vậy, nàng sớm đã thành thói quen. Vốn là đang ăn thức ăn, sắc mặt Hàn Như Liệt bây giờ trở nên âm trầm
đáng sợ, đối phương nói tướng mạo Thủy Khinh Nhu đẹp, hắn không thèm để
ý, nhưng là nói Ly nhi của hắn như thế thì không thể nhịn! Cái quái gì!
Lại dám nói Ly nhi của hắn như vậy, cho dù là nữ tử hắn cũng như thường
không bỏ qua!Mộ Chỉ Ly nhìn sắc mặt u ám của Hàn Như Liệt cũng biết lời nói của
nàng kia đã chạm đến điểm mấu chốt của hắn, khi nàng nghe thấy lời nói
khó nghe của cô gái kia thì cũng nhíu mày, nàng cùng đối phương không
thù không oán, kiểu làm tổn thương nàng như vậy thật sự là hơi quá đáng
một chút. Chẳng biết tại sao, nhìn thấy bộ dáng Hàn Như Liệt vì nàng mà tức
giận, tâm tình của nàng không hiểu vì sao lại tốt lên. Căn bản nàng sẽ
không để ý cái nhìn của người khác, chỉ để ý cái nhìn của người bên cạnh mình. “Oành!”Mọi người chỉ nghe nghe thấy một tiếng vang thật lớn, cửa ghế lô lầu
hai ầm vang nổ mạnh, một dáng người cao ngất hiện tại xuất hiện trong
tầm mắt của mọi người. Tầm mắt Hàn Như Liệt chuyển hướng về phía nữ tử kiêu ngạo ở dưới lầu, một cổ sát khí khiến cho người ta sợ hãi nhất thời tràn ngập ra, trong
con ngươi màu lam mang theo một tia lạnh lẽo, làm cho mọi người run sợ. Lầu hai bỗng nhiên truyền ra âm thanh lớn như thế, tầm mắt mọi người
nhao nhao chuyển đến phía trên, trong chốc lát không ít người đều là
tràn đầy hứng thú nhìn Thủy Khinh Tiếu. Ai bảo nàng ta lúc trước tùy tiện, người ta Đông Phương Ly và Đông
Phương Liệt đang ở bên trong ăn cơm ah! Nói xấu trước mặt người ta, đây
không phải là tự tìm mắng chửi sao? Huống chi hai người Đông Phương Liệt cũng không phải là người dễ bị ức hiếp, người ta Lương Tĩnh Viên cũng
bị bọn họ đánh chạy. Cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng kia của Hàn Như Liệt, Thủy Khinh
Tiếu cảm thấy lạnh cả người từ dưới chân lên tới lưng, trong lòng cũng
là kinh ngạc tột cùng, nàng không có đắc tội với hắn ah, như thế nào lại bày ra một bộ dáng bản thân mình muốn giết người?“Ngươi nói ai là người đàn bà dâm đãng?” Hàn Như Liệt gằn từng chữ
nói, sao chịu được câu nói kia, trên khuôn mặt anh tuấn yêu nghiệt đầy
vẻ u ám, giống như yên lặng trước khi bão táp tới, làm cho người ta rất
áp lực. Thủy Khinh Tiếu ngẩn ra, nhớ lại lời nói của mình lúc trước, lại nhìn về phía nam tử trước mắt này bỗng hiểu ra được vài phần: “Ta nói ai
liên quan gì tới ngươi? Hay là ngươi thích Đông Phương Ly kia? Người ta
đã có tình lữ rồi! ”Thủy Khinh Tiếu không có đi chỗ truyền thừa, hơn nữa lúc trước Đông
Phương Ly và Đông Phương Liệt, hai người chưa từng ra khỏi Đông Phương
gia, cho nên nàng ta không nhận ra bọn họ cũng là chuyện bình thường. Biết rõ nam tử này chính là Đông Phương Liệt, trong lòng mọi người
cười thầm, Thủy Khinh Tiếu đúng là ngu ngốc ah, nhưng mà cũng không có
người nào tốt bụng đi nhắc nhở Thủy Khinh Tiếu. Tại thời điểm Thủy Khinh Nhu thấy Đông Phương Liệt xuất hiện liền ý
thức được chuyện này sợ là không có đơn giản như vậy, nàng không nghĩ
tới Đông Phương Liệt lại ở chỗ này, dựa vào tin tức nghe được mà nói,
bọn họ không nên xuất hiện ở đây mới đúng, chuyện thật đúng là vừa vặn. Thân hình khẽ động, Thủy Khinh Nhu chắn trước mặt Thủy Khinh Tiếu,
nói: “Liệt công tử, sự việc lúc trước là một sự hiểu lầm, muội muội của
ta không phải cố ý, hãy nể mặt mũi của ta, bỏ qua chuyện này có được hay không?”Trên mặt Thủy Khinh Nhu mang theo nụ cười dịu dàng, một dung nhan
tuyệt mỹ như thế như thế cộng thêm nụ cười kia có thể nói rằng không một ai có thể chối từ, chỉ cần là người nam tử sẽ không có biện pháp chống
lại sức hấp dẫn của nàng, một chiêu này của nàng chính là trăm trận trăm thắng, nàng tin tưởng lần này tuyệt đối sẽ không ngoại lệ.