- Bây giờ hai người các ngươi giới thiệu cặn kẽ một chút về tình huống bên trong Bích Hải Huyền Thiên đi!Sau khi chuẩn bị xong tất cả những chuyện này, Nhiếp Vân nhìn về phía hai người Kim Linh tiên tử cách đó không xa. - Hồi bẩm chủ nhân, Bích Hải Huyền Thiên là thế giới mà tự tay A Dục Vương xuất thủ kiến tạo ra. Cho dù so với Tà Nguyệt Chí Tôn vực kém quá nhiều, thế nhưng lại càng thêm củng cố... Kim Linh tiên tử đem toàn bộ tin tức mình biết được nói ra, không sót lại chút nào. Nhiếp Vân nghiêm túc nghe tin tức từ tỏng miệng nàng, lại cẩn thận phân tích, dường như sợ bỏ qua bất kỳ một chút tin tức nào vậy. Ông!Trong khi Kim Linh tiên tử đang giảng giải cặn kẽ tin tức nàng biết thì đột nhiên thiên địa sôi trào, một cỗ lực lượng kinh khủng, cường đại tới cực điểm giống như bão táp hàng lâm xuống Cửu Thiên thế giới. - Chủ nhân, ý niệm của Huyễn Cách thống lĩnh sẽ lập tức đánh tới nơi. Thấy thiên địa biến sắc, mưa gió nổi lên, sắc mặt Kim Linh tiên tử biến đổi, vội vàng nói. - Được rồi, ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón đi. Nhiếp Vân vừa nói một câu, linh hồn lực khổng lồ lan tràn ra bên ngoài, trong nháy mắt đã tìm được đám người Lão tổ Trần gia đang phi hành về hướng bên này. Cửu Thiên Linh Lung thạch đã tới tay của bọn họ, bất quá tốc độ của hai người quá chậm, muốn đi tới nơi này, sợ rằng còn tốn không ít thời gian. Bàn tay nhẹ nhàng vạch một cái, lập tức mang bọn họ tới bên cạnh. - Nhiếp Vân đại nhân, đây là Cửu Thiên Linh Lung thạch mà ngươi muốn, chúng ta may mắn không làm nhục mệnh... Lão tổ Trần gia đưa vật trong tay tới. Hắn cúi đầu nhìn, chỉ thấy có một khỏa khoáng thạch trong suốt, lập lòe xuất hiện ở trước mặt, giống như tác phẩm nghệ hoàn mỹ nhất trong thuật thế giới này. Trên khoáng thạch có chín mặt, phản chiếu ra hình ảnh thế giới khác nhau. Giống như cô đọng toàn bộ thiên địa vào trong đó vậy. Vừa nhìn một cái, hắn đã xác định được. Đây là một món bảo vật vô giá, khó trách lại có thể tu bổ cho Chân Huyết vương quan! Trong lòng vừa xác định, đồng thời cũng không tự chủ được mà sinh ra một chút nghi hoặc. Cửu Thiên thế giới và Thiên địa lục đạo cũng coi như là không nhỏ, thế nhưng so với chỗ như Tà Nguyệt Chí Tôn vực căn bản không chịu nổi một kích. Thế nhưng... Vì sao những nơi nhỏ bé, đáng lý ra không chịu nổi một kích lại có nhiều quáng thạch trân quý như vậy chứ? Thậm chí còn có vật như Tứ Phương đỉnh?Chẳng lẽ là trùng hợp?Nếu như quả thật là trùng hợp mà nói, Hỗn Độn đại dương có vô số thế giới, vận khí của tiểu thế giới này cũng quá tốt a. - Để cho Lão tổ Trần gia và Trần Lạc Dung điều tra những chuyện này a. Nhiếp Vân dùng một đạo ý niệm đem sự nghi ngờ của mình truyền tới cho hai người bọn họ. Đồng thời cũng giải thích cặn kẽ cho hai người Lão tổ Trần gia. Trước đó hắn thu phục hai người cũng đã nghĩ đến điểm này. Cửu Thiên thế giới này giống như Thiên địa lục đạo vậy. Dường như có bí mật khiến cho người ta không nhịn được mà phải đi tìm kiếm. Thế nhưng hắn lại quá mức bận rộn, không có thời gian tìm kiếm ở trong tiểu thế giới này. Mà hai người Lão tổ Trần gia lại có thể hoàn thành thay hắn. - Các ngươi về gia tộc trước đi, cứ coi như chuyện gì cũng