**Định Phong** mở mắt ra trong một không gian quen thuộc nhưng hoàn toàn mới mẻ. Anh cảm nhận được hơi thở của cuộc sống và sự tươi mới của thế giới xung quanh. Tuy nhiên, những ký ức từ kiếp trước, dù vẫn tồn tại trong tâm trí anh như những mảnh vụn đầy nỗi đau, dường như không còn rõ ràng như trước. Anh được tái sinh trong một kiếp sống mới, một con người bình thường với một cơ hội mới. Cảnh vật xung quanh anh là một ngôi làng nhỏ yên bình. Đường phố được lát đá, những ngôi nhà gỗ xinh xắn, và bầu không khí trong lành của một cuộc sống không quá phức tạp. **Định Phong** cảm thấy như mình đang ở trong một giấc mơ, một giấc mơ mà anh không thể hoàn toàn hiểu rõ. Anh bắt đầu khám phá cuộc sống mới của mình, với những cảm xúc lần lộn của sự hồi sinh và nổi đau chưa thể nguôi ngoai. Trong một buổi chiều đẹp trời, khi mặt trời chuẩn bị lặn và ánh sáng vàng óng bao phủ mọi thứ, **Định Phong** tình cờ gặp một người con gái đang đi dạo trong công viên của ngôi làng. Cô gái có mái tóc dài, ánh mắt sáng và vẻ đẹp thanh thoát, tạo cho anh một cảm giác lạ lùng và quen thuộc. Cô chính là **Vần Nhiên**, nhưng trong kiếp sống này, cô không còn nhớ gì về quá khứ của họ. Khi ánh mắt của họ chạm nhau, một cảm giác sâu sắc và quen thuộc tràn ngập trong lòng cả hai. Cảm giác này không thể giải thích bằng lý trí, nhưng nó không thể bị phủ nhận. **Định Phong** cảm nhận được một sự kết nối mạnh mẽ với cô gái trước mặt, dù họ chưa bao giờ gặp nhau trước đây. Cô gái có tên là **Linh**, và cô sống trong cùng ngôi làng với anh. **Định Phong** không thể cưỡng lại cảm giác đó, và họ bắt đầu trò chuyện với nhau. Linh là một người ấm áp, thông minh và hài hước. Dần dần, họ trở nên thân thiết và chia sẻ nhiều điều về cuộc sống của mình. Mối quan hệ giữa họ bắt đầu từ những bước chân nhẹ nhàng, từ những buổi trò chuyện, những cuộc dạo chơi và những khoảnh khắc yên bình bên nhau. Mặc dù Linh không nhớ gì về quá khứ của họ, sự kết nối giữa họ ngày càng mạnh mẽ. **Định Phong** cảm nhận được rằng tình yêu của họ không hoàn toàn mất đi, mà đang âm thầm chảy trong dòng máu và linh hồn của họ. Mỗi khoảnh khắc bên Linh đều khiến anh nhớ lại những ký ức đẹp đẽ và đau khổ của kiếp trước, nhưng giờ đây, anh cảm thấy một sự bình yên và hy vọng mới. Khi đêm đến, **Định Phong** và Linh cùng nhau dạo bước dưới ánh trăng, trong một không gian lãng mạn và yên bình. Ánh sáng từ mặt trăng chiếu sáng trên con đường họ đi, tạo ra một bức tranh đẹp như trong mơ. **Định Phong** nắm tay Linh, cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu trong lòng anh. Dù không thể nhớ rõ quá khứ, nhưng trái tim anh vẫn không ngừng cảm nhận được sự kết nối đặc biệt này. Họ cùng nhau bước vào vòng đời mới, không còn lời nguyền ngăn cách hay đau khổ từ kiếp trước. Mặc dù những ký ức cũ có thể đã phai nhạt, tình yêu của họ vẫn sống mãi trong trái tim và linh hồn của họ. Đây là một khởi đầu mới, một cơ hội để viết tiếp câu chuyện của họ trong một thế giới không còn bị trói buộc bởi số phận. Truyện khép lại với hình ảnh **Định Phong** và **Linh** đứng bên nhau dưới ánh trăng, một lần nữa bước vào vòng đời mới. Họ không biết trước những thử thách và niềm vui mà cuộc sống mới sẽ mang lại, nhưng họ tin tưởng vào tình yêu của mình và hy vọng rằng trong kiếp sống này, họ sẽ có cơ hội để yêu nhau mà không bị chia cắt. Dưới ánh trăng sáng và trong không khí tĩnh lặng của đêm, họ cùng nhau hòa quyện vào cuộc sống mới, và câu chuyện của họ tiếp tục với một chương mới, một khởi đầu mới đẩy hy vọng và tình yêu. **End truyện**