Trong nháy mắt, hai đại siêu cấp cường giả đã đánh mấy ngàn chiêu, không ai nhường ai, bất phân thắng bại. - Nhiếp Vân khó đánh chết Tu La Vương, Tu La Vương muốn giết hắn cũng khó, nhìn thấy hai người kỳ phùng địch thủ, đáng tiếc... Thực lực của chúng ta quá thấp, căn bản không xen tay vào được, bằng không nhất định có thể giúp Nhiếp Vân đấu Tu La Vương, giải quyết tai hoạ ngầm!Mọi người lẳng lặng nhìn cảnh tượng chiến đấu trước mắt, Nhan Chi lắc lắc đầu nói. Trong bọn họ, Đạm Thai Lăng Nguyệt thực lực mạnh nhất nhưng nàng không thể phát huy thực lực trong hỗn độn, hơn nữa Tu La Vương và Nhiếp Vân hiện tại mạnh hơn nàng không ít, mặc dù lên cũng không giúp được cái gì, gây chuyện không tốt còn biến thành vướng víu của Nhiếp Vân, hắn phải phân thân đi chiếu cố nàng. Về phần đám người tiểu Long chỉ có thực lực nửa bước Xích Thiên Cảnh, chênh lệch còn lớn hơn nữa, xông tới chỉ gây thêm phiền toái. - Không phải Nhiếp Vân tu thành tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh hay sao? Tại sao hắn không thi triển ra? Thời điểm này biến thành ba người, Tu La Vương khẳng định không phải đối thủ!Đột nhiên, Tu Du Tẩu nói. Hắn cảm thấy kỳ quái, đánh cả buổi nhưng Nhiếp Vân vẫn không thi triển tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh, một khi sử dụng khẳng định Tu La Vương khó có thể chống cự. - Cũng không phải Nhiếp Vân không thi triển, mà là Tu La Vương không cho hắn cơ hội sử dụng. Sắc mặt Thích Già Phật tổ ngưng trọng, chậm rãi nói. - Có ý gì?Nhan Chi không nhìn ra dị thường và hỏi. - Tuy Nhiếp Vân đột nhiên mở ba ngàn đan điền, thực lực tăng nhiều, hơn nữa thuận lợi đột phá Xích Thiên Cảnh nhưng thực lực vẫn quá yếu, chỉ có Xích Thiên Cảnh sơ kỳ, mà Tu La Vương đã đạt tới Xích Thiên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, sức chiến đấu cả hai mặt ngoài nhìn như ngang nhau nhưng trên thực tế là Tu La Vương đè đánh Nhiếp Vân, nếu không phải hắn sớm biết chiêu số, hơn nữa dựa vào kinh nghiệm chiến đấu của võ đạo sư, bằng không hiện tại khẳng định bị thương!Thực lực Đạm Thai Lăng Nguyệt mạnh nhất, nàng sớm nhìn ra vấn đề nên sắc mặt khó coi. - Việc này... Nghe được nàng giải thích, những người khác lúc này mới chú ý tình huống Nhiếp Vân hiện tại đúng là không tốt, là bị đối phương đè đánh, luân phiên công kích làm hắn luống cuống tay chân, căn bản đằng không có thời gian thi triển tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh. - Đây còn không phải trọng điểm, hỗn độn là nơi sinh ra Tu La Vương, huyết mạch của hắn cổ quái, hắn chiến đấu ở nơi này có thể bảo trì thể lực không suy kiệt, còn có thể nương theo chiến đấu không ngừng tăng lên. - Tuy hai người đánh nhau thời gian không dài nhưng các ngươi nhìn kỹ, thực lực của Tu La Vương không phải đang tăng cường không ít sao?Thích Già Phật tổ nói tiếp. - Việc này... Mọi người lúc này mới chú ý, cẩn thận quan sát có thể nhìn thấy thực lực Tu La Vương đang dần dần tăng lên, lúc trước nói chuyện và cẩn thận quan sát hoàn cảnh xấu của Nhiếp Vân, hiện tại hoàn cảnh xấu đang tăng lớn, càng ngày càng rõ ràng. - Nhiếp Vân có được thiên phú nguyên khí sư, lực lượng vô cùng vô tận nhưng hai người chiến đấu cường độ cao, từ đó tiêu hao tinh thần vô cùng to lớn, chỉ sợ tiếp tục kiên trì sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu hơn, phải thua không nghi ngờ!Gương mặt Thích Già Phật tổ ngưng trọng. - Đúng thế, phải nghĩ biện pháp, bằng không Nhiếp Vân thất bại, thiên địa lục đạo cũng đối mặt với cục diện diệt vong. Sắc mặt Tu Du Tẩu như mướp đắng. Vừa mới nhìn thấy hi vọng, tất cả mọi người không muốn gặp phải hủy diệt. Huống chi hiện tại thiên địa lục đạo đã hủy diệt hai giới, chỉ còn bốn giới. - Hiện tại chỉ có biện pháp, nghĩ biện pháp đưa bọn họ tới Phật giới. Đám người nặng nề một lát, đột nhiên Thích Già Phật tổ lên tiếng. - Như vậy không được!Nghe được hắn quyết định Tu Du Tẩu đã biến sắc, vội vàng cự tuyệt. - Chúng ta cũng biết năng lực của Tu La Vương, mặc dù Nhiếp Vân hiện tại chiếm thượng phong cũng không có khả năng đánh chết hắn, phương pháp duy nhất chính là phong ấn, chỉ có vây khốn hắn mới có thể phong ấn, Phật giới trải qua trăm triệu năm chuẩn bị đã sớm làm tốt khả năng hi sinh, lần này nên để Phật giới chúng ta giải quyết tai họa ngầm thay chư thiên vạn giới. Ánh mắt Thích Già Phật kiên định không sinh ra dao động. - Thích Già, ngươi nên suy nghĩ cẩn thận, chúng ta có Nhiếp Vân, hắn có thiên phú đệ nhất đã chiếm cứ ưu thế, hoàn toàn có thể dùng biện pháp khác phong ấn Tu La Vương, chẳng lẽ phải hi sinh Phật giới sao? Tu Du Tẩu khuyên can lần nữa. - Những biện pháp khác? Chẳng lẽ còn có biện pháp khác sao?Thích Già Phật tổ lắc đầu, thần sắc thản nhiên:- Không nên khuyên ta, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, Khâu Thánh Tôn Giả có thể gánh vác bêu danh, cuối cùng chết đi huy hoàng, chúng ta sống nhiều năm như vậy cũng không có gì phải lưu luyến. - Ah... Nghe Thích Già Phật tổ nói têế, mọi người biết rõ hắn quyết tâm đã định, khó mà sửa đổi nên sắc mặt ảm đạm. Hiện tại Nhiếp Vân đang lâm vào hạ phong khi chiến đấu với Tu La Vương, nếu muốn chiến thắng phải dẫn hắn vào bốn giới còn lại trong thiên địa lục đạo, tại đây thiên phú của Đạm Thai Lăng Nguyệt sẽ mượn lực Thiên Đạo, thực lực tăng nhiều, hơn nữa Tu La Vương không có như cá gặp nước như trong hỗn độn, tỷ lệ chiến thắng tăng lên rất nhiều. Muốn triệt để diệt sát Tu La Vương, bốn giới còn lại chỉ có Phật giới có khả năng thành công nhất. Phật giới chuẩn bị từ trăm triệu năm trước, một khi thành công, nhất định có thể giải quyết tai họa ngầm này, chỉ có điều trải qua như vậy, người của cả Phật giới cũng hồn phi phách tán, cuối cùng cả Phật giới cũng biến mất. - Lăng Nguyệt thí chủ, ngươi là người mạnh nhất trong chúng ta, thỉnh truyền âm với Nhiếp Vân thí chủ, bảo hắn dẫn Tu La Vương vào Phật giới!Làm ra quyết định, Thích Già Phật tổ không hề do dự nên chắp tay trước ngực. - Được!Đạm Thai Lăng Nguyệt biết rõ đây là biện pháp duy nhất, không nói thêm lời, tinh thần khẽ động truyền âm cho Nhiếp Vân. Người khác không đạt tới Xích Thiên Cảnh, tùy tiện truyền âm với Nhiếp Vân, nhất định sẽ bị Tu La Vương biết được, nghĩ muốn làm hắn mắc câu quá khó khăn. - Đi Phật giới?Nhiếp Vân đang giao chiến, đột nhiên nghe được Đạm Thai Lăng Nguyệt truyền âm, thân thể chấn động, lập tức hiểu quyết tâm của Thích Già Phật tổ cho nên thở dài. Cổ thánh cổ hiền đại nhân đại nghĩa, thời khắc mấu chốt, bọn họ mới là ân nhân của cả thiên địa lục đạo.