"Xin lỗi, xin thứ cho ta bất lực", Mộ Như Nguyệt khẽ nâng mắt, nhàn nhạt nói, "Hắn là ngươi đã nhìn ra thực lực của ta, ta chẳng qua là một võ giả mới bước vào cảnh giới huyền nguyên, không có năng lực thay đổi thế giới này, ta cũng không muốn thay đổi cái gì. "Nàng tới nơi này chỉ vì muốn tìm Dạ Vô Trần, còn những người khác thế nào, có liên quan gì tới nàng đâu?Âu Dương Vân Cẩm tựa như đã đoán trước được kết quả này, cũng không cảm thấy kinh ngạc, hắn chậm rãi cười nói: "Nếu như ngươi trợ giúp Âu Dương gia chúng ta, ta có thể đại biểu cho Âu Dương gia từ nay về sau nguyện trung thành với ngươi!"Âu Dương Tĩnh hơi sửng sốt, kinh ngạc nhìn Âu Dương Vân Cẩm. Tuy hắn cũng muốn thay đổi thế cục hiện tại, nhưng cái giá này cũng quá lớn đi!"Thân phận của các ngươi là gì?" Mộ Như Nguyệt trầm tư nửa ngày, nói. Nếu hắn có thể đại biểu cho Âu Dương gia, chứng tỏ hắn cũng có địa vị ở Âu Dương gia. "Thiếu gia chủ Âu Dương gia, Âu Dương Vân Cẩm!"Âu Dương Vân Cẩm hơi ngẩng đầu, vẻ mặt mang theo ý cười nhàn nhạt. Dù ngữ khí của hắn vận đạm phong thanh nhưng cũng cảm thấy tự hào với thân phận của mình... "Ta có thể hỏi ngươi một câu không, chuyện ngươi muốn nhờ ta giúp đỡ có tính nguy hiểm hay không?" Mộ Như Nguyệt mỉm cười, nhàn nhạt hỏi, "Không thể không nói điều kiện của ngươi quả thật rất hấp dẫn, nhưng ta trời sinh sợ chết, đương nhiên sẽ không làm chuyện nguy hiểm. "Âu Dương Vân Cẩm ngẩn ra, ngay sau đó nở nụ cười: "Có!"Lúc này đến lượt Mộ Như Nguyệt ngây ngẩn. Nàng không ngờ Âu Dương Vân Cẩm lại thành thật như vậy. Nếu hắn nói không có nguy hiểm, vậy Mộ Như Nguyệt chắc chắn sẽ không đáp ứng yêu cầu của hắn, bởi vì nếu chuyện này không nguy hiểm thì tại sao Âu Dương gia phải tới xin nàng giúp đỡ?Nhưng mà hắn lại nói, có nguy hiểm!Mộ Như Nguyệt cười nhạt, sự phòng bị cũng tan biến theo câu nói của Âu Dương Vân Cẩm: "Ta đáp ứng yêu cầu của ngươi!"Trong tình huống này, Âu Dương Vân Cẩm thành thật bẩm báo, cho nên nàng nguyện ý tin tưởng hắn một lần. Lời vừa rồi nàng nói, cũng chỉ thử hắn thôi... "Ngươi muốn ta làm gì?" Nàng ngước mắt nhìn Âu Dương Vân Cẩm, ánh mắt bình tĩnh không chút gợn sóng. Âu Dương Vân Cẩm không thể không tán thưởng tâm tính của nàng, nữ tử trẻ tuổi ưu tú như thế, sợ trong Âu Dương gia cũng không có ai so được với nàng. Ngay cả nữ nhi của người đứng đầu Âu Dương gia, Âu Dương Thanh Vân. "Ta muốn thay đổi thế cục của nơi này, mà phương pháp duy nhất để thay đổi chính là trở thành chúa tể nơi này!"Âu Dương Vân Cẩm nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, đôi mắt đen tràn ngập khí phách. Mộ Như Nguyệt cười nhạt: "Vừa rồi ngươi nói có một vài người dã tâm quá lớn, vọng tưởng thống nhất Vô giới, chẳng lẽ ngươi cũng là một trong số đó?"Thanh âm của nàng rõ ràng mang theo trào phúng, Âu Dương Vân Cẩm cũng không tức giận: "Ta chỉ muốn thống nhất tứ đại gia tộc chứ không phải những quốc gia thế tục, nhưng những người kia lại vọng tưởng khắp đại lục đều phải nghe lệnh của hắn!"Mộ Như Nguyệt híp mắt, lẳng lặng nghe Âu Dương Vân Cẩm nói. Hơi dừng một chút, hắn hỏi: "Cô nương là đan dược sư?"Mộ Như Nguyệt nhướng mày, không có ý kiến. "Ha hả", Âu Dương Vân Cẩm cười khẽ, "Ở Vô giới này, đan dược sư cực kì hiếm, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, bởi vì cuộc chiến tranh mấy ngàn năm trước, vô số đan phương trân quý đã bị thiêu hủy, hiện tại cũng chỉ có Đông Phương gia là có đan dược sư đỉnh phàm giai. "