Tuyền Châu cũng nâng tay lên, dùng miệng thổi hồ điệp một cái, trợ giúp nó bay đi. Tuyền Hi nhìn hồ điệp trong tay một chút, lẩm bẩm nói: "Ta rất là không nỡ lòng để ngươi đi, nhưng ta cũng không thể để cho ngươi chết ở trong tay ta được!" Nói xong, nàng cũng thả hồ điệp đi. Tuyền Ấu vốn định lén lút giấu một con hồ điệp. Nhưng nhìn thấy các tỷ tỷ đều phóng sinh hồ điệp, nàng cũng chỉ đành thả hồ điệp. "Người ta cũng là một người rất hiền lành!" Tuyền Ấu vẻ mặt đắc ý nghĩ. Lâm Hiên nhìn thấy bốn cô con gái đều có ái tâm như thế, đứng ở một bên cười khẽ gật đầu trong mắt tràn đầy vẻ cưng chiều. "Biểu tỷ phu!" Ngay khi Lâm Hiên dẫn theo bọn nhỏ đi ra khỏi rừng cây, bóng dáng Mộ Ấu Khanh vội vàng xuất hiện ở trước mắt. Lâm Hiên quan sát nàng một chú. Lúc này, gương mặt xinh đẹp của nàng trắng bệch, dáng vẻ như là tiêu hao rất là nhiều. Mà bởi vì ra không ít mồ hôi, tóc mai nàng đã đính vào trên gương mặt, có chút yếu đuối khiến cho người ta nhìn thấy mà thương. Váy mỏng trên người dính sát vào người lộ ra đường cong lả lướt. "Tại sao lại trở nên chật vật như thế?" Lâm Hiên tò mò hỏi. Gương mặt xinh đẹp của Mộ Ấu Khanh hơi đỏ lên, không ngờ được là lại để cho biểu tỷ phu nhìn thấy dáng vẻ của mình như thế này. Sau đó hít sâu một hơi nói ra: "Quỷ vật bên trong Bành Thành không có đơn giản giống như chúng ta nghĩ. " "Chúng ta đụng phải đồng giáp thi cực mạnh ở bên trong, thực sự không đánh nổi đành phải hoảng hốt bỏ chạy!" Nói xong, bọn người Triệu Hồng Diêu, Trương Vũ Bằng và Du Nguyên Quân cũng vô cùng chật vật đi tới trước mặt Lâm Hiên. "Đồng giáp thi?" Lâm Hiên nghe vậy khẽ nhíu mày. "Phải!" Mộ Ấu Khanh gật gật đầu. "Nghe nói đây là quỷ vật đặc thù được dung hợp từ ác linh và đồng thi, lực phòng ngự cực mạnh. " "Cho dù là ta cũng phải tốn hơn trăm hiệp mới có thể diệt một con!" Lâm Hiên khẽ vuốt cằm. Huyền Tuyệt Thiên Thư bao quát vạn tượng, trong đó có ghi lại bí mật liên quan tới đồng giáp thi. Căn cứ số liệu, đồng giáp thi đúng là quỷ vật cực kì hiếm thấy. Bọn chúng toàn thân đúc bằng đồng sắt, muốn cứng đối cứng tiêu diệt bọn chúng, độ khó cực lớn. Mộ Ấu Khanh lo lắng nhìn thoáng qua bốn tiểu nha đầu, nói: "Biểu tỷ phu, bên trong Bành Thành còn có mười mấy con đồng giáp thi và vô số lệ quỷ, lỡ như bọn chúng đuổi theo ra thì phiền toái. " "Chúng ta vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây rồi mới nghĩ cách đối phó để tránh cho làm hài tử bị thương!" Bọn người Triệu Hồng Diêu nghe vậy cũng gật đầu đồng ý. Đồng giáp thi quá mức lợi hại, chính diện đối kháng tuyệt đối không phải là chuyện sáng suốt. Nhưng mà ý nghĩ này mới vừa xuất hiện, bọn