- Thực lực của Huyễn Cách thống lĩnh các ngươi như thế nào?Nhiếp Vân không nhịn được hỏi một câu. - Không biết, bất quá... cường giả Chúa Tể ở trong tay hắn, một ngón tay là có thể bóp chết đợc. Kim Linh tiên tử nói. - Cái gì? Cường giả Chúa Tể cũng có thể tiện tay bóp chết sao?Hai mắt Nhiếp Vân trợn lên. Điều này sao có thể chứ?Trong tam giới, không phải Chúa Tể là người mạnh nhất sao? Sao lại còn có cường giả vượt qua Chúa Tể chứ? Cho dù thiêu đốt ý niệm của Phong vương, cưỡng ép tăng thực lực lên. Thời gian dài trôi qua cũng sẽ biến thành Chúa Tể bình thường, chẳng lẽ... Còn có sinh mệnh thể khác tồn tại?- Lời ta nói là nói thật... Huyễn Cách thống lĩnh ở Bích Hải Huyền Thiên còn chưa phải là người mạnh nhất. Chẳng qua chỉ là người tương đối áp chót trong một trăm lẻ tám thống lĩnh mà thôi. Thực lực củaĐại thống lĩnh mạnh nhất, còn càng đáng sợ hơn bọn hắn, so với A Dục Vương bệ hạ cũng không kém quá nhiều!Thấy hắn không tin, Kim Linh tiên tử tiếp tục nói. - Một trăm lẻ tám thống lĩnh? So với A Dục Vương cũng không kém quá nhiều?Nhiếp Vân trong lòng phát lạnh, đồng thời sinh ra sự nghi ngờ. Muốn trở thành cường giả cấp bậc Chúa Tể, đầu tiên phải có Ngụy Bổn nguyên đại đạo. Một Chí Tôn vực chỉ có thể xuất hiện chín đầu Ngụy bổn nguyên, đây là thiên lý, không ai có thể thay đổi hơn được. Sao lại xuất hiện nhiều như vậy cường giả vượt qua Chúa Tể như vậy chứ?Nếu như quả thật có nhiều cường giả như vậy, trực tiếp phái ra một hai người thì hắn nhất định sẽ không phải là đối thủ, chẳng lẽ... A Dục Vương không muốn giết mình?Nghĩ tới đây Nhiếp Vân không khỏi lắc đầu, A Dục Vương và hắn đã sớm xé rách mặt, tuyệt đối hận hắn thấu xương... Thế nhưng, nếu muồn giết hắn, mà Bích Hải Huyền Thiên lại có nhiều cường giả như vậy. Tùy tiện phái một hai người đi là có thể nhẹ nhõm hoàn thành. Vì sao đối phương lại không làm như vậy chứ ?Nhiếp Vân cảm thấy ngay cả bản thân cũng bắt đầu có chút hồ đồ. Ông! Trong khi trong lòng hắn đang tràn ngập nghi ngờ thì bàn tay của Kim Linh tiên tử trước mắt khẽ run một cái. Một cái ngọc bài xuất hiện, phía trên có quang mang chảy xuôi, có viết đầy chữ. - Sao vậy?Nhiếp Vân nhìn tới. - Hồi bẩm đại nhân, Huyễn Cách thống lĩnh đã truyền lệnh xuống, hắn nói... Ngày mai, vào giờ này sẽ cắt lấy thiên đạo của Cửu Thiên thế giới. Bảo ta chuẩn bị sẵn sàng trước!Kim Linh tiên tử vội vàng nói. - Ngày mai?Nhiếp Vân nhướng mày. Ngày mai sẽ thu ý thức thiên đạo?Hai năm trước bọn họ đã phái người làm qua những chuyện tương tự như vậy. Kết quả lại bị hắn ngăn cản, xem ra đối phương chuẩn bị một đoạn thời gian ngắn rồi lại tiếp tục làm vậy. Một thiên đạo nhỏ như vậy đáng để A Dục Vương coi trọng như vậy sao?Chuyệ này cũng không nên a!Nếu như nói A Dục Vương không biết chuyện, chỉ là hành vi của bản thân Huyễn Cách thống lĩnh. Chuyện này Nhiếp Vân căn bản sẽ không tin tưởng. Thứ nhất, từ Tà Nguyệt Chí Tôn vực tới đây có khoảng cách xa như vậy, nếu như không có A Dục Vương xuất thủ, hoặc là đích thân hắn bố trí đại trận, tuyệt đối không khả năng làm được. Thứ hai, Hỗn Độn Tụ Linh châu, thực lực của hắn bây giờ cũng không có cách nào luyện chế được. Chỉ có cường giả Phong vương mới có thủ đoạn như vậy mà thôi. Đường đường là A Dục Vương, có thế giới lớn như Tà Nguyệt Chí Tôn vực mà lại đi bắt bớt một thiên đạo nho nhỏ như vậy, quả thực khiến cho người ta khó hiểu. Đáng tiếc Kim Linh tiên tử trước mắt này địa vị ở trong Bích Hải Huyền Thiên quá thấp, không biết quá nhiều. Nếu không, nhất định hắn sẽ có thể đạt được tin tức quan trọng hơn từ trong miệng nàng. - Chủ nhân, chúng ta làm sao bây giờ?Trong lòng đang đang suy tư thì bên tai truyền tới tiếng truyền âm của Tĩnh Tâm. Đối phương ngày mai sẽ bắt đi thiên đạo, nhất định phải nghĩ ra biện pháp. - Nhiếp Vân đại nhân, cầu ngươi mau cứu Cửu Thiên thế giới... Trần Lạc Dung ở bên cạnh đã nghe rõ lời đối thoại của bọn họ vào trong tai, vẻ mặt vốn tươi cười trở nên trắng bệch, quỳ sụp xuống đất, thanh âm mang theo vẻ khẩn cầu. Nếu như nói trước đó nàng không biết tình huống khi thiên đạo bị bắt đi, thì trải qua chuyện gia gia lần trước nàng đã hoàn toàn biết được. Tất cả quy tắc trong Cửu Thiên thế giới đều là do thiên đạo duy trì, một khi bị bắt đi, toàn bộ thế giới cũng sẽ sụp đổ theo. Cho dù nàng thân là Vương Tiên cảnh đỉnh phong , gặp phải loại chuyện như vậy thì cũng chỉ có đường bị hủy diệt mà thôi!Sợ rằng cũng chỉ có cường giả Xích Thiên Kính mới có thể đi vào Hỗn Độn, thành công sống sót được mà thôi. Thế nhưng trong Cửu Thiên thế giới mới tổng cộng có mấy cường giả Xích Thiên Kính chứ? Sợ rằng mười ngón tay cũng có thể đếm được, cho nên... Một khi thiên đạo thực sự bị bắt đi, như vậy cũng đồng nghĩa với việc Cửu Thiên thế giới hoàn toàn bị hủy diệt. Bây giờ chuyện đã như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có vị thiếu niên trước mắt này mới có thể cứu vớt được mà thôi. - Cửu Thiên thế giới nhất định phải cứu... Bất quá... Nhiếp Vân trầm tư. Mặc dù Cửu Thiên thế giới không có quan hệ lớn với hắn. Thế nhưng một lần làm cho nhiều sinh linh diệt tuyệt như vậy cũng không phải là chuyện mà hắn nguyện ý nhìn thấy. Ban đầu Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng là bởi vì không muốn nhìn thấy tất cả mọi người trong Thiên địa lục đạo tử vong cho nên mới hóa thân thành thiên đạo. Hy sinh cái tôi cứu vớt chúng sinh trong thiên hạ. Nếu như hôm nay thấy chết mà không cứu, sau này Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại nhất định sẽ trách cứ hắn. Xuất thủ thì nhất định là chuyện phải làm, chẳng qua là... Bây giờ quả thực hắn rất tò mò vị Huyễn Cách thống lĩnh này và A Dục Vương kia rốt cuộc muốn làm chuyện gì. Nếu như nhất định phải đi tới hang ổ của cường giả Phong vương mới có thể tìm được Hỗn Độn Hàn tinh. Như vậy còn không bằng mượn cơ hội này. Tiến vào Bích Hải Huyền Thiên, lại không đánh rắn động cỏ mà còn có thể thuận lợi tiến vào bên trong mà không bị phát hiện. Cho nên, chuyện này nhất định phải tính toán một phen cho thật tốt. Bởi vì một khi xuất thủ bảo vệ thiên đạo Cửu Thiên thế giới, đối phương tất sẽ có chút cảm ứng, vạn nhất vì vậy mà làm ảnh hưởng tới chuyện sau này thì sẽ rất phiền toái. - Trước tiên đi tìm thiên đạo, đem chuyện này nói cho hắn biết! Có lẽ hắn sẽ có biện pháp tốt hơn!Trong lòng khẽ động một cái, Nhiếp Vân đưa ra quyết định.