Dừng lại tại khoảng cách không xa Băng cung, Bảo Trư cùng Bạch Mã Lôi Điện dù cảm thấy không cam lòng nhưng chúng biết phân biệt nặng nhẹ. Tại nơi này truy tung, Hạ Nhất Minh tuyệt đối không phải lo lắng đến việc ẩn nặc khí tức Thần thú của chúng. Ngay cả hai đầu Tây phương Thần long kia cũng ẩn giấu tốt như thế. Nên nếu Bảo Trư cùng Bạch Mã Lôi Điện thật tâm muốn ẩn nặc hiển nhiên sẽ không làm người ta thất vọng. Sau đó, Hạ Nhất Minh xuất ra Quang ám chi đồng, nhẹ nhàng huy vũ. Hắn cùng Bách Linh Bát nhất thời rung động, nhưng trong nháy mắt đã khôi phục bình tĩnh. Hơn nữa đem hành tung bọn họ hoàn toàn ẩn nặc. Cánh tay Bách Linh Bát khẽ run lên, theo sau một cỗ lực lượng Hạ chưa từng biết bao trùm thân thể bọn họ. Dưới Song trọng lực lượng bảo hộ, Hạ Nhất Minh tin tưởng dù gặp phải Ngụy thần cảnh cường giả cũng đừng mơ tưởng cảm ứng được sự tồn tại của hắn. Đương nhiên nếu gặp cường giả bịt mặt thần bí có thể đả thương Thần long thì khả năng dấu diếm được hay không còn chưa chắc chắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Mặc dù bọn họ đã ẩn nặc hành tung, nhưng tuyệt đối không dám nghênh ngang phi hành trên không như lúc trước. Hai người sóng vai đi trên mặt đất. Tốc độ mau lẹ nhưng vừa đủ để không làm người ở phía trước chú ý. Bách Linh Bát bình tĩnh nhìn kỹ phía trước. Cho dù gã không nhìn bốn phía nhưng có thể nắm bắt rõ ràng mọi chuyện chung quanh. Đồng dạng lúc này Hạ Nhất Minh cũng có năng lực đem cảnh vật bốn phương tám hướng thu vào trong tầm mắt. Loại bản lĩnh này khiến Hạ Nhất Minh hâm mộ không ngớt. Giờ phút này nếu có ý định tiềm nhập sào huyệt đối phương do thám một chút bộ dáng ba đầu Thần thú, Hạ Nhất Minh hiển nhiên không dám phóng xuất ý niệm. Hắn đem nhiệm vụ thăm dò hoàn toàn ký gửi lên thân thể Bách Linh Bát. May mắn là cho tới bây giờ Bách Linh Bát chưa từng làm hắn thất vọng. Chỉ trong một khắc đã đem vô số hình ảnh Hải quái phía trước tái hiện. Gã dụng tốc lúc nhanh lúc chậm để tránh bị chúng phát hiện. Bất quá Hạ Nhất Minh sau khi thấy được số lượng Hải quái, dù sớm chuẩn bị tâm lý nhưng cũng không nhịn được hít vào một ngụm lãnh khí. Từ trên sườn núi đi xuống, đập vào mắt hắn chính là một mảng rừng rậm rạp rộng lớn, hơn nữa còn có vô số Hải quái tụ tập. Quy mô ấy có thể so với số lượng quái vật hắn nhìn thấy tại Tử vong chi địa. Nhưng quái vật tại Tử vong chi địa so với đàn Hải quái ở thế giới này này quả thực bất đồng. Nên cảnh tượng trước mắt tạo thành đả kích rất lớn trong lòng Hạ Nhất Minh. Hít thật sâu, Hạ Nhất Minh thấp giọng nói:- Ba đầu Thần thú này đang suy tính chuyện gì vậy? Xuất động nhiều Hải quái như thế lên bờ, chẳng lẽ chúng bị điên rồi sao?Đôi mắt Bách Linh Bát chợt lóe sáng, hắn tận lực tính toán nói:- Nếu không phải chúng bị điên thì chính là có ý định khác. Bất quá trong bọn chúng còn có ba đầu Thần thú, khả năng toàn bộ bị điên không đến một phần trăm. Trong chiến tranh có sự tham dự của Thần đạo cường giả, người đông thế mạnh không bao giờ có thể quyết định kết quả sau cùng của cuộc chiến. Nếu như trong trận chiến trên đỉnh núi, ba đầu Thần thú không thể phá vỡ Băng cung thủy hệ Thần lực phòng hộ, không thể đem ba vị nhân loại Thần đạo