Vẻ mặt Dung Hoàng đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Em không nói. " Thấy Dung Hoàng sắp xù lông, Đường Tiễn vội vàng dỗ dành cô: "Không nói không nói, là lỗi của Đảng Nguyệt, cậu ấy không nên nói gì cả. " Sau khi đi uống cà phê trở về, Đảng Nguyệt tình cờ nghe được lời nói của Đường Tiễn: "???" — Vài ngày tân sinh viên đến báo danh, có người đã đăng ảnh Dung Hoàng và Đường Tiễn lên diễn đàn. Ban đầu sẽ có những chàng trai và cô gái cố gắng bắt chuyện với Dung Hoàng và Đường Tiễn. Sau đó, có người thỉnh thoảng nhìn thấy Đường Tiễn ở tầng dưới ký túc xá nữ liền suy đoán, có phải nam thần mới của trường là hoa có chủ rồi không? Trên diễn đàn có người chỉ ra rằng, em gái nhỏ đáng yêu Dung Hoàng cùng lớp với nam thần của trường chính là bạn gái của nam thần. Chuyện này đã bắt đầu từ hồi trung học. Bên dưới có nhiều người bình luận ngưỡng mộ hai người. Nhưng vẫn có những cô gái tin tưởng vững chắc rằng không có góc nào không thể đào được, các cô gái thường đến Khoa Tài chính để gửi thư tình cho Đường Tiễn. Mặc dù Đường Tiễn đã tịch thu nó, thậm chí còn không thèm nói chuyện với họ nhưng Dung Hoàng vẫn rất tức giận. Những cô gái này thật sự rất đáng ghét, bọn họ không thấy bên cạnh Đường Tiễn còn có một cô gái đáng yêu như vậy sao? Một lần khác, một cô gái có bộ n. g. ự. c to gần bằng đầu Dung Hoàng đến đưa bánh cho Đường Tiễn, vẻ mặt ngượng ngùng. Dung Hoàng hoàn toàn nổ tung. Cô đứng dậy, kéo Đường Tiễn ra sau, chống nạnh, dữ dằn trừng mắt nhìn cô gái cao hơn cô bảy tám centimet: "Tôi là bạn gái của anh ấy, cậu không thấy sao?" Cô gái cúi đầu nhìn Dung Hoàng, kẻ mắt đen gần như bay lên đến chân tóc, “Nhưng cậu không phải vợ cậu ấy, dù đã kết hôn thì vẫn có thể ly hôn mà. ” Dung Hoàng: "!!!" Dung Hoàng quay đầu nhìn Đường Tiễn, giống như mèo con bảo vệ thức ăn, "Anh nói đi, anh có muốn cưới em không?" Đường Tiễn nhướng mày. Vốn dĩ anh đang lo lắng, không biết làm thế nào để cầu hôn bé yêu, không ngờ bé yêu đã hỏi anh khi nào sẽ cưới cô. Ồ yeah, quá tốt rồi. Giữa lông mày Đường Tiễn lộ ra vẻ hững hờ, động tác lộ ra vẻ kiêu ngạo, xoa đầu Dung Hoàng, như muốn vuốt lông Dung Hoàng: "Lúc nào cũng muốn. " Dung Hoàng lập tức hài lòng, đôi mắt hạnh cười thành hình trăng lưỡi liềm, quay đầu nhìn về phía cô gái: "Cậu đã nghe thấy chưa?" Dung Hoàng chỉ vào chàng trai phía sau: "Anh ấy, là của tôi!" Chính miệng Đường Tiễn hứa sẽ rửa chân cho cô suốt đời! Cô gái đột nhiên cảm thấy mình bắt chuyện không thành, còn bị ép ăn đầy miệng cẩu lương, chiếc bánh trong tay có chút phỏng tay. Cô ta cười khô khan, quay người bỏ đi. Sau khi thành công đẩy lùi kẻ địch, Dung Hoàng quay lại nhìn Đường Tiễn, toét miệng cười: "Em siêu hung dữ. " Ánh mắt Đường Tiễn dịu dàng mà lưu luyến: "Ừm, em rất hung dữ. " Dung Hoàng lập tức hài lòng. Nhìn thấy Dung Hoàng bước nhanh về phía trước, Đường Tiễn suy nghĩ khi nào tổ chức hôn lễ thì được. — Dung Hoàng không nghĩ tới, mình chưa tốt nghiệp đại học đã bị Đường Tiễn viết tên vào sổ hộ khẩu. Cầm cuốn sổ nhỏ màu đỏ trong tay, Dung Hoàng cố gắng nghiêm túc hơn: "Từ nay trở đi, mọi chuyện trong nhà đều do em quản, thay vì một tháng cho anh 500 tệ, em sẽ cho anh 200 tệ. " Đường Tiễn đang hài lòng nhìn chằm chằm vào ảnh chụp chung trong cuốn sổ màu đỏ, bất kể thế nào anh cũng hài lòng. Nghe được lời Dung Hoàng nói, anh cũng không phản đối, chỉ gật đầu đồng ý. Vợ nói gì cũng có lý, nói gì cũng đúng. "Từ giờ trở đi, cơm anh nấu, bát anh rửa, sàn anh lau, em là bảo bối nhỏ, anh không thể hung dữ với em. ” "Nếu anh hung dữ với em, em sẽ không bao giờ chơi với anh nữa. " Dung Hoàng cầm cuốn sổ màu đỏ, tiếp tục nói linh tinh. Khóe môi Đường Tiễn cong lên không hề hạ xuống, anh không ngừng gật đầu đồng ý với những gì Dung Hoàng nói. Có lẽ cô chưa bao giờ biết, khi cô xuất hiện trước mặt anh như một quả bóng nhỏ, cô đã lăn vào trong mắt và trái tim anh. Hoàn toàn chiếm lĩnh trái tim anh. Sau đó sống trong đó cả đời. Ngoài cửa sổ xe, là trận tuyết đầu tiên trong năm. Chắc chắn họ sẽ ở bên nhau mãi mãi, bên nhau trọn đời.