Tiêu Phàm đưa mắt nhìn nhóm Hỏa Hoàng rời đi, trên mặt một tia tiếu dung, tựa như âm mưu đạt được. Mặc dù hắn có phương pháp lập tức chữa cho Hỏa Hoàng, nhưng Tiêu Phàm không phải người ngu. Chỉ cần bệnh Hỏa Hoàng còn chưa chữa tốt, hắn sẽ cố gắng bảo hộ an nguy Tiêu Phàm. Có một tấm Hộ Thân Phù, Tiêu Phàm chỗ nào còn không vui vẻ. Dù sao, đắc tội cũng không chỉ là Vương Đạo Minh cùng Đế Minh, còn có người sau lưng hai đại Đồng Minh. Hề Lão lúc rời đi cố ý mời Tiêu Phàm gia nhập Luyện Dược Sư Công Hội, Tiêu Phàm trực tiếp xuất ra Lệnh Bài Khách Khanh Luyện Dược Sư Công Hội Tuyết Nguyệt Hoàng Triều. Hề Lão cười cười, cũng không nói thêm cái gì. Chỉ cần Tiêu Phàm là người Luyện Dược Sư Công Hội là được, có lẽ về sau sẽ có cơ hội gặp mặt hội bàn. Đêm đó, Tiêu Phàm ngủ thập phần an ổn. Ngày thứ hai, Lâu Ngạo Thiên cùng Trần Phong hai người rời đi, Tiêu Phàm không giữ lại, bọn họ đều là đến tham giakhảo hạch Chiến Hồn Học Viện, về sau còn thường xuyên gặp mặt. Buổi trưa, Tiêu Phàm đi một chuyến đến mật thất, phát hiện Sở Khinh Cuồng đã tỉnh. Tiêu Phàm điều tra thương thế của hắn, phát hiện độc tố toàn bộ khu trừ, Chiến Hồn, Hồn Hải cùng kinh mạch cũng không có bất cứ vấn đề gì, Tiêu Phàm liền rời đi. Rời đi trước đó, Tiêu Phàm để lại một câu nói: - Nhớ kỹ ngươi đáp ứng ta việc gì. Sở Khinh Cuồng im lặng gật gật đầu, người khác sợ không thể nổi danh, Tiêu Phàm ngược lại vậy mà rất sợ nổi danh. Đối với ý nghĩ trong lòng Sở Khinh Cuồng, Tiêu Phàm tự nhiên không biết. Hắn sở dĩ không muốn quá nổi danh là bởi vì hắn chỉ là một Thất Phẩm Luyện Dược Sư mười bảy tuổi, có thể xa xa so với Chiến Vương hậu kỳ mười bảy tuổi muốn rung động hơn rất nhiều. Một đoạn thời gian tiếp theo, Tiêu Phàm một mực đi tới đi lui tại Vân Lai Khách Sạn cùng Sinh Tử Đấu Trường. Buổi xế chiều bên trên Sinh Tử Đấu Trường, Tiêu Phàm một mực ức chế lấy tu vi, bảo trì tại Chiến Vương trung kỳ, người bình thường cũng căn bản nhìn không ra thực lực chân chính của hắn. Không đến thời gian nửa tháng, U Linh thắng trận đã đột phá 75 trận, tới hiện tại, mới vẻn vẹn qua hai tháng mà thôi. Nửa tháng, Tiêu Phàm một mực lĩnh ngộ Phong Thế. Phong Thế Đệ Nhị Trọng đã viên mãn, nhưng khoảng cách Đệ Tam Trọng vẫn không bắt được cái gì. Tiêu Phàm càng ngày càng mạnh, Sinh Tử Đấu Trường có người lo lắng, có người cao hứng. Lo lắng dĩ nhiên chính là Đại Trưởng Lão, danh hào mầm móng Dạ La dưới tay hắn vừa mới đột phá 93 trận mà thôi. Cứ tốc độ như vậy, chỉ cần U Linh không chết, liền có thể siêu việt Dạ La, đến lúc đó rất có thể an bài Dạ La cùng U Linh chiến một trận. Trước kia lòng tin hắn đối với U Linh là hoàn toàn không