Trước mặt đạo áp lực này dường như trên thân thể xuất hiện giây thừng, cho dù muốn chạy trốn cũng đã trở thành chuyện trong mơ mà thôi. Sưu!Ánh mắt của A Dục Vương đột nhiên nhìn vào trên người Nhiếp Vân. - Ngươi chính là Nhiếp Vân?Thanh âm nổ ầm ầm, đâm vào tâm linh người ta. - Hồi bẩm vương giả, ta chính là Nhiếp Vân!Thấy đối phương trực tiếp tìm mình, trong lòng mấp máy, thế nhưng Nhiếp Vân vẫn nhắm mắt thành thật trả lời. - A Dục Vương, hắn không phải sinh mạnh sinh trưởng trong Tà Nguyệt Chí Tôn vực của ngươi a!A Dục Vương còn không có nói tiếp thì ánh mắt của Tuyệt Sát vương bên cạnh run lên, hai mắt phát lạnh. - Quả thực ta không phải người của Tà Nguyệt Chí Tôn vực!Thấy Tuyệt Sát vương vừa nhìn một cái đã nhậ ra thân phận của mình, da đầu Nhiếp Vân run lên. Hắn biết lúc này dù có phủ nhận cũng không có bất kỳ tác dụng nào. Hắn lập tức liền ôm quyền nói:- Hồi bẩm vương giả, ta là một sinh linh trong một tiểu thế giới, sau khi thực lực đạt tới Tru Thiên cảnh là lập tức tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực, trải qua tu luyện cho nên mới có thành tựu như ngày hôm nay!Hắn trực tiếp thừa nhận, khiến cho đối phương bỏ đi nghi ngờ, làm cho đối phương không thể mở miệng từ thân phận của hắn. Tà Nguyệt Chí Tôn vực tạo thành một phương đại thế giới, cũng có rất nhiều sinh mạng những tiểu thế giới khác tu luyện thành công. Không nói đâu xa, Tử Đồng Bất Hủy chính là một tòa thần sơn trong Hỗn Độn hải dương tu luyện thành công. Chỉ bằng vào việc không phải là người sinh trưởng ở Chí Tôn vực cũng không thể phán đoán hắn có quan hệ với Tu La vương a. - Người một tiểu thế giới, tu luyện hơn ba vạn năm đạt tới cấp bậc Chúa Tể, lại có thể đánh chết Chúa Tể, loại tốc độ tấn cấp này quá nhanh a!Tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ của hắn, Tuyệt Sát vương cười lạnh một tiếng. - Hơn ba vạn năm?- Nhiếp Vân đại nhân mới sống hơn ba vạn năm sao?- Chuyện này là không thể nào a, một đầu đại đạo ta cũng lĩnh ngộ hơn ba vạn năm, sao trong thời gian ngắn hắn lại có thực lực như thế chứ?- Nếu Tuyệt Sát vương đã nói, chắc chắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì!Đám người Vĩnh Dạ hoàng đế, Vô Nhật Chúa Tể ở phía dưới nghe được tin tức này, trong mắt mọi người tràn ngập vẻ hoảng sợ. Ba vạn năm đối với sinh mạng trên Phù Thiên đại lục mà nói, là mong muốn không thể cầu, thế nhưng đối với người của Tà Nguyệt Chí Tôn vực mà nói, lại chẳng khác gì một hô hấp, trong một nháy mắt cả. Lấy Tiêu Diêu Tiên làm thí dụ. Hắn rất có khả năng uống say một lần, sau khi tỉnh ngủ cũng đã trải qua mấy chục vạn năm, ức năm, thời gian ngắn ngủi như vậy lại tu luyện thành Chúa Tể... Nhiếp Vân này cũng quá nghịch thiên a!Trước đó mọi người cảm thấy thực lực của hắn lợi hại. Tất cả đều cho rằng hắn đã sống vài ức vạn năm, không biết thì thôi, thế nhưng ai cũng không nghĩ tới tuổi tác của hắn lại còn nhỏ như vậy. - Tu La vương ở đâu?Không để ý tới lời nói của Tuyệt Sát vương, ánh mắt của A Dục Vương không buồn không vui, chỉ lạnh lùng hỏi. - Tu La vương?Thấy đối phương trực tiếp như vậy, tim Nhiếp Vân giống như nổ tung, trong lòng khẩn trương không thôi. Thế nhưng trên mặt lại không có chút biểu hiện nào, hắn cố ra vẻ kinh ngạc, vẻ mặt mê hoặc hỏi lại. - Ta chỉ là một Chúa Tể bình thường. Làm sao biết được chứ?Ngữ khí của hắn rất đơn giản, giống như đang nói, các ngươi là cường giả Phong vương mà cũng không biết được. Một Chúa Tể nho nhỏ như ta sao có thể biết được a?