người Triệu Hồng Diêu lại nhịn không được lắc đầu. Bọn họ đồng thời nhìn về phía Lâm Hiên. Chỉ thấy Lâm Hiên dáng vẻ khí định thần nhàn, có vẻ như là ở trong mắt hắn thì đồng giáp thi cũng không phải là thứ không tầm thường gì. Bọn người Trương Vũ Bằng và Du Nguyên Quân không khỏi suy đoán, Đế phu mây trôi nước chảy như thế, nói không chừng đã có biện pháp để đối phó với đồng giáp thi. Dù sao, Đế phu là cường giả Đế Cảnh thâm bất khả trắc. Du Nguyên Quân vội vàng tiến lên hành lễ nói: "Xem ra Đế phu cũng không gấp gáp rời khỏi, hẳn là Đế phu đã có thượng sách để đối phó đồng giáp thi?" Hắn hỏi như vậy, Mộ Ấu Khanh đang rất là lo lắng cũng lập tức nhìn về phía Lâm Hiên. Đúng vậy, biểu tỷ phu nghe được ba chữ đồng giáp thi nhưng vẫn bình tĩnh không chút sợ hãi. Như vậy chứng tỏ là trong lòng của hắn đã có biện pháp để đối phó với bọn chúng. Lâm Hiên mỉm cười: "Đối phó chúng nó không cần tốn nhiều đầu óc, bắt lấy nhược điểm đánh ra một kích trí mạng là được rồi. " "Nhược điểm?" Mọi người đều ánh mắt sáng lên. Đế phu đã nói đến mức này, như vậy cũng chứng tỏ là hắn thật sự có biện pháp để đối phó với đồng giáp thi! Lâm Hiên gật gật đầu: "Đồng giáp thi bên ngoài phòng ngự cực mạnh, đây là ưu thế của nó. " "Mà bên trong nó được phong ấn quỷ linh, chỉ là linh thể, cực kỳ yếu ớt, chính là nhược điểm của nó. " Đám người nghe vậy đều yên lặng gật đầu, đúng là đạo lý này. Rống! ! ! Không đợi đám người hỏi lại, một đạo quỷ khí cuồng bạo đã vọt tới sau lưng. Một đồng giáp thi toàn thân màu xanh đồng mở ra miệng rộng dữ tợn đánh thẳng tới chỗ mọi người. Mọi người đều da đầu tê rần, vội vàng chen chúc vọt qua chỗ Lâm Hiên. Giờ phút này, bên cạnh Lâm Hiên giống như là một Thánh Địa, mang tới cho bọn họ cảm giác an toàn. "Các bảo bối, hãy ngó qua chỗ khác, đừng nhìn cái thứ xấu xí này. " Lâm Hiên ôn nhu nói một tiếng, sau đó nâng tay phải lên, thôi động "Ngũ Lôi Chính Pháp". Ầm ầm! ! ! Một đạo phích lịch hiện lên trên bầu trời. Một đạo hồng sắc thiểm điện dài trăm trượng dẫn theo khí thế nổ nứt thiên địa ầm vang bổ vào đỉnh đầu đồng giáp thi. Sau đó thấy một đạo khói đen hiện lên. Mới vừa rồi còn hung tàn vô cùng, đồng giáp thi lập tức ầm ầm ngã xuống mặt đất, thẳng tắp không nhúc nhích. Theo hắn kinh hô một tiếng, tất cả mọi người đang có mặt ở đây cũng cực kỳ chấn động. "Quả nhiên, ở trong mắt Đế phu, những đồng giáp thi này chỉ là pháo hôi mà thôi!" "Ai, đúng là hổ thẹn, chúng ta phí sức lực cũng không thể diệt được ác quỷ cuối cùng vẫn phải làm phiền tới Đế phu xuất thủ!" Trong lúc nhất thời bọn người Trương Vũ Bằng, Phùng Vũ vừa kính sợ vừa sùng bái Lâm Hiên.