có, nhưng hắn phát hiện U Linh tiến bộ quá nhanh. Hơn nữa, còn có hơn hai mươi trận tôi luyện, một khi đột phá Chiến Vương đỉnh phong, Dạ La chưa chắc là đối thủ của hắn. Một phương diện khác, Tam Trưởng Lão kích động lại rầu rỉ, hắn rất hi vọng U Linh cùng Thiên Tàn đều có thể thắng lợi trăm trận, nhưng Tràng Chủ chỉ cần một người. Có khả năng rất lớn, sẽ đem U Linh cùng Thiên Tàn, hoặc là Dạ La cùng Thiên Tàn an bài tại trận thứ một trăm. Buổi sáng cùng chạng vạng tối, chính là thời gian thay Hỏa Hoàng giải độc. Hỏa Hoàng mặc dù khó chịu Tiêu Phàm, nhưng cũng không thể làm gì, mỗi ngày đều sẽ đến đúng giờ. Thời gian nửa tháng, Hỏa Hoàng rốt cuộc không có bị Hỏa Độc cùng Hàn Độc quấy nhiễu, đây cũng là điều khiến hắn tuyệt đối cao hứng. - Tốt rồi, Hỏa Hoàng tiền bối, về sau không cần mỗi ngày tới, ba ngày tới một lần. Tiêu Phàm từ bên trong thân thể Hỏa Hoàng lấy ra Long Văn Kim Châm nói. Quá trình tách Hỏa Độc cùng Hàn Độc đối với Tiêu Phàm mà nói cũng là một loại việc tốn thể lực, thập phần gian nan. Bất quá, Tiêu Phàm cũng phát hiện, quá trình mặc dù rất khó nhưng Hồn Lực hắn lại có tiến bộ rất lớn, đây cũng là nguyên nhân hắn chuẩn bị mở một tiệm thuốc. Đã có thể chữa bệnh kiếm tiền, lại có thể tu luyện Hồn Lực, cớ sao mà không làm. - Đây là hiệp nghị bất động sản của những tòa nhà đối diện Vân Lai Khách Sạn. Hỏa Hoàng tiện tay ném lại một phần văn bản hiệp nghị, liền đi ra cửa. Tiêu Phàm tiếp nhận văn bản hiệp nghị, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, kinh ngạc nói:- Hỏa Hoàng tiền bối, ngươi đem cả tòa lâu đều mua xuống sao? - Đừng cao hứng quá sớm, nếu không đem ta chữa cho tốt, trước khi chết ta sẽ chụp chết ngươi. Hỏa Hoàng ra cửa ra vào, nhếch miệng cười nói, lộ ra một ngụm răng trắng như tuyết. Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, Hỏa Hoàng này chính là tính khí nóng nảy, cái gì khác đều tốt, hơn nữa rất rõ ràng là một người miệng cứng thiện tâm. - Cả tòa lâu không nhỏ, đầy đủ dùng, cũng nên hảo hảo thiết kế một chút. Tiêu Phàm cười ha ha một tiếng nói. - Tiêu huynh đệ, sự tình gì mà cao hứng như vậy. Lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm Hướng Vinh, đi theo là Y Vân. Hai người vừa dứt lời, liền đã đi tới trong phòng. Y Vân nhìn hiệp nghị trong tay Tiêu Phàm, trong mắt lóe lên một vòng tinh quang:- Tiêu lão đệ, ngươi đem những tòa nhà đối diện mua rồi? - Không phải ta, là Hỏa Hoàng mua. Tiêu Phàm cũng không có giấu diếm, dù sao muốn mở tiệm thuốc, có thể còn nhờ Y Vân hỗ trợ đây. - Không hổ là Hoàng Phủ Chiến Hoàng, không phải người bình thường. Bất quá, Tiêu huynh đệ có thể chữa bệnh cho Hỏa Hoàng, cũng chỉ trị giá cái này thôi sao. Hướng Vinh cảm thán nói, cùng là Trưởng Lão Chiến Hồn Học Viện, khác biệt này không phải lớn bình thường. - Tam Gia, qua chút thời gian nữa, làm phiền ngươi tìm người thay ta sửa sang một cái. Tiêu Phàm vội ho một tiếng, hắn cũng không nghĩ đến Hỏa Hoàng trực tiếp mua một tòa nhà. - Điều này đơn giản, giao cho ta đi, về sau chúng ta là hàng xóm. Không cần Tiêu Phàm nói, Y Vân cũng chuẩn bị xung phong nhận việc, dạng nhân tình này, không thể khôn lừa một cái. - Vậy thì cám ơn Tam Gia. Tiêu Phàm cười cười, sau đó nhìn về phía Hướng Vinh nói:- Hướng Lão, việc kia chúng ta hãy bắt đầu đi, ngồi ở đây. Hướng Vinh nghe vậy, toàn thân run lên kích động tới cực điểm, chờ hai tháng, rốt cục chờ đến giờ phút này. - Thả lỏng, quá trình sẽ rất nhanh. Tiêu Phàm kêu lên, lật tay lấy ra một cây Long Văn Kim Châm, một hòn đá màu đen, còn có một viên Liệt Dương Châu. - Tam Gia, làm phiền ngươi cầm viên Huyền Hải Băng Phách, thôi động hàn khí bên trong, bảo vệ tâm mạch Hướng Lão. Tiêu Phàm đem hòn đá màu đen ném cho Y Vân nói. - Đây là Huyền Hải Băng Phách?Y Vân một mực hoài nghi hòn đá màu đen không đơn giản, nào nghĩ đến cái đồ vật này vậy mà không đơn giản như vậy chứ. - Lạnh quá!Tiếp nhận hòn đá màu đen, Y Vân không khỏi lạnh run, bất quá vẫn dựa theo Tiêu Phàm nói mà làm. Tiêu Phàm lấy ra mấy chục vạn Trung Phẩm Hồn Thạch trong phòng, sau một khắc, Long Văn Kim Châm trong tay hướng về bên trong Hồn Hải Hướng Vinh đâm tới. Phốc! Một tiếng vang giòn, chỉ một thoáng, Y Vân toàn thân tỏa ra một cỗ hỏa diễm ngập trời. Tại đỉnh đầu hắn hiện lên một đầu tử sắc cự loan. Tại chỗ phía trên tử loan còn thiêu đốt hỏa diễm tử kim sắc, chỉ là tử sắc từ từ càng ít, kim sắc chậm rãi biến nhiều, giống như một mặt trời lúc bình minh. - Thực sự là Bát Phẩm Chiến: Hồn Hạo Dương Điểu! Con ngươi Y Vân co rụt lại, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc nồng đậm. - Hướng Lão, nhịn xuống!Tiêu Phàm quát nhẹ một tiếng, lấy ra Liệt Dương Châu, thôi động hỏa diễm cuồn cuộn trong đó, hướng về Tử Loan mãnh liệt đi. So với uy lực hỏa diễm trước đó, bây giờ liệt dương thạch lại càng đáng sợ rất nhiều, bởi vì nửa tháng này đến nay, liệt dương thạch một mực hấp thu Hỏa Độc bên trong Hỏa Hoàng. Oanh một tiếng, vị trí biệt viện Tiêu Phàm bị đốt cháy hầu như không còn. Phong Lang cùng Tiểu Kim bên ngoài tiểu viện thấy thế, cấp tốc hướng nơi xa thối lui, hỏa diễm đáng sợ phóng lên tận trời, giống như một đóa mây hình nấm. - Ân? Trên không trung, Hỏa Hoàng vốn chuẩn bị về Nội Viện thấy thế, bỗng nhiên quay người, sau đó lần nữa hướng về Vân Lai Khách Sạn phóng đi. MềuSiuBự - Lục Đạo -