Tử Di

Chương 18: Thú triều

11-10-2024


Trước Sau

Bị vài đôi mắt nhìn chằm chằm, hắn đều có chút ngượng ngùng nhưng lời đã rời khỏi miệng liền khó có thể rút lại.
Chung Ly thở dài:" Này cũng là con đường duy nhất có thể làm trước mắt nhưng chúng ta căn bản không thể biết đến đám kia yêu thú bao giờ muốn xuất phát lại muốn tấn công nơi nào, sợ nhất gặp phải liền trở tay không kịp!"Tất cả đều im lặng một lúc lâu.
Đến khi không khí càng ngày càng căng chặt thì Tử Đằng là cái trước tiên mở miệng đánh vỡ:" Nếu ta có thể liên tục cắm rễ xuống đất hẳn liền có thể kịp thời phát hiện yêu thú xuất động.
"" Theo như ngươi nói, đám kia yêu thú đã tụ tập rất đông, có thể tấn công bất cứ lúc nào.
Tử Đằng ngươi theo dõi một chút, xem có thể hay không ước lượng số yêu thú.
"Tử Đằng gật đầu rồi lại biến về tiểu cây cắm xuống đất.
Mọi người cũng ngồi xuống xung quanh nghỉ ngơi.
Đưa cho Tiểu Á một viên tích cốc đan, Chung Ly cũng liền ăn một viên, nhìn lại vào trong bình, này đan dược cũng là sắp hết.
Trên đường mấy ngày nay, họ đều không gặp gỡ yêu thú cũng tương đương không có đồ ăn mới mẻ, liền vẫn luôn dùng đan dược chống đói.
A Lân là cái thú, sức ăn lớn, phía trước vẫn luôn tự mình đi kiếm ăn, bây giờ cũng phải ăn ké nàng đan dược.
Một cái không hề hoá hình linh thú mà vẫn có thể sử dụng nhân tộc đan dược đã khiến Tử Đằng thắc mắc từ lâu nhưng vẫn luôn bị nàng hàm hồ cho qua.
A Lân này nguỵ trang có thể che mắt một cái hoá hình linh thụ cũng thật không dễ dàng.
Chờ thêm một lúc, Tử Đằng mở miệng:" Hẳn là khoảng 5000, vẫn còn đang tiếp tục mở rộng thêm.
"Chung Ly nghe xong tính một chút, họ nếu đẩy nhanh bước chân, Triết Viễn thành đi đến hẳn chỉ mất khoảng 7 ngày nữa.
" Vậy chúng ta liền lên đường, như Tiểu Á nói biết đâu vận may có thể đến nơi trước yêu thú xuất phát.
" Tất cả đều gật đầu đồng ý liền tiếp tục lên đường.
Lần này hầu như chỉ lên đường mà rất ít dừng lại nghỉ ngơi, mỗi lần đều đợi Tử Đằng cắm rễ nắm bắt chút thông tin liền tiếp tục đi tiếp.
Ngay cả ban đêm cũng ít dừng hẳn lại, Chung Ly lấy ra vài viên dạ minh châu soi sáng rồi móc ra lệnh bài chỉ đường.
Yêu thú trên đường đi vô cùng lẻ tẻ, đều đang vội chạy đến trung tâm tụ tập.
Cho dù thấy mấy người bọn họ cũng không quan tâm mà đi trước.
Yêu thú không chủ động tấn công nhưng bọn họ chưa chắc lại bỏ qua, đồ ăn di động cớ sao có thể lãng phí.
Sợ Tiểu Á đi đến tàn tật, Chung Ly lần này liền không ngại mà để A Lân biến lớn chở người, một con miêu cùng kích cỡ một con hổ quả thật hiếm thấy.
Tử Đằng hỏi đến nàng liền trả lời.
.
A Lân không phải yêu thú bình thường, biến đổi hình dạng cũng là nó một loại thiên phú.
Cho dù thế nào mọi người đều là đồng bạn, nghe đến vậy đã có thể ngầm hiểu mà không hỏi tiếp.
Hành trình này người mệt nhất không phải hai nhân tộc mà là hai cái yêu.
Bọn họ đi không đặng liền có A Lân trở đi.
Tử Đằng thì không ngừng cắm rễ xác định thông tin, càng rời xa trung tâm rừng rậm thì thông tin lấy được càng ngày càng ít.
" Linh thụ đã không còn, để ta nắm bắt thông tin ngày càng khó" Tử Đằng có chút trầm trọng đáp.
Nhìn một chút khu vực bọn họ đứng liền hầu hết là cây cối bình thường, mấy ngày qua liền vẫn luôn căng chặt.
Nhưng cũng may mắn là chạy được xa như vậy rồi bọn chúng đều vẫn chưa có ý định mở tấn công.
" Yêu thú tụ tập đã đạt đến 1 vạn ba ngày trước, hẳn bây giờ đã có thể đông hơn nhiều.
