Vô Tận Đan Điền​

Chương 121: Sư phụ ta là Chí tôn. (Thượng)

07-09-2024


Trước Sau

La Vũ lại đem tuyệt chiêu đả thương đầu hổ thú đực trước đó thi triển ra.
Hai chưởng cuồn cuộn, hai đầu hỏa long cực kỳ nóng bỏng, giống như vật còn sống.
Cái miệng rồng cực lớn mở ra, xoay quanh rồi cắn nuốt về phía Nhiếp Vân.
Trong miệng rồng mang theo tiếng sấm sét đì đùng, dường như chỉ cần bị cắn vào bên trong, cho dù là cường giả Binh Giáp cảnh cũng sẽ binh giáp bị nghiền nát, tử vong đạo vẫn.
- Không biết sống chết.
Ngươi đã muốn chết thì đừng có trách ta.
Nhìn thấy tiểu tử này không ngờ vừa mới ra chiêu thứ hai đã là chiêu số tàn nhẫn như vậy, sắc mặt Nhiếp Vân trở nên âm trầm, miệng hừ lạnh một tiếng.
Hắn đứng dậy, Đại Liệt nham chưởng thoáng cái được đánh ra, nghênh đón đối phương.
Đại Liệt Nham chưởng tuy rằng là vũ kỹ Hầu tộc thượng phẩm, nhưng mà có thể nói là đứng hàng thứ nhất trong vũ kỹ Hầu tộc thượng phẩm thiên về công kích.
Trên không trung lập tức xuất hiện một bàn tay cực lớn.
Rồng lửa cực lớn của La Vũ đụng vào bàn tay này lập tức bạo tạc, nổ tung, ngay cả một giây đồng hồ cũng không ngăn cản được.
- Ah, Điều này sao có thể? La Thần, mau tới hỗ trợ.
Không ngờ thiếu niên trước mắt vừa mới ra tay lại có uy thế như vậy, La Vũ giật mình, vội vàng lùi về phía sau rồi kêu lớn.
- Vũ kỹ Hầu tộc thượng phẩm, Phá diệt chi quyền.
La Thần không phải là kẻ ngu, nhìn thấy thiếu niên vừa ra tay hắn đã biết rõ uy lực không tầm thường.
Dưới tình huống La Vũ còn chưa hô xong thì hắn đã đánh ra công kích mạnh nhất của mình.
Phá diệt chi quyền, phá vạn pháp, dù bí pháp ngươi có cao cấp, vũ kỹ tuyệt đỉnh tới đâu, một khi nghênh tiếp cũng sẽ bị đánh thành bụi phấn, triệt để hóa thành tro tàn.
- Phích Lịch lôi hỏa, Phá diệt chi quyền, đây đều là vũ kỹ tốt, tuy nhiên để cho các ngươi dùng lại quá lãng phí.
Nằm xuống cho ta.
Phích Lịch lôi hỏa của La Vũ, lại thêm Phá Diệt chi quyền của La Thần, uy năng cả hai tăng lên nhiều.
Nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, vẫn không tính là cái gì.
Ngay cả so với trước khi hắn hấp thu yêu hạch cũng còn kém xa, chứ đừng nói là hiện tại.
Cười nhạt một tiếng, Nhiếp Vân lại lần nữa đập ra Đại Liệt nham chưởng.
Lạch cạch.
La Vũ và La Thần đồng thời nằm rạp trên mặt đất, giống như là cá bị ném lên trên vỉ nướng, không ngừng giãy dụa, nhưng mà cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
- Nhất tượng chi lực? Không có đạt tới cấp bậc Khí Tông, làm sao ngươi lại có được nhất tượng chi lực, ta không tin.
Giãy dụa cả buổi, nhưng cảm nhận được lực lượng trấn áp như núi trên thân thể, trong mắt La Vũ tràn ngập hoảng sợ, miệng gầm lên một tiếng.
- Ngươi là cường giả Khí Tông cảnh? Không đúng, ngươi không có khí tức đặc thù của Tông sư, chỉ là Binh Giáp cảnh sơ kỳ, Binh Giáp cảnh sơ kỳ sao có được lực lượng cường đại như vậy chứ?La Thần cũng sợ hãi.
Nhất tượng chi lực là trình độ lực lượng sau khi đạt tới cấp bậc Khí Tông mới có thể đạt tới, cho dù là Binh Giáp cảnh đỉnh phong cũng tuyệt đối không thể xuất ra như vậy.
Hiện tại thiếu niên này chỉ có Binh Giáp cảnh sơ kỳ mà lại có thể xuất ra lực lượng vượt quá tầm hiểu biết và tưởng tượng của bọn hắn.
