Tuyệt Thế Cường Long

Chương 117: nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó

25-10-2024


Trước Sau

Người của tập đoàn Hướng thị tiến vào, là Phó bộ trưởng Bộ hạng mục Vu Đông.
              Vu Đông vừa tiến vào là có vẻ mặt tươi cười, chắp tay với Kiều lão gia tử.
              "Bộ trưởng Vu, thật sự là vô cùng xin lỗi, chúng ta...
" Kiều lão gia tử vừa chuẩn bị chủ động nói thật chuyện Tề Đẳng Nhàn giả mạo danh tiếng của tập đoàn Hướng thị để đi lừa đảo.
              Vu Đông không đợi ông cụ nói xong, liền mỉm cười nói: "Kiều lão gia tử, tôi muốn thay mặt toàn thể nhân viên của bộ phận hạng mục tập đoàn Hướng thị, chúc ngài thọ như Nam Sơn, phúc như Đông Hải! ”                Mọi người nhà họ Kiều đều không khỏi nghĩ đến hai chữ "nham hiểm", cảm thấy đây là Vu Đông định trước tiên dùng lễ nghĩa, nếu không được mới dùng vũ lực, không cho Kiều lão gia tử cơ hội nói hết lời.
              "Ha ha ha, thật sự là rất cảm ơn...
" Kiều lão gia tử cười nói, trong lòng lại không khỏi cảm thấy càng ngày càng hoảng hốt.
              Vu Đông tiện tay lấy hộp quà ra, đưa cho Kiều lão gia tử nói: "Đây là tâm ý của toàn thể nhân viên bộ phận hạng mục của chúng ta, đây cũng là biểu đạt tâm ý của bộ trưởng chúng tôi! Một pho tượng Phật Di Lặc bằng ngọc, chúc lão gia tử sau này nụ cười luôn luôn trên môi.
”               "Hả? Thật sự là rất cảm ơn Bộ trưởng Trịnh...
" Kiều lão gia tử nhận món quà, liên tục khách khí.
              “Bộ trưởng Trịnh nào?” Vu Đông hơi ngẩn ra: "Bộ trưởng Trịnh đã bị Hướng tổng cách chức.
”               "Hả? Bộ trưởng bộ phận hạng mục kia...
" Kiều lão gia tử lắp bắp kinh hãi, thật không ngờ Trịnh Quang Minh lại bị cách chức.
              Vu Đông liền nói, "Bộ trưởng bộ hạng mục của chúng tôi, không phải là cháu rể của ngài, Tề Đẳng Nhàn tiên sinh sao? ”               Lời này vừa nói ra, hiện trường trực tiếp ầm ầm một tiếng, cả đám thân thích nhà họ Kiều đều trợn mắt há hốc mồm.
              Ngay cả Kiều Thu Mộng cũng quay đầu lại, vô cùng rung động nhìn Tề Đẳng Nhàn...
              Tên này, lại đuổi Trịnh Quang Minh xuống đài mà không một tiếng động, sau đó chính mình đảm nhiệm chức Bộ trưởng bộ phận hạng mục?               Vu Đông lần này đến đây, cũng là suy nghĩ nịnh nọt cấp trên mới, trong công ty đều loan truyền đến um sùm, nói Tề bộ trưởng giúp Hướng tổng bảo vệ đất của Tân thế kỷ, cho nên Hướng tổng vô cùng coi trọng hắn.
              Nếu không, nhân viên cũ của tập đoàn Hướng thị như Vu Đông tuyệt đối sẽ không để ý đến một người mới như vậy.
              "Bộ trưởng Tề, ngài cũng ở đây à, ha ha ha...
" Vu Đông nói xong lời này thì thấy Tề Đẳng Nhàn, vội vàng đi lên, bắt tay Tề Đẳng Nhàn.
              "Bộ Trưởng Vu.
" Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: "Sao anh lại tới đây? ”               “Mừng thọ Kiều gia lão gia tử, nhân viên phòng hạng mục chúng tôi đều mạnh mẽ yêu cầu tôi đại biểu bọn họ đứng ra, tới đây tặng một món quà chúc mừng!" Vu Đông cười nói.
              Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: "Gần đây công việc trong tập đoàn Hướng thị rất bận rộn, tôi không giúp được gì, phải dựa vào các anh đóng góp nhiều hơn.
”               "Tâm ý của các anh, tôi đã biết rồi.
"               "Nhưng mà, Bộ trưởng Vu, trọng tâm của bộ trưởng vẫn nên là đặt ở công việc nhiều hơn, loại chuyện như tặng quà này, thì không cần quan tâm nhiều.
"               "Cám ơn, trở về đi.
"               Vu Đông lập tức gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, Bộ trưởng Tề dạy bảo đúng! Tôi sẽ trở về để thúc giục tất cả mọi người làm việc chăm chỉ, tôi xin đi trước.
”               “Tề Đẳng Nhàn, cậu cũng không biết giữ Bộ trưởng Vu người ta ở lại ăn một bữa cơm?!" Kiều lão gia tử ho khan một tiếng, trầm giọng nói.
              "Không cần, tôi vốn là tranh thủ chút thời gian tới đây, công ty đúng là có rất nhiều việc phải làm.
" Vu Đông vội vàng nói, khoát khoát tay áo, trực tiếp rời khỏi nơi này.
              Vu Đông đi rồi, ở nhà họ Kiều, chỉ còn lại một khoảng không yên tĩnh, cả đám đều nhìn Tề Đẳng Nhàn.
