Nhìn thấy Nhiếp Vân mở trang sách ra xem, gương mặt hồng y trưởng lão vốn tái nhợt đứng lên, về sau phát hiện cũng không xảy ra vấn đề gì mới thở ra một hơi, hắn càng bội phục đương nhiệm tông chủ này. Nếu như phân chia chủng loại tập trung tinh thần cao độ thì miệng mũi lưu hương ở cấp độ cao hơn, có thể trong nháy mắt tiến vào cảnh giới này ói rõ linh hồn người này tinh khiết tới cực điểm, loại người này cho dù tu luyện hay làm cái gì cũng làm chơi ăn thật vượt qua người thường. Làm một chuyện tâm không không chuyên tâm, khẳng định tâm loạn như ma và hiệu suất hạ thấp. - Một cánh là phong, một cánh là lôi, phong lôi chuyển đổi ảo diệu vô cùng?Không biết suy nghĩ trong lòng của hồng y trưởng lão, Nhiếp Vân lúc này đã đắm chìm trong sách vỡ. Ma dực, kiếp trước tu luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết tới tầng thứ bảy, kiếp này tu luyện tới tầng thứ năm sẽ sinh ra đôi cánh toàn thân đen nhánh, nó hơi vỗ nhẹ là có thể gia tăng tốc độ nhanh hơn, ban đầu lúc Bạt và Vân Huyên công kích, hắn có thể lừa gạt Bạt và đi tới trước mặt Vân Huyên chính bởi vì ma dực cường đại. - Xem nó tu luyện như thế nào. Nhiếp Vân mở trang thứ hai ra xem, trang này có phương pháp tu luyện. - Ma dực là thứ ma nhân mới có, hai cánh đều có diệu dụng, Phong Lôi Ma Dực chính là tu luyện hai cánh thành phong và lôi, chỉ cần vô nhẹ là có thể sinh ra phong sí và lôi sí tùy ý chấn động lôi điện bộc phát, phong lôi dung hợp sẽ gia tăng thân pháp rất nhanh, kế tiếp là phương pháp tu luyện. - Phong Dực chia làm cương phong, tật phong, tốn phong, kiếp phong, thiên phong năm loại, Lôi Dực cũng chia trầm lôi, muộn lôi, chấn lôi, kiếp lôi, thiên lôi năm loại, ngũ phong ngũ lôi giao hòa hô ứng... - Thân pháp tốt!Càng nhìn uống phía dưới toàn thân Nhiếp Vân sinh ra nhiệt huyết sôi trào. Mới rồi quan sát Khinh Nhứ Thân Pháp, Tật Phong Huyền Thiên Bộ là bí tịch tu luyện hiếm có nhưng so với Phong Lôi Ma Dực lại kém hơn quá nhiều. - Hồng y trưởng lão, ngươi ra ngoài chờ một lát, ta tu luyện một chút. Trong nội tâm kích động, hắn quay đầu phân phó hồng y trưởng lão một tiếng sau đó Nhiếp Vân tiện tay bố trí một đạo cấm chế, thân thể hắn tiến vào trong Tử Hoa động phủ. Nơi này là Kiếm Thần Tông Tàng Bảo Các, địa phương nhỏ hẹp không thể thi triển thân pháp, cho nên tiến vào động phủ tu luyện cho thỏa đáng. - Vâng! Nhìn thấy bộ dạng như điên cuồng của tông chủ, hồng y trưởng lão lại cảm khái, hắn đi vài bước ra khỏi phòng. Vừa tiến vào luyện võ trường của Tử Hoa động phủ, Nhiếp Vân lập tức ngồi xuống, trên thân của hắn xuất hiện hắc ma dực đen như mực. Tuy ma dực của hắn còn chưa tới cảnh giới đại thành, nhìn qua có chút non nớt nhưng hắc quang lưu chuyển, vừa động đã gia tăng tốc độ rất nhiều cho nên không thể khinh thường. - cánh sinh phong lôi... Tiếp tục nhìn xuống, Nhiếp Vân nhanh chóng xem xong quyển sách, hắn nhắm mắt lại cảm ngộ cách tu luyện của vũ kỹ trong sách. Phong Lôi Ma Dực là phương pháp tu luyện của Ma tộc, nếu tu luyện tới mức hoàn thành chân chính, chỉ sợ nó còn cường đại hơn các bí tịch thân pháp của Thanh Vân Tông rất nhiều. Cảm ngộ không biết bao lâu, Nhiếp Vân mở mắt và hắn đứng lên. Hắn vừa động thì hai cánh sau lưng mở ra, cánh trái sinh ra gió, cánh phải sinh lôi quang, phong lôi giao hòa càng làm khí chất của hắn giống ma nhân. - Đi!Hai cánh vỗ nhẹ lập tức có phong lôi tề minh, Nhiếp Vân có cảm giác mình như thuấn di, hắn đã xuất hiện cách đó mấy trăm trượng, linh khí trên cánh gào thét và phong lôi nổ vang. - Thật nhanh!Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời, con ngươi của hắn như đỏ lên. Không hổ là công pháp lợi hại của ma nhân, tốc độ này nhanh hơn trước kia đâu chỉ gấp mười lần!Có loại thân pháp này đi giao thủ với người khác, mặc dù chính thức gặp gỡ cường giả Nạp Hư Cảnh sơ kỳ cũng không đủ gây sợ. Tuy hiện tại Nhiếp Vân chỉ bằng vào lực lượng đủ để chống lại cường giả Nạp Hư Cảnh sơ kỳ nhưng cảnh giới của hắn không đủ, đạt tới Nạp Hư Cảnh, thực lực không đơn thuần chỉ là lực lượng đơn giản như thế, quan trọng hơn chính là lĩnh ngộ và khống chế đại đạo. Cho dù kiếp trước cảnh giới của hắn rất cao, lĩnh ngộ cũng rất cao nhưng trong cơ thể không dung nạp hư không thì làm sao thi triển hư không chi lực? Không có lực lượng phá không làm sao phá toái hư không? Cho nên tổng hợp lại, cho dù có chiến lực rất mạnh nhưng chỉ bằng vào thực lực bản thân mà không dựa vào các loại đại trận hắn vẫn không phải đối thủ của cường giả Nạp Hư Cảnh sơ kỳ. Hiện tại hắn có được thân pháp nhanh như thế, mặc dù gặp được cường giả Nạp Hư Cảnh sơ kỳ cũng có lực đánh một trận. Sưu sưu sưu sưu vèo!Trong nội tâm sảng khoái, thân ảnh Nhiếp Vân không ngừng lập lòe trên không trung, hắn nhanh như tia chớp, nhanh như thần phong, người ngoài cũng chỉ có thể nhìn thấy cái bóng xẹt qua trong nháy mắt mà thôi nên cái gì cũng không biết, càng đừng nói nhìn rõ gương mặt. - Ân? Không tốt!Vào lúc hai cánh không ngừng vỗ và tiến lên phía trước, đột nhiên Nhiếp Vân dừng lại, sắc mặt của hắn biến thành trắng bệch, trên mặt có ma khí cuồn cuộn và lôi âm như ma quỷ. - Phàm là chư tương đều là vô căn cứ... Như gặp chư tương không phải tương, tức gặp Như Lai... Ma khí bị phạm âm trong mi tâm của hắn đánh tan, lôi đình lập loè và đỏ như mặt trời chói mắt. Phật âm, ma khí va chạm với nhau, toàn thân Nhiếp Vân run rẩy sau đó mới chậm rãi bình phục, sắc mặt của hắn hồng nhuận phơn phớt. - Lại bị cắn trả? Việc này... Bình phục lại, lúc này Nhiếp Vân mới cảm thấy sợ hãi không nhỏ. Phong Lôi Ma Dực là thân pháp Ma tộc, thi triển quá nhiều trong cơ thể sẽ sinh ra ma khí khổng lồ, một khi ma khí vận chuyển mất sẽ sinh ra xung đột với Kim Cương Lưu Ly Thể!Kim Cương Lưu Ly Thể, Linh Tê Luyện Thể Quyết, một phật một ma, cả hai không ai phục ai cho nên hình thành cân đối, lại có pháp quyết vô danh áp chế cho nên không sinh ra cái gì, một khi một phương cường thế sẽ làm phương khác sinh ra phản kích kịch liệt. Cả hai đối kháng với nhau, dùng thân thể làm chiến trường thì hắn khổ không thể tả. Bình thường đánh nhau cũng là bỏ đi, một khi giao thủ với người khác sẽ thân bất do kỷ, còn không trực tiếp bị người ta đánh chết?Cho nên xem ra bộ thân pháp này rất tốt nhưng không thể vận dụng thường xuyên. Luyện thành thân pháp lợi hại nhưng không thể sử dụng thường xuyên, trong nội tâm phiền muộn có thể nghĩ.