Suy nghĩ một chút, biết rõ lịch sử đứt gãy, nghĩ không ra chuyện sau đó, Nhiếp Vân không suy nghĩ thêm, hắn nhìn sang đám người Xích Phong. - Tham kiến tháp chủ!Nhìn thấy Tháp Chủ Ấn, lại có lão tổ làm chứng, đám người Xích Phong nào dám lại hoài nghi, nhìn thiếu niên trước mặt và quỳ xuống. - Rất tốt, đã thừa nhận ta làm tháp chủ, hiện tại ta muốn chỉnh đốn Khu Tu Tháp, tránh mâu thuẫn sinh ra hỗn loạn. Thấy mọi người thừa nhận, Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm, hắn lúc này tiến lên và vung tay nói với mọi người- Lộc Kiền, các ngươi vì tranh đoạt vị trí tháp chủ sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, làm ảnh hưởng tới danh dự Khu Tu Tháp, vốn nên xử tử. - Nếu như hiện tại giết ngươi, ngươi khẳng định không phục, nếu như có thể lập công chuộc tội, chân tâm thật ý chém giết Tu La, bảo đảm Linh giới an bình, ta chẳng những khoan dung khuyết điểm của ngươi, sẽ đích thân gia tăng thực lực của ngươi. - Đa tạ tháp chủ!Nghe Nhiếp Vân không giết chính mình, Lộc Kiền vội vàng quỳ xuống. - Xích Phong, bản thân các ngươi vì tư dục, mê loạn tâm trí, thiện ác trung gian chẳng phân biệt được, ta hiện tại lột chức vụ Thái Thượng trưởng lão của các ngươi một trăm năm, một trăm năm sau mới có thể tiếp tục tiến vào hàng ngũ Thái Thượng trưởng lão!Nhiếp Vân tiếp tục nói. Những người này thâm căn có đế tại Khu Tu Tháp, bản thân mình hiện tại không rõ tình hình trong tháp, không thể quá phận giết chóc, bằng không một khi gây ra phân liệt ngược lại càng thêm phiền toái. Một điểm trọng yếu nhất, hiện tại uy hiếp của Tu La Vương càng lúc càng lớn, nếu không hao tổn cứ tận lực giảm bớt hao tổn, bằng không một khi khai chiến với Tu La chỉ làm bản thân thiệt thòi mà thôi. - Vâng!Đám người Xích Phong liên tục gật đầu. Cướp đoạt chức vị Thái Thượng trưởng lão sẽ làm bọn họ đánh mất uy tín nhưng thời gian một trăm năm cũng không dài, hoàn toàn có thể tiếp nhận. - Được rồi, đều đứng lên đi, Khu Tu Tháp chúng ta thân là thế lực đỉnh cấp của thiên địa lục đạo, phải nên đoàn kết nhất trí tiêu trừ tất cả nội loạn, nếu không chỉ sợ không thể vượt qua đại kiếp nạn lần này. Thuận miệng xử lý mâu thuãn trong Khu Tu Tháp, Nhiếp Vân cất cao giọng nói. Đại kiếp nạn hàng lâm, nếu những người này vẫn cứ nội loạn, Khu Tu Tháp sẽ đứng mũi chịu sào và bị diệt ngay sau đó. - Vâng!Mọi người đồng thời gật đầu. Chuyện Tu La Vương trở lại Linh giới, người Khu Tu Tháp sớm biết rõ, một mình Tu La không đáng sợ, đáng sợ nhất là Tu La Vương, có hắn dẫn đầu, một đầu Tu La bình thường đều có thể phát huy ra sức chiến đấu rất mạnh, từ đó Linh giới cảm thấy run rẩy. Khu tu sư là đối thủ một mất một còn với Tu La, khẳng định đứng mũi chịu sào, êếu như không đoàn kết nhất trí, ngược lại nội loạn không ngớt, sớm muộn gì cũng bị tiêu diệt. - Chuyện đầu tiên ta trở thành tháp chủ chính là muốn cầu Khu Tu Tháp đoàn kết nhất trí, bên trong đoàn kết nhất trí không nội chiến, mọi người cùng chống kẻ thù!- Chuyện thứ hai, cởi mở tất cả cơ mật dung hợp với mọi người, từ đó tất cả khu tu sư có thể tự do dung hợp thiên phú, tăng thực lực lên!