cường giả diệt sát hoặc đánh lui thì số lượng Hải quái nơi này tuy nhiều cũng không có bất cứ tác dụng gì. Hải vực Thần thú trí tuệ cũng không thấp kém hơn nhân loại. Chúng đã lựa chọn như thế khẳng định là có đạo lý làm Hạ Nhất Minh nhìn không thấu. Một tiếng rống cực lớn đột ngột vang lên, chỉ trong nháy mắt truyền đến hơn phân nửa đàn Hải quái trước mặt. Toàn bộ Hải quái khi nghe được thanh âm này đều phủ phục xuống, dù là cuồng bạo Hải quái cũng không có bất cứ động tĩnh gì. Vì đây là thanh âm Thần thú, trước quái thú chưa tiến giai Thần đạo, vô luận Hải quái thực lực cường đại bao nhiêu, thiên phú khoa trương bao nhiêu đều không chịu nổi một kích. Trầm ngâm một chút, Hạ Nhất Minh nói:- Đây là thanh âm Thần thú, tựa hồ là có chuyện xảy ra, chúng ta vào xem sao. Bách Linh Bát chậm rãi gật đầu. Gã không khuyên can cái gì tỷ lệ bị phát hiện tăng lên mà yên lặng đi tới. Bởi vì bản thân gã cũng tương đối tin tưởng, nếu thật sự bị phát hiện thì bằng vào thực lực có thể phá vây rời đi. Đừng nói ba đầu Thần thú, dù có nhiều hơn một hai đầu cũng không thể lưu bọn họ lại. Lúc này, hai người cẩn thận phi hành hướng tới phía phát ra thanh âm, càng tới gần càng vô cùng cẩn thận. Cuối cùng bọn họ dừng lại phía trước một cái hồ lớn. Tại nơi băng nguyên lạnh lẽo đột ngột xuất hiện hồ nước, Hạ Nhất Minh không khỏi dở khóc dở cười. Chỉ cần nhìn đống bùn đất chung quanh là biết hồ nước này vừa được đào không lâu. Lúc này trong hồ, ba đầu Thần thú đang ngâm mình, cảm giác như đang hưởng thụ. Thần thú rốt cuộc vẫn là Thần thú, vô luận tới nơi nào cũng không chịu ủy khuất bản thân. Quanh nơi này vài dặm không hề có Hải quái nào có dũng khí tới gần. Mà Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát cũng không có khả năng dễ dàng tiến nhập. Từ bàn tay Bách Linh Bát đột nhiên có một giọt chất lỏng màu bạch ngân chảy ra, tốc độ không nhanh không chậm tiến về phía hồ nước. Hai người bọn họ dù đang ở cách xa vài dặm có thể đem nhất cử nhất động của ba đầu Thần thú giám thị. Ba đầu Thần thú dường như đang chờ đợi gì đó. Thiết giáp bối long có vẻ rất bất mãn thở hồng hộc. - Bạch kình, ta chẳng phải sớm đã nói, hai nhân loại kia đều là loại thiểu năng. Thế nên Long Mã kia căn bản sẽ không tới đây. Thiết giáp bối long nhẫn lại hồi lâu, rốt cuộc mở miệng nói:- Ngươi xem, nhân loại cường giả đã tới. Nhưng trong bọn chúng không có người mà ngươi muốn tìm cùng Long Mã. Hạ Nhất Minh rùng mình, dù hắn nghe nói qua, đầu Thiết giáp bối long này luôn nhớ kỹ chuyện bị Bạch Mã Lôi Điện đánh trọng thương. Nhưng nghe khẩu khí dường như ngay cả chính hắn cũng bị tính kế. - Không nên gấp. Bạch kình chậm rãi nói:- Chủ nhân của ta từng nói qua, hiểu rõ nhân loại nhất chính là nhân loại. Nếu muốn đối phó với nhân loại, để bọn họ định ra kế hoạch là tốt nhất. Thiết giáp bối long thoáng cứng đơ thân thể. Nó đối với lời chủ nhân Bạch kình rất kiêng kỵ. Sau một thoáng chần chờ rút cuộc im lặng không nói. Hạ Nhất Minh trong lòng thất kinh. Bạch kình rõ ràng cầm đầu ba đầu Thần thú. Nhưng bên trên nó còn tồn tại một chủ nhân, thực làm người khác hãi hùng khiếp vía. Có thể khiến Thần thú can tâm tình nguyện thần phục, hơn nữa xưng là chủ nhân, phải có thực lực cường đại đến cấp bậc nào. Ít nhất trước mắt Hạ Nhất Minh không làm được. Mặc dù Bảo Trư cùng Bạch Mã Lôi Điện thủy chung đều đi theo hắn. Nhưng chúng cũng là quan hệ như bằng hữu với hắn, không phải như chủ tớ. Đột nhiên, hai bóng đen khổng lồ từ phía xa phương Bắc bay lại nơi này. Nhìn qua cái gáy của Bách Linh Bát, sắc mặt Hạ Nhất Minh nhất thời trầm xuống. Hai bóng đen này là hai đầu Tây phương Thần long trong Long cốc nọ. Một đầu Kim sắc Long vương, còn có một đầu Hồng long Ai Nhĩ Bá Lạp. Bất quá hôm nay trên thân Ai Nhĩ Bá Lạp không có Thần thánh Long kỵ sĩ Ngả Đức Văn. Hạ Nhất Minh không cảm thấy kỳ lạ. Trận chiến ngày trước Ngả Đức Văn cửu tử nhất sinh. Mặc dù đã ba năm trôi qua nhưng muốn khôi phục hoàn toàn nào phải chuyện dễ dàng. Bất quá sau khi thấy hai đầu Thần long này, Hạ Nhất Minh đã có thể tám chín phần khẳng định, Bắc hải quái thú lên bờ trên danh nghĩa đối phó Băng cung, thực ra mục tiêu là nhằm vào hắn. Luận ra điểm này, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm kêu may mắn. Bách Linh Bát nhãn lực siêu việt, nếu không lúc này hắn thực sự đã trúng kế. Hai đầu Thần long trực tiếp hạ xuống phía dưới. Trên thân chúng có huyết thống Long Tộc cao quý nhất, Hải báo cùng Thiết giáp bối long mặc dù cũng là Thần thú. Nhưng đứng trước hai đầu Thần long không tránh khỏi có chút sợ hãi. Duy chỉ có Bạch kình bảo trì được bộ dáng trầm tĩnh như cũ. Hạ Nhất Minh ánh mắt chợt chuyển, nhìn về một hướng khác. Ở nơi đó đột nhiên xuất hiện một tia lực lượng ba động kỳ dị. Lực lượng này ba động mờ mịt khiến ngay cả hắn cũng khó có thể phát hiện được. Bất quá hắn không cảm thấy lạ bởi vì trên thân thể hắn cũng có lực lượng ba động cùng loại. Phương Tây thần đạo bảo khí Quang ám chi đồng lúc phát động ẩn nặc hành tung có cùng loại lực lượng ba động này. Đương nhiên hiện giờ bọn họ đã ẩn nặc xong, lại đình chỉ cử động, nên loại ba động này đã hoàn toàn biến mất. - Phanh. Một cỗ lực lượng như tảng băng nhẹ nhàng gợi lên đi tới bên bờ hồ nước. Đối phương tiềm nhập nơi này mà năm đầu Thần thú không có nửa điểm phát giác. Không gian bên hồ dường như nứt ra, hai người từ trong hư không đạp bước đi ra. Trên tay hai người bọn họ cầm một kiện lục lăng Thần đạo bảo khí, quang mang bảo khí tản ra dung hợp làm một. Năng lực ẩn thân của họ chính là nhờ vào hai kiện bảo khí này. Hạ Nhất Minh ánh mắt ngưng trọng. Hắn vô luận thế nào cũng không thể quên được hai người này. Tây phương Thần điện Lý Áo Ba Đặc cùng Hắc ám Nghị viện Lô Khắc phân biệt thuộc Quang minh cùng Hắc ám lực lượng. Giờ phút này dĩ nhiên lại ở cùng nhau. - Các ngươi rốt cuộc đã tới. Hải báo hắc hắc nói:- Nhân loại tốc độ thật chậm, can đảm thật là nhỏ. Hai vị Ngụy thần cảnh cường giả mỉm cười, không đem lời nói khiêu khích này để trong lòng. Dù trước mặt họ có quan hệ hợp tác, nhưng muốn Hải báo hảo cảm nhân loại là chuyện không có khả năng. Lý Áo Ba Đặc hướng về năm đầu Thần thú khẽ gật đầu. Lão đang định mở lời đột nhiên nổi lên một tia hoài nghi. Không chỉ lão mà ngay cả Lô Khắc cũng có cảm giác này. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, hai cặp mắt chợt lóe sáng. Hai người đồng dạng nhìn chung quanh.