- Ngươi không biết?A Dục Vương nhướng mày. Một cỗ lực lượng cuồng bạo lập tức quét tới. Giống như bão táp bao phủ khắp nơi. Ùng ùng! Hỗn Độn hải dương phía sau vòng xoáy sôi trào kịch liệt, giống như bão cuốn thủy triều, sóng gió kinh hoàng, tùy thời sẽ đánh tới. Dưới cỗ lực lượng cuồng bạo này, tất cả Chúa Tể, đám người Vĩnh Dạ hoàng đế đều không nhịn được mà đầu gối trở nên mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất. Ở giữa áp lực, Nhiếp Vân cảm thấy như có một cái vũ trụ ép lên đỉnh đầu, gân xanh trên mặt hiện lên, huyết mạch toàn thân cũng giống như muốn đọng lại, không có một chút lực lượng phản kháng nào. Mặc dù bị chèn ép sắp nổ tung, thế nhưng hắn biết lúc này không thể thừa nhận, một khi thừa nhận, nhất định hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Lúc này ngẩng đầu ưỡn ngực, chống cự xung động muốn quỳ xuống, cắn răng nói. - Quả thực ta không biết!- Không biết? Mặc dù không có cách nào phán đoán vận mệnh của ngươi, thế nhưng cũng có thể thôi diễn từ người bên cạnh ngươi. Dựa theo hành tung của ngươi, từ lúc ngươi tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực tổng cộng cũng chỉ chừng hơn một năm a! Một năm trước chẳng qua ngươi chỉ là Tru Thiên cảnh sơ kỳ, ngay cả tà nguyệt tướng sĩ cũng không bằng. Bây giờ lại là cường giả Chúa Tể, nếu như nói không có cường giả Phong vương ở sau lưng trợ giúp, ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao?Thấy người thiếu niên trước mắt này quật cường như vậy, A Dục Vương cười lạnh. Mặc dù bọn họ là cường giả Phong vương, thế nhưng trước mặt nhiều cường giả như bây giờ, bọn hắn cũng không thể tùy ý giết người, huống chi đối phương lại là một vị Chúa Tể. Không phải là bọn hắn không dám, mà là làm như thế làm tổn thất uy tín và mặt mũi cao cao tại thượng của bọn họ. - Chỉ một năm từ Tru Thiên cảnh sơ kỳ tu luyện tới Chúa Tể... Những người khác không dám nói chen vào, thế nhưng lại đồng thời hít sâu một ngụm khí lạnh. Trước đó bọn hắn cho là ba vạn năm tấn cấp đến Chúa Tể cũng đã rất đáng sợ rồi. Thế nhưng nghe được đối phương chỉ chừng một năm đã từ Tru Thiên cảnh sơ kỳ đạt tới thực lực như thế này. Tất cả mọi người đều cảm thấy sắp phát điên. Loại tốc độ tấn cấp này quả thực quá đáng sợ!Những thiên tài như bọn họ ở trước loại tốc độ tu luyện này, quả thực không khác gì một đống phân a. Nghe thấy đối phương dùng người bên cạnh mình để thôi diễn, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, khẽ nói. - Vương giả thấy tốc độ tu luyện của ta ở Tà Nguyệt Chí Tôn vực, cũng không thấy trước kia ta trả giá bao nhiêu cố gắng và gian khổ a. Sở dĩ đi tới Tà Nguyệt Chí Tôn vực tấn cấp mau chóng như vậy, chẳng qua là trước kia tích lũy tới cực điểm, hậu tích bạc phát mà thôi! Lại nói, chẳng lẽ tốc độ tu luyện nhanh thì có cường giả Phong vương ở sau lưng trợ giúp hay sao? Vậy ta xin hỏi vương giả, tu luyện giả ngươi trợ giúp là ai ? Hắn có loại tốc độ tu luyện như ta không?