- Chuyện thứ ba, tu luyện giả thực lực yếu có thể tùy thời tùy chỗ hỏi thăm cường giả vấn đề tu luyện, cường giả phải hảo hảo trả lời!Lơ lửng giữa không trung, Nhiếp Vân một hơi nói ra ba yêu cầu. - Việc này... . Xích Phong Thái Thượng trưởng lão sững sờ, vội lên tiếng:- Tháp chủ, nếu như vậy công huân của Khu Tu Tháp không còn tác dụng gì, mỗi người đều không muốn kiếm công huân, không đánh chết Tu La, từ đó sẽ dưỡng thành u ác tính... Ba yêu cầu này tương đương mang đồ vật trân quý nhất của Khu Tu Tháp miễn phí cung cấp cho khu tu sư, những thứ này lúc trước sử dụng công huân đổi lấy. Không có giá trị công huân yêu cầu, chỉ sợ mỗi người đều dưỡng thành thói tham lam lười làm, nếu muốn sửa sang sẽ gặp phiền toái quá lớn. - Ai, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra sao?Nghe được hắn nói thế Nhiếp Vân lắc đầu- Thiên địa lục đạo đại kiếp nạn ngay trước mắt, nếu như Tu La ghê gớm thật sự đột kích, Khu Tu Tháp còn có thể tồn tại hay không còn chưa biết, các ngươi nghĩ những chuyện này làm gì... Hiện tại chúng ta cần làm là gia tăng thực lực mỗi người lên, như vậy mới có được năng lực ứng phó trong đại kiếp nạn. - Thời điểm phi thường phải sử dụng biện pháp phi thường!- Vâng!Sắc mặt đám người Xích Phong thay đổi. Đúng, không có da thì lông mọc nơi nào?Nếu Khu Tu Tháp bị diệt, những thứ đó dùng cái rắm!Quy củ Khu Tu Tháp thành lập lúc trước thích hợp trong thời điểm thịnh thế, hiện tại đại kiếp nạn hàng lâm, nếu như lại bảo thủ không chịu thay đổi, Khu Tu Tháp sẽ tràn đầy nguy cơ!- Tháp chủ vạn tuế!Lúc này mọi người hiểu ra, vẻ mặt đỏ lên, đồng thời hô lớn. Ba quy định này không ảnh hưởng lớn tới cao tầng Khu Tu Tháp, đối với khu tu sư thực lực thấp lại có được trợ giúp thật lớn, càng có thể gia tăng lực ngưng tụ Khu Tu Tháp cao độ, thuận lợi hoàn thành rất nhiều việc. - Yên tĩnh!Vươn tay làm động tác im lặng, Nhiếp Vân nhìn quanh một vòng. - Ta mới vừa nói phúc lợi, có phúc lợi cũng phải có quy củ. - Quy củ của ta rất đơn giản, thứ nhất, phàm là khu tu sư, khi gặp Tu La phải ra tay chém giết, người không động thủ lâm trận bỏ chạy, giết không tha!- Thứ hai, khu tu sư không thể tùy ý đánh nhau, nếu như có mâu thuẫn không thể hòa giải có thể xin Khu Tu Tháp tổ chứ chiến đấu với nhau, sinh tử chớ luận!- Nếu như có vi phạm, giết không tha!- Thứ ba, khu tu sư phải câu thông với thế lực hữu hảo trong thiên địa lục đạo, không thể phát sinh chinh chiến, một khi phát hiện có người ỷ vào thân phận làm ra chuyện bất chính, giết không tha!Lời nói của Nhiếp Vân vang vọng. ba câu “Giết không tha” như đao nhọn đâm vào trong lòng mọi người, lúc này mồ hôi lạnh của mọi người chảy ròng ròng. Có phúc lợi tự nhiên có yêu cầu, muốn làm được ba yêu cầu này không khó, nếu như làm không được, giữ lại lãng phí tài nguyên, còn không bằng giết đi cho xong!Nhiếp Vân lên làm tháp chủ Khu Tu Tháp, lập tức thể hiện ra năng lực quyết đoán và tính cách sát phạt quả quyết không khoan nhượng. Đám người An Kình Thái Thượng trưởng lão nghe hắn quyết định như vậy đồng thời gật đầu, có tháp chủ thủ đoạn cường ngạnh như vậy nhất định sẽ giúp Khu Tu Tháp quật khởi lần nữa. - Thời điểm phi thường làm chuyện phi thường, giết không tha, không gặp ca ca thời gian dài như vậy, ngươi vẫn uy phong như cũ!Đúng lúc này đột nhiên trên bầu trời có một âm thanh nhàn nhạt vang lên, ngay sau đó một bóng người gầy yếu chậm rãi đi tới.