Sau khi mười vị trí đứng đầu xuất hiện, tiếp theo chính là cuộc chiến tranh đoạt ba vị trí đầu. Dựa theo quy tắc, tuyển thủ tiến vào mười vị trí đứng đầu, thông qua rút thăm quyết định đối thủ, mỗi người đối chiến ba trận, cuối cùng lấy số trận thắng tới quyết định xếp hạng. Chẳng mấy chốc, mười người phần biệt rút thăm số thứ tự của riêng mình, Diệp Trần rút được số bảy. Danh sách đối chiến cũng được đẩy ra rất nhanh sau đó:Đối thủ thứ nhất của Diệp Trần tên là Vũ Phạm, một tên thiên tài đến từ Vũ gia. Vũ gia ở bên trong bảy đại gia tộc cũng thuộc vào hàng ngũ trung đẳng hướng xuống dưới mà thực lực của Vũ Phạm này ước chừng tương đương với Đoan Mộc Bằng Vân, cho nên đối với Diệp Trần mà nói thì không có một chút áp lực nào. Mà đối thủ ở trận thứ hai thì rõ ràng là Nam Cung Đào của Nam Cung gia, Diệp Trần cũng không có để ở trong lòng. Ngược lại là đối thủ ở trận thứ ba kia lại là Cơ Vô Cương của Cơ gia, điều này làm cho Diệp Trần không thể không khẽ chau mày. Từ quy tắc đối chiến trước mắt tới xem, mười người cuối cùng chỉ có ba người thắng được, muốn đưa thân vào vị trí ba người đứng đầu thì cẩn phải thắng cả ba trận thì mới có thể có hy vọng!Mà trong chín người còn lại, chỉ có Cơ Vô Cương kia là để Diệp Trần cảm nhận được một chút uy hiếp, lại thêm Cơ Vô Chương trước đó chết ở trong tay hắn, nếu như ở dưới tình huống không sử dụng bất kỳ lá bài tẩy nào thì hắn thật đúng là chưa chắc có thể thắng được Cơ Vô Cương. Ngay vào lúc đang suy nghĩ thì Diệp Trần bỗng nhiên liếc mắt nhìn thoáng qua đại trưởng lão của Cơ gia kia đang hướng nhìn về phía hắn, còn quăng tới nụ cười lạnh tinh quái. Diệp Trần thấy thế thì lông mày lập tức nhíu chặt hơn. Rất rõ ràng, Diệp Trần đối chiến với ba người này thì chỉ sợ là vị đại trưởng lão Cơ gia này đã cố ý động vào!Vô luận là Nam Cung Đào, hay là Cơ Vô Cương thì đều có oán hận không nhỏ đối với Diệp Trần. Hắn đây là muốn lợi dụng việc công trả thù việc riêng!Vừa nghĩ đến đây, trong đôi mắt của Diệp Trần lập tức hiện ra vẻ lạnh lùng:"Ta vốn không muốn trêu chọc phiền phức, chỉ muốn tiến vào không gian của cây Bồ Đề, tìm biện pháp rời khỏi tinh vực Huyễn Diệt này, ngươi lại thích thách thức ta như thế, nếu như đến luc chạm vào ranh giới giữa sự sống và cái chết thì ta cũng không cần phản ẩn nhẫn nữa!"Diệp Trần tuy rằng còn không xác định, chính mình có phải là đối thủ của lão tổ Cơ gia kia hay không, tuy nhiên lấy với các loại ắt chủ bài bây giờ của hắn thì cho dù là cường giả cấp Đại Đế muốn giết chết hắn thì cũng tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng!Mà thực lực của lão tổ Cơ gia kia thì chắc chắn còn chưa có đạt tới tiêu chuẩn cấp Đại Đế. Cho nên, hắn không muốn trêu chọc phiền phức, nhưng cũng không có nghĩa là sợ trêu chọc phiền phức!Nếu thật là tới tình trạng không chết không thôi thì cùng lắm trước tiên thoát thân rời đi, sau đó lại tìm cơ hội khác là được. Ngay vào lúc Diệp Trần âm thầm hạ quyết tâm, vòng chiến tranh đoạt ba vị trí đầu cũng đã kéo ra màn che. Người đầu tiên lên đài đối chiến rõ ràng là Cơ Vô Cương, và một tên nam thanh niên đến từ Văn Nhân gia. "Văn Nhân Lương của Văn Nhân gia đối chiến với Cơ Vô Cương của Cơ gia, bây giờ bắt đầu!"Sau khi người chủ trì ra lệnh một tiếng, hai người đã bước vào giữa sân. "Văn Nhân huynh, ngươi không phải là đối thủ của ta, nhận thua đi!"Sau khi Cơ Vô Cương đi vào giữa lôi đài thì ngay lập tức một mặt nhẹ như mây gió mở miệng nói, tuy nhiên trên khuôn mặt bình thản kia lại hiện ra cỗ bễ nghễ bá khí thiên hạ. Văn Nhân Lương nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức dao động một lúc, cuối cùng chắn răng một cái, nói:"Vô Cương huynh chính là kỳ tài ngút trời, tuy nhiên ta còn muốn biết khoảng cách chênh lệch giữa ta và ngươi như thế nào, xin chỉ giáo!"Cơ Vô Cương nghe được điều này thì lông mày hơi nhíu lại, khóe miệng hiện ra nụ cười mỉm, nhẹ gật đầu, nói:"Được, vậy thì như ngươi mong muốn!"Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Cơ Vô Cương bỗng nhiên động, nhưng lại như thể không hề động một chút nòa, trên không trung trong nháy mắt xuất hiện ngàn vạn đạo thân ảnh, giống như là thuật phân thân, mà khí tức của mỗi một đạo thân ảnh lại đều hùng hậu giống như thật!Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức không thể không kinh hô lên, đây là lần đầu tiên Cơ Vô Cương xuất thủ, không nghĩ tới vừa ra tay lại không tầm thường tới như vậy. Ngay cả Diệp Trần cũng không nhịn được mà âm thầm gật đầu, chiêu thức mà Cơ Vô Cương này sử dụng, rõ ràng là vận dụng Thời Không pháp tắc, so với Long Thần biến mà ngày trước Long Thần sử dụng có rất nhiều chỗ giống nhau. Chỉ có điều, Long Thần thi triển một chiêu này là dựa vào lực lượng huyết mạch của Long tộc, bản thân hắn đối với Thời Không pháp tắc có lĩnh ngộ cực ít, hơn nữa tu vi cũng kém xa Cơ Vô Cương, cho nên căn bản không có cách nào phát huy ra thực lực chân chính. Mà Cơ Vô Cương thì lại khác, tu vi của hắn đã đạt tới nửa bước Độ Kiếp cùng với thực lực hôm nay của Diệp Trần là ngang nhau, hơn nữa rõ ràng ở bên trên Thời Không pháp tắc cũng đã có trình độ không kém!Vẻn vẹn chỉ dựa vào một chiêu này, Cơ Vô Cương đã đủ để đánh bại vô số cường giả Độ Kiếp trung kỳ!Mà ngay cả Diệp Trần cũng không thể không thừa nhận, thiên tài đệ nhất núi Huyễn Diệt quả nhiên là danh bất hư truyền!Mà Văn Nhân Lương kia thấy thế thì hai con ngươi lập tức co rụt lại, lúc này mới tế ra một thanh pháp bảo trường kiếm, tuy rằng không bằng chuẩn Thần khí mà Nam Cung Đào và Cơ Vô Chương sử dụng nhưng cũng không kém nhiều, rõ ràng là một kiện Tiên khí đỉnh cấp!Bá bá bá!Thực lực của Văn Nhân Lương tuy rằng không kinh diễm như Cơ Vô Cương, nhưng tuyệt đối cũng không kém, thậm chí so với Cơ Vô Chương trước đó còn cường đại hơn một bậc!Pháp bảo trường kiếm được hắn thi triển ra toàn lực, lập tức kiếm mang vạn trượng, thiên địa đổi màu, khí thế tung hoành!Bành bành bành!Những huyễn ảnh kia của Cơ Vô Cương trong nháy mắt bị Văn Nhân Lương đánh nát hơn phân nửa. Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau kinh hô lên lần nữa: "Không nghĩ tới a! Văn Nhân Lương này vậy mà cũng đã lĩnh ngộ được Thời Không pháp tắc, hơn nữa còn dung nhập vào bên trong kiếm pháp của mình!""Cơ Vô Cương lần này có chút bất cẩn a!""Văn Nhân Lương này nói không chừng thật đúng là có cơ hội a!"... Ở bên trong tiếng kinh hô của mọi người, Văn Nhân Lương gần như đã chém vỡ tất cả huyễn ảnh phân thân của Cơ Vô Cương, bức thẳng tới chân thân mà đi!Mà Cơ Vô Cương kia thì từ đầu đến cuối vẻ mặt vẫn rất bình thản, hơn nữa ngang nhiên đứng ở không trung, không nhúc nhích chút nào. "Không tệ! Không tệ! Có thể vận dụng Thời Không pháp tắc đến loại trình độ này thì ngươi cũng coi như rất được!"Cơ Vô Cương nói ra lời nói tán thưởng xong thì bỗng nhiên không tiến thay vào đó là lùi lại, hơn nữa vậy mà trực tiếp vươn tay ra hướng kiện pháp bảo Tiên khí kia của Văn Nhân Lương mà tóm tới!"Cái gì!""Hắn vậy mà muốn dùng tay không đi đón đỡ pháp bảo trường kiếm của Văn Nhân Lương?""Đây chính là Tiên khí cực phẩm a, hơn nữa còn là pháp bảo trường kiếm này có sở trường về sát phạt a!""Hắn đây là điên rồi sao?"... Khanh!Ở bên trong tiếng kinh hô của mọi người, bàn tay của Cơ Vô Cương ngay sau đó đã vững vàng bắt lấy lưỡi kiếm của Văn Nhân Lương!Sau đó là một tiếng như tiếng va chạm kim loại vang lên, pháp bảo trường kiếm của Văn Nhân Lương đang bay ở trên không trung thì lập tức như thể ngừng lại, cũng không nhúc nhích thêm được một chút nào!Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức xì xào bàn tán, trước đó Diệp Trần lấy nhục quyền đối kháng chuẩn Thần khí thì đã để cho người ta phải kinh ngạc không thôi, bây giờ Cơ Vô Cương vậy mà cũng sử xuất ra thần kỹ như thế, lấy tay không bắt được pháp bảo trường kiếm cấp Tiên khí cực phẩm đang bay tới của Văn Nhân Lương. Tuy rằng kiện pháp bảo trường kiếm này so với Địa Sát Bồ Đề côn trước đó có đẳng cấp yếu hơn nửa bậc thế nhưng là lực công kích của trường kiếm này lúc đang bay lao tới thì còn phải mạnh hơn!Cho nên, một chiêu này của Cơ Vô Cương so với biểu hiện trước đó của Diệp Trần cũng không hề yếu, thậm chí còn hơn!"Ngươi thua!"Sau khi Cơ Vô Cương tay không bắt lấy pháp bảo trường kiếm này thì cánh tay bỗng nhiên rung một cái, Văn Nhân Lương lập tức ngã bay ra ngoài... P/S: Ta thích nào... chương 4... . ủng hộ kim phiếu và TLT a...