Thân thể Hạ Nhất Minh như chớp đã một lần nữa biến mất tại chỗ, bất chợt xuất hiện cách đó hơn mười trượng. Lúc này đây hắn sớm đã có chuẩn bị, thân hình vừa xuất hiện lập tức đánh ra một chưởng. Một cỗ chân khí đỏ rực ngưng tụ được Phong lực lượng trên thân thể Hạ Nhất Minh dẫn dắt lúc này như một đầu hỏa long. Một chưởng cường đại này không phải bởi Phong, Hỏa kết hợp mà lợi hại ở chỗ được Phong lực lượng tác động khiến Hỏa lực lượng phát ra vô cùng mau lẹ. Với tốc độ được Phong lực lượng gia trì ngay cả bản thân Hạ Nhất Minh cũng chưa chắc đã có thể tránh được một chưởng này. Cơ hồ ngay khi Hạ Nhất Minh hiện thân Phong Hỏa chưởng này cũng lập tức bắn thẳng tới kẻ thần bí kia. Quả nhiên ngay cả với năng lực của kẻ thần bí cũng không ngờ được rằng Hạ Nhất Minh với Phong lực lượng có thể nắm giữ sâu sắc tới vậy. Phong chi lực cường đại thổi bùng Hỏa chưởng nháy mắt đã bao trùm toàn bộ thân thể gã. Trong lòng Hạ Nhất Minh vô cùng mừng rỡ, chiến kỹ này quả thực có tác dụng. Hạ Nhất Minh sở dĩ tung toàn lực đối phó bởi hắn biết phải nhanh chóng khống chế kẻ này, sau đó còn phải đuổi theo Kim Chiến Dịch trước khi trở lại tòa lầu dành cho Linh Tiêu Bảo Điện. Cho dù không thể đuổi theo Kim Chiến Dịch cũng tuyệt đối không thể thua kém hắn. Lúc này trong lòng Hạ Nhất Minh nắm chắc mười phần, có lẽ Phong Hỏa chưởng này không đủ sức làm bị thương gã kia, nhưng khẳng định có thể ngăn cản gã trong giây lát. Chỉ cần gã kia dừng lại trong nháy mắt thì Ngũ Hành Hoàn sẽ không rảnh rỗi. Sau khi chứng kiến thân pháp của đối phương, Hạ Nhất Minh đối với gã này đã vô cùng coi trọng. Thậm chí không có Kim Chiến Dịch ở đây, hắn sau khi xuất ra Phong Hỏa chưởng đã lập tức lấy ra Ngũ Hành Hoàn. Nhưng khiến Hạ Nhất Minh giật mình hơn, Phong Hỏa chưởng mặc dù bao trùm lấy kẻ thần bí kia nhưng trước sau không thể tiếp xúc cùng thân thể gã. Thân thể người này chớp mắt đã xuất hiện một tầng hơi nước. Tầng hơi nước màu đen này giống như Hắc thủy trong truyền thuyết, chỉ cần là vật có trọng lượng ngay cả một chiếc lông cũng bị chìm trong nó. Trong nháy mắt Phong Hỏa chưởng tiếp xúc với tầng hơi nước này liền biết mất vô tung, thậm chí khiến quần áo gã kia hư hỏng một chút cũng không làm được. Sau đó người này lập tức bước tới, thoáng một nhịp, hai nhịp, ba nhịp. Sau ba nhịp lên xuống, thân thể gã như được kích thích, hai chân giống như bước trên Phong Hỏa Luân cứ như thế trượt đi. Dưới chân rõ ràng là sơn đạo gập ghềnh nhưng hai chân người này vừa bước tới khoảng cách giữa hai người lập tức lại kéo dài ra mười trượng. Hạ Nhất Minh rùng mình, trái tim hắn lạnh như băng. Thực lực người kia quả thực cao thâm khó lường, đối với Thủy hệ lực lượng thấu hiểu đã đạt tới cảnh giới kinh người. Khi tầng hơi nước màu đen xuất hiện Hạ Nhất Minh đã biết, người này khẳng định đã ngưng tụ được Thủy chi hoa. Không những thế còn là một vị siêu cấp cao thủ nắm giữ Thủy hệ lực lượng đạt tới cảnh giới cao thâm khó lường. Nếu không phải như vậy, người này không có khả năng làm tiêu tán hoàn toàn Phong Hỏa lực lượng của Hạ Nhất Minh hắn. Về phần thân pháp quỷ dị của người này từ trước tới giờ Hạ Nhất Minh chưa từng gặp qua. Nhưng hắn có thể khẳng định thân pháp người này cực nhanh, cũng không kém chút nào so với bản thân hắn. Đương nhiên thấy được thân pháp này Hạ Nhất Minh cảm thấy mình truy đuổi nhầm đối tượng. Người này so với kẻ thần bí lúc đầu mặc dù hình dáng tương tự nhưng dù sao cũng không phải là một. Bất quá trên Thiên Trì khi nào lại có thể xuất hiện hai nhân vật lợi hại tới vậy chứ?Trong lòng Hạ Nhất Minh vốn nghĩ người này cũng là một Nhất đường thiên cường giả nhưng lúc này hắn hoàn toàn bỏ đi suy nghĩ đó. Bởi vì những người này cơ bản không có khả năng ngang hàng với hắn cùng Kim Chiến Dịch. Trong đầu Hạ Nhất Minh bất chợt xuất hiện ý nghĩ, mồ hôi lạnh lập tức chảy ròng trên lưng hắn. Ý nghĩ trong đầu lướt qua, hắn càng lúc càng thêm khẳng định. Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh tiếp tục truy đuổi. Bất quá lúc này hắn thành thực đuổi theo chứ không thi triển bất cứ Phong hệ tuyệt kỹ nào. Người phía trước mặc dù không quay đầu lại nhưng dường như đối với động tác của Hạ Nhất Minh gã vô cùng rõ ràng. Nếu Hạ Nhất Minh chỉ muốn sử dụng thân pháp bình thường truy đuổi, gã cũng sẽ bảo trì tốc độ này. Hai người cứ như vậy một trước một sau chạy đi. Sau khi qua vài đỉnh núi kẻ thần bí này mới dừng lại. Hạ Nhất Minh lập tức trì hoãn tốc độ, sau khi đi tới gần người kia chừng mười thước thì dừng lại. Nhìn thấu người kia chủ động dừng lại, Hạ Nhất Minh càng khẳng định suy nghĩ ban nãy của hắn. Hạ Nhất Minh hành lễ thật sâu, nói:- Vãn bối Hoành Sơn nhất mạch Hạ Nhất Minh bái kiến Tôn giả đại nhân. Một âm thanh bình thản vang lên:- Ngươi biết ta sao?- Vãn bối chưa từng bái phỏng tiền bối, chỉ biết tiền bối hẳn là một trong những Thiên Trì tôn giả. Hạ Nhất Minh cung kính nói. Mặc dù giờ phút này thực lực của Hạ Nhất Minh đã đạt tới Tam hoa cảnh giới, có thể dễ dàng nắm giữ thiên địa lực lượng, nhưng trước với vị Tôn giả trước mặt hắn không dám có chút lỗ mãng. Người này rốt cuộc cũng quay người lại, rõ ràng là một lão đầu thân thể gầy gò, trên mặt luôn nở nụ cười khiến người khác cảm thấy an tâm. Lão nhìn Hạ Nhất Minh, chậm rãi gật đầu nói:- Ngươi làm sao biết được?Hạ Nhất Minh âm thầm thở phào một hơi, vị tiền bối này xem ra cũng không khó nói chuyện. Nếu như gặp phải người tính tình cổ quái, có lẽ tính mạng được bảo toàn nhưng không khỏi bị đánh một trận. - Tiền bối. Ngài xuất hiện trên Thiên Trì chủ phong, nếu như không phải Thiên Trì tôn giả chỉ sợ ngay cả leo lên chủ phong cũng không có cơ hôi. Lão nhân lúc đầu ngẩn ra sau đó lập tức cười to, nói:- Không sai. Sơ hở rõ ràng như vậy mà lão phu không nghĩ ra. Ôi, hơn mười năm bế quan suy nghĩ không ngờ chậm chạp vậy. Hạ Nhất Minh lẳng lặng nghe tiếng cười của đối phương, hắn cảm nhận được mỗi lời mỗi chữ của vị Tôn giả này khiến hắn có cảm giác khác thường. Trong cảm giác của hắn, dường như đối phương nói ra mỗi chữ đều tràn ngập lực lượng, chính là lực lượng ngưng tụ bởi thiên địa chi lực. Bình thường Tiên thiên cường giả hấp thu cùng ngưng luyện thiên địa chi lực hoàn toàn khác nhau. Đối với cấp độ Tôn giả mà nói, có lẽ đã thông qua một phương pháp nào đó mà trực tiếp ngưng tụ để sử dụng. Đây chính là nguyên nhân mà Hạ Nhất Minh có thể sử dụng Toàn Địa Chi Thuật cùng Thuấn di. Bất quá xem ra phương pháp sử dụng thiên địa chi lực của lão nhân này quả thực đáng sợ. Khiến thiên địa chi lực thẩm thấu vào mỗi tấc da thịt, hòa vào từng âm thanh phát ra... Hạ Nhất Minh chợt hiểu, có lẽ đây mới chính là Tôn giả cảnh giới. - Hạ Nhất Minh. Tiểu tử ngươi quả thật không tồi, không tồi. Lão nhân đột nhiên nói. Hạ Nhất Minh giật mình, mặc dù không biết vì sao vị Tôn giả này lại động viên hắn nhưng sau khi trêu đùa còn nhận được khích lệ quả thực tâm trạng tốt lên