              Kiều Quốc Đào đắc ý cười ha ha, nói: "Tôi đã nói người cha có tài sẽ không sinh ra người con vô dụng mà! Mắt nhìn người của tôi sao có thể sai? ”               “Tề Đẳng Nhàn, quả nhiên cậu có triển vọng mà!”               "Mới tới Trung Hải mấy ngày thôi? Cậu đã không tiếng động giữ chức vụ Bộ trưởng Bộ hạng mục của Tập đoàn Hướng thị.
”               "Cậu cũng không biết nói sớm một chút cho chú Kiều một tiếng, mọi người cũng sắp xếp ổn thỏa cho cậu, ăn mừng một phen.
”               Tề Đẳng Nhàn nói: "Cháu chẳng qua chỉ là tạm thời mà thôi, hơn nữa cháu cũng không hiểu việc làm ăn, chuyện quan trọng, đều là Bộ trưởng Vu làm.
”               "Làm Bộ trưởng tập đoàn Hướng thị thì sao? Còn không phải làm việc cho Hướng Đông Tinh sao? ”               "Chính là, chẳng qua chỉ là một người làm thuê cao cấp mà thôi, một Bộ trưởng lương nhiều nhất cũng chỉ có một trăm vạn, miễn cưỡng trích thêm phần trăm cũng không hơn hai trăm.
"               "Một tên Bộ trưởng làm sao có thể so sánh với Lý thiếu, người mà tương lai sẽ tiếp quản doanh nghiệp gia tộc? Còn không phải là đi làm thuê sao? Hướng Đông Tinh nói đá hắn liền đá hắn! ”               Trong đám người, truyền đến một ít tiếng nói chua xót, nhưng mà, lại có thể nhận được một đám hùa theo.
              Cái gọi là "Cây cao vượt rừng, gió sẽ dập, chim bay vượt đàn, chịu súng săn" có lẽ chính là đạo lý này, nhất là cái Tề Đẳng Nhàn này bọn họ vẫn luôn khinh thường đột nhiên chiếm được uy quyền lớn như vậy, lại càng làm cho bọn họ hóa thành chanh chua.
              Kiều lão gia tử không khỏi ho khan liên tục, sắc mặt có chút xấu hổ, không nghĩ tới sự tình lại đảo ngược một trăm tám mươi độ như vậy.
              Tề Đẳng Nhàn vậy mà là người phụ trách bộ phận hạng mục, vậy nói như vậy, hợp đồng vừa bị ông ta xé rách, chỉ cần ký tên Tề Đẳng Nhàn, vậy là có hiệu lực pháp lý?               Tập đoàn Kiều thị, lập tức có thể có được hạng mục trị giá 120 triệu?!                “Tề Đẳng Nhàn à, vừa rồi là ông nội quá xúc động, nói những lời không dễ nghe kia!”               "Nhưng mà, cháu cũng không nên để trong lòng nha.
Ta cũng vì chỉ tiếc rèn sắt không thành thép thôi*”               *nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó                "Sớm biết cháu có thành tựu như vậy, ông cũng sẽ không nói những lời này, cháu làm sao lại không nói sớm?"               Kiều lão gia tử cười ha hả đi lên, vỗ vỗ bả vai chờ nhàn rỗi, mỉm cười nói.
   Tề Đẳng Nhàn nhún nhún vai, nói cũng không ai tin, nói ra làm gì?               Sắc mặt Lý Thiên Lạc cũng trở nên khó coi, lúc này, hạng mục 10 triệu trong tay hắn, có vẻ có chút keo kiệt đến đáng thương!               Dù sao, Tề Đẳng Nhàn với tư cách là Bộ trưởng bộ phận hạng mục của tập đoàn Hướng thị, có thể đưa ra hạng mục một trăm hai mươi triệu cho Kiều thị, anh ta cũng không lấy đâu ra được dự án lớn như vậy.
              Tề Đẳng Nhàn thấy thái độ nhã nhặn của Kiều lão gia tử lúc này, cũng không nói gì, hắn ở trong ngục giam lăn lộn lâu, hiểu rõ vô số tên gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ.
              Kiều Quốc Đào cũng đi ra giảng hòa, nói: "Đúng vậy, Tề Đẳng Nhàn, lão gia tử vừa mới xúc động một chút, nhưng cũng thật là hận sắt không thành thép.
”               "Cậu chuẩn bị lại một phần hợp đồng kia, giao cho Thu Mộng là được, hạng mục này, toàn quyền để Thu Mộng phụ trách đi.
"               Kiều Quốc Đào hòa giải, đồng thời cũng không quên cho Kiều Thu mộng nắm quyền.
               Lần này, không thể làm cho Tề Đẳng Nhàn mất mặt, ngược lại trên mặt mình lại hung hăng bị đánh một cái!                Nếu như nói lần trước trên tàu du lịch là bị đánh vào má phải, lần này, chính là bị đánh má trái.
               “Chảng qua anh chỉ là một tên Bộ trưởng của tập đoàn Hướng thị mà thôi, Lý gia muốn chơi anh, vẫn là trong giây lát! Lý Thiên Lạc sắc mặt dữ tợn, hung tợn nghĩ, sẽ không dễ dàng buông tha cho chuyện này.
               Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn thoải mái nói: "Vừa rồi là ai nói tôi muốn có thể lấy ra hạng mục một trăm triệu, lập tức quỳ xuống gọi ba?”

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!