không biết!Sau khi làm xong những chuyện này, bàn tay hắn đẩy một cái, lần nữa đem hai người đưa về chỗ Trần gia. Lúc này vẻ mặt Nhiếp Vân mới thu lại như cũ. Một lần nữa biến thành thiếu niên Xích Thiên Kính bình thường trước đó. Cgay cả dung mạo cũng có biến hóa, cùng với Tĩnh Tâm, hai người yên tĩnh đứng ở sau lưng Kim Linh tiên tử, không chút nhúc nhích, dường như đã hoàn toàn bị thu phục vậy. Ầm ầm!Vừa mới đứng ngay ngắn thì trên bầu trời đã có tiếng sấm nổ bên cạnh. Một vòng xoáy to lớn hiện lên, ngay sau đó có một gia hỏa tay cầm trường thương, toàn thân mặc kim giáp từ trung tâm vòng xoáy chậm rãi đi ra ngoài. - Bái kiến Huyễn Cách thống lĩnh!Kim Linh tiên tử vội vàng quỳ mọp xuống. Nhiếp Vân lặng lẽ nhìn về phía vị Huyễn Cách thống lĩnh này. Người này mặc dù chỉ dùng một cái hư ảnh xuất hiện. Thế nhưng lại biểu hiện sự cường đại của bổn tôn, lực lượng bắn tứ tung, dâng trào ra, thân hình cao lớn tựa như ánh chiếu dưới ánh mặt trời, khiến cho người ta có một loại cảm giác chói mắt. - Ồ? Không đúng... Trong lúc đang cảm giác lực lượng đối phương tinh khiết, quang minh thì đột nhiên, trong lòng Nhiếp Vân khẽ động một cái. Hắn đã nhìn ra không ít chỗ bất thường. Trong lực lượng quang minh lại cất giấu từng tia u ám, nếu như không phải ánh mắt của hắn hơn người, sợ rằng căn bản không thể nhìn ra được. - Có lẽ là bởi vì nguyên nhân hư ảnh, chờ tới lúc nhìn thấy bổn tôn thì sẽ biết a!Hư ảnh này bất quá chỉ là một đạo ý niệm của Huyễn Cách thống lĩnh mà thôi. Đạo ý niệm này lợi dụng đại trận bắc ngang qua Hỗn Độn đại dương mà đi tới nơi này. Có lẽ bởi vì cách nhau quá xa cho nên xuất hiện một ít biến cố. Thế nhưng chỉ bằng vào điểm này cũng đã nói lên đối phương có vấn đề, còn có chỗ thiếu sót. Cho nên, chỉ có chờ tới lúc nhìn thấy bổn tôn rồi sau đó mới xác định được. Khi đó mới có thể được hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. - Thiên đạo Cửu thiên?Không có chú ý tới Nhiếp Vân đang lặng lẽ quan sát mình, Huyễn Cách thống lĩnh nhướng mày, khí tức uy áp hàng lâm. - Hồi bẩm thống lĩnh, thiên đạo cửu thiên ở đây. Hắn đã bị ta giam cầm, có thể tùy thời bắt đi!Kim Linh tiên tử cung kính nói. Huyễn Cách thống lĩnh nhìn về phía thiên đạo. Lúc này thiên đạo cửu thiên đã bị mấy cái dây đặc thù khóa lại, không ngừng giãy giụa, thế nhưng cũng không thể làm gì khác hơn được. - Làm rất khá, đây là một công lao rất lớn!Bàn tay chộp một trảo, một cái bình ngọc đặc thù xuất hiện ở trên không trung, nhẹ nhàng chiếu một cái, lập tức thôn phệ thiên đạo cửu thiên vào bên trong. Linh hồn phân thân của Nhiếp Vân đi theo thiên đạo, lập tức cảm thấy trước mắt là một mảnh hắc ám. Trong nháy mắt đã bị giam cầm ở bên trong bình. Bình này không biết là vật gì, cho dù dùng thực lực của hắn cũng không có cách nào nhìn thấu được. Bất quá, nhìn dáng vẻ của người này chẳng qua cũng chỉ là nhốt, cũng không có nguy hiểm tới tính mạng. - Đây là đan dược ban thưởng cho ngươi, có thể khiến cho tu vi của ngươi tăng lên! Tiếp tục đi bắt những thiên đạo khác đi!Bắt đi thiên đạo cửu thiên, Huyễn Cách thống lĩnh nhàn nhạt phân phó một câu. Vòng xoáy trên bầu trời lần nữa đung đưa, dường như tùy thời hắn sẽ trở về vậy.