rất nhiều. - Đa tạ tiều bối quá khen. Hạ Nhất Minh hành lễ thật sâu nói. Lão nhân tùy ý vung tay, một cỗ chân khí như thực thể đã đỡ lẫy thân thể Hạ Nhất Minh đang cúi xuống. Tiếp xúc với cỗ chân khí này, Hạ Nhất Minh trong lòng rúng động không thôi. Mặc dù cỗ chân khí này cũng giống như Băng hệ chân khí nhưng lại ẩn chứa lực lượng khiến thân thể hắn vô thức run lên. Lực lượng này giống như đại dương mênh mông, Hạ Nhất Minh cảm thấy bản thân hắn giống như con thuyền, bất luận có giương cánh buồn lớn cỡ nào cũng không thể vượt qua đại dương vô cùng vô tận này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Hạ Nhất Minh hít thật sâu một hơi, hắn mạnh mẽ áp chế cảm giác trong lòng lúc này. Đây là lực lượng của Tôn giả, được Tôn giả không hề giữ lại mà toàn bộ phát ra ngay trước mặt hắn. Lúc này Hạ Nhất Minh mới hiểu được Tam hoa cảnh giới cùng Tôn giả cảnh giới chênh lệch lớn thế nào. Đây không chỉ là chênh lệch về chất mà còn chênh lệch về lượng, bởi vậy cả hai khía cạnh này càng khiến chênh lệch thêm rõ ràng. Có chút cười khổ, Hạ Nhất Minh quan sát kỹ đối phương. Hắn cũng không biết vì sao vị Tôn giả này lại hoàn toàn bộc phát lực lượng khổng lồ này trước mặt mình. Chẳng lẽ vị Tôn giả này đang đả kích sự tin tưởng của Hạ Nhất Minh hắn, khiến bản thân hắn không thể Tụ đỉnh thành công. Nghĩ tới điều này, ánh mắt mê man của Hạ Nhất Minh nhất thời trở lên kiên đinh. Ánh mắt lợi hại tràn đầy ý chí đón nhận cái nhìn của vị Tôn giả kia. Lão tôn giả khẽ gật đầu, trên mặt đầy vẻ hài lòng nói:- Hoành Sơn nhất mạch có người nối nghiệp, mấy lão bằng hữu cũng có thể yên tâm nhắm mắt rồi. Lão cất cao giọng:- Nếu kiên trì trong vòng mười năm nữa ngươi có thể Tụ đỉnh thành công. Chân mày của Hạ Nhất Minh khẽ nhíu lại, mặc dù hắn chưa bao giờ hoài nghi năng lực của bản thân, nhưng được một vi Tôn giả khen ngợi trong lòng hắn cũng có đôi chút kích động. - Không biết tiền bối xưng hô ra sao?Hạ Nhất Minh khom người nói. - Lão phu Hòa Dân, Tôn giả chủ phong. Lão nhân vuốt râu cười nói. Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:- Tiền bối dẫn vãn bối tới đây không biết có gì chỉ giảo. - Kỳ thực cũng không có gì. Lão phi biết người cùng Kim Chiến Dịch tất sẽ đánh một trận nhưng lão phu hi vọng ngươi có thể tạm thời gác lại trận đấu này. Hòa Dân nghiêm mặt nói. Hạ Nhất Minh khẽ nhăn mày, hắn không sao lý giải được. Hòa Dân than nhẹ một tiếng, nói:- Ngươi sau khi đánh bại Hùng Vô Cực đã là ngọn cờ đầu của cả Tây Bấc, cũng giống như Kim Chiến Dịch đại biểu cho cả Đại Thân đế quốc. Hai người các người đều là Đệ nhất nhân dưới Tôn giả, chỉ được thắng không thể bại. Hạ Nhất Minh hai mắt sáng lên, muốn nói nhưng lại thôi. Hòa Dân lại lắc đầu, nói:- Ngươi bây giờ hẳn đã hiểu rồi chứ. Ngươi không chỉ đại biểu cho bản thân hay Hoành Sơn nhất mạch thậm chí không phải cho Thiên Trì sơn nữa mà cho cả Tây Bắc. Bởi vậy ngươi không thể bại. Âm thanh mang đầy lực lượng phảng phất trong không gian, mỗi một chữ đều như ngàn cân đề nặng trong lòng Hạ Nhất Minh. Ánh mắt hắn đầu tiên là kinh ngạc, sau đó mờ mịt, cuối cùng trở lên vô cùng kiên định. Trên mặt hắn lúc này xuất hiện nụ cười, chậm rãi nói:- Tiền bối. Ngài vì lo lắng điều này nên mới cố ý tách hai người vãn bối ra?- Không sai. Ngươi vừa mới cảm ngộ ngưng tụ được Tam hoa, muốn cùng Kim Chiến Dịch giao thủ chí ít cũng phải đợi củng cố xong Tam hoa, hình thành đỉnh thế mới có thể thả tay đánh một trận với hắn.