- Nhất tượng chi lực? Vân nhi có nhất tượng chi lực hay sao?chẳng những là La Thần và La Vũ khiếp sợ, sắp sụp đổ mà ngay cả Nhiếp Khiếu Thiên ở bên trên cũng trợn tròn mắt, không có tin tất cả mọi chuyện mình nhìn thấy trước mắt.
Nhi tử hắn chẳng những trên lời nói chiếm thế thượng phong với hai thiếu gia La gia, mà khi hành động, một chiêu lại có thể đánh cho hai Binh Giáp cảnh trung kỳ nằm sấp xuống mặt đất, chuyện này...
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Nhất tượng chi lực, đây không phải là lực lượng mà chỉ Khí Tông cảnh mới có sao? Hắn cũng chỉ mới vừa vặn sử dụng thuần thục, nhi tử hắn sao lại có được?- Được rồi, giương oai trong gia tộc chúng ta, cũng nên nói tới vấn đề bồi thường đi.
Sau khi dùng một chưởng quật ngã hai người xuống mặt đất, Nhiếp Vân lại lần nữa ngồi xuống, lạnh nhạt nói.
Hiện tại hắn toàn lực đánh ra Đại Liệt nham chưởng, ngay cả cường giả Khí Tông trung kỳ cũng không còn úy kị, huống chi là hai tiểu nhân vật Binh Giáp cảnh trung kỳ như vậy chứ? Đừng nói là hai tên này đồng thời ra tay, cho dù là mười người cũng chỉ một cái tát của hắn mà thôi.
- Bồi thường tiền? Ngươi nằm mơ đi.
Chỉ sợ ngươi còn không biết gia tộc bọn ta là tồn tại kinh khủng tới bực nào.
Nói cho ngươi biết, đừng nói ngươi là Binh Giáp cảnh, cho dù đạt tới Khí Tông, trước mặt gia tộc ta cũng không là gì.
Gia tộc bọn ta tổng cộng có bảy Khí Tông, lão tổ càng là cường giả Tôn cấp.
Đắc tội với chúng ta, ngươi nhất định sẽ chết.
cho dù hoàng thất của Thần Phong đế quốc cũng không cứu nổi ngươi.
Tuy rằng La Vũ bị khuất nhục rất lớn, nhưng mà cốt khí rất cứng, hắn gào thét, nói ra gia thế của bản thân.
- Không sai, chúng ta sẽ mời cường giả gia tộc tới, gột rửa Lạc Thủy Thành, thay chúng ta báo thù rửa hận.
Các ngươi cứ đợi chết đi.
La Thần cũng không cam lòng yếu thế.
- Xem ra các ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Nhiếp Vân khẽ vươn tay nắm lấy hai người như là xách hai con gà con vậy.
Phanh.
Phanh.
Phanh.
Phanh.
Hắn liên tục ra tay, hung hăng tát vào hai má bọn hắn.
Mỗi một cái tát đều dùng chân khí, hai bàn tay lần lượt đánh xuống, gò mà của hai người La Vũ, La Thần lập tức sưng lên, hàm răng rơi rụng xuống đất.
- Dám vũ nhục...
Các ngươi.
.
Ah...
Chết không yên lành.
Hàm răng rơi xuống, khuôn mặt bị sưng, La Vũ ê a gào thét.
Hắn có thân phận gì chứ? Vừa mới ra đời đã được phong là Vũ Tường hầu, thân là đệ tử La gia, cho dù ở trong Thần Phong thành cũng là tồn tại được người ta nịnh bợ.
Thế nhưng hiện tại lại bị một tiểu tử quê mùa nắm như nắm con gà, lại tát vào mặt.
Giống như nô lệ làm sai bị chủ nhân đánh đập vậy, cảm giác địa vị chênh lệch mãnh liệt khiến cho hắn sắp phát điên.
Hai người La Vũ cảm thấy sắp phát điên, Nhiếp Khiếu Thiên và Đại trưởng lão thì không chịu nổi, đã muốn hôn mê.
- Vân nhi, con đã gây ra đại họa rồi con biết không? Bọn hắn vừa mới nói La gia bọn hắn có bảy Khí Tông, một cường giả Tôn cấp, chúng ta đắc tội với người ta như vậy sao có thể sống khá giả được chứ?Nhiếp Khiếu Thiên sốt ruột tới mức hai tay chà xát vào nhau, hắn không biết nên làm sao bây giờ.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!