" Chung Ly nói rồi tiến lên ôm A Lân.
Vài ngày trước nàng đã để nó biến lại về hình dạng tiểu Miêu vì càng gần bìa rừng càng có nhiều nhân tộc hoạt động.
Lại thấy trên đầu bay qua một cái tu tiên người, nàng ôm càng chặt A Lân.
A Lân liền truyền âm an ủi nói:' Yên tâm đi, ta này nguỵ trang chính là một cái thiên phú thần thông, kim đan kỳ dưới đều khó có thể phát hiện.
'Hai ngày trước, mấy người lần đầu tiên thấy có nhân loại cưỡi pháp khí bay qua liền vui sướng, chỉ là vị kia tu tiên người tất nhiên sẽ không để tâm này mấy phàm nhân.
" Tu tiên người đều có thể trời cao sao, tốc độ thật nhanh a.
" Lúc đó Tiểu Á liền rất ngưỡng mộ nói.
Một chút nhạc đệm khiến các nàng càng đẩy nhanh bước chân mà hăng hái lên đường.
Cho đến hôm nay, Tử Đằng đã gần như cắt đứt liên hệ với linh thụ thì người các nàng gặp ngày càng nhiều, có cái bay qua có cái lại chỉ đi ngang qua nhưng đều không để ý chút nào này hai đứa bé phàm nhân.
Trước mắt có hai cái nhân tộc luyện khí vừa đi đến vừa nói chuyện: " Thật kỳ lạ, gần đây Phạt Thước rừng vô cùng ít yêu thú đi lại, không biết này chúng đã đi đâu?"Chung Ly nghe được liền im lặng rũ đầu, hai cái tu tiên người liếc mắt nhìn các nàng một cái rồi lại quay đi nói chuyện tiếp.
Bọn họ đi qua nhưng nàng vẫn nghe thấy được văng vẳng tiếng nói chuyện: " Thời buổi này đến phàm nhân cũng dám vào rừng nhặt của hời, này rừng cây yêu thú thật không được!"" A, ý bọn họ là chúng ta nên bị yêu thú làm thịt??" Tiểu Á cũng nghe thấy liền thì thầm lại với nàng.
" Phàm nhân hẳn là không dám đến khu vực này, thấy hai cái chúng ta từ rừng cây đi ra hẳn là sẽ thấy có chút bất ngờ.
Đừng để ý, tiếp tục đi.
" Chung Ly không chút để ý nói.
Vuốt ve Tử Đằng đang quấn trên cổ tay lại suy đoán:" Yêu thú tụ tập lâu như vậy vẫn chưa hề có ý xuất động, chẳng lẽ mục đích của chúng không phải là tấn công Triết Viễn thành?"' Không tấn công này toà thành chả nhẽ chúng muốn túm tụm lại nhảy disco?' A Lân lầm bầm trong ngực.
Chung Ly liền gõ gõ đầu nó ý bảo đừng học tập nàng nói chuyện.
Tên tiểu thú này học gì thực ra cũng rất nhanh nhưng bảo làm thì lại rất lười biếng, giục nó chở người nó liền cho nàng ra một danh sách điều kiện đâu.
Bắt gặp tu tiên người đầu tiên các nàng liền không dám bắt yêu thú nữa, chỉ cải trang thành hai cái đứa bé phàm nhân nhút nhát, gặp ai cũng một bộ cúi gằm đầu.
Có khơi gợi tình thương không nàng không biết nhưng không bị đánh cướp liền hảo.
Tu tiên người nhìn hai cái phàm nhân trên người có thể có cái gì đồ tốt!Đang vừa đi vừa có chút thất thần suy nghĩ thì bỗng Tiểu Á hỏi:" A Ly, vào thành rồi chúng ta có muốn báo cho mọi người biết thú đàn sắp tấn công hay không?"" Đến nơi rồi tính, xem không khí trong thành như thế nào, hai cái phàm nhân lời chưa chắc đã có người tin!" Chung Ly buồn chán nói.
Nghe vậy Tiểu Á gật đầu tán thành cũng liền không nói chuyện nữa.
Đi thêm một ngày nữa, hai người từ xa đã thấy một toà thành, chưa đến gần đã chịu nó uy nghiêm, chỉ dám liếc nhìn trên cổng thành một cái liền rũ mắt mà trấn động thần hồn.
Hai người đều không dám nói chuyện mà tiếp tục đi.
Lệnh bài trên hông Chung Ly đã nóng hổi, càng ngày càng trở lên trong suốt, suốt đường đi nó liên tục chỉ hướng đến khi thấy này toà thành liền im lặng lại mà nóng hổi.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!