Mọi người nhìn cảnh tượng này, trong mắt lộ ra sự hâm mộ, và sợ hãi. “Thật sự là gặp may!” Trong đó, một chàng trai mặc áo gấm sắc mặt hơi trầm xuống. Nhìn mặt hóa ra là Hoa Hiên Nhai mà Diệp Tinh gặp ở chợ nô lệ lúc trước. Bên cạnh là cường giả Đạo Tác Cảnh - Lãng Thiểm. “Thiếu gia, thiên phú của cậu mạnh mẽ, nên đặt vào việc tu luyện, con đường luyện khí chỉ là một con đường nhr mà thôi, không có tác dụng gì lớn đối với thực lực. Thực lực mạnh mẽ, rất nhiều luyện khí sư sẽ dâng bảo vật tới tận cửa. ” Lãng Thiểm cười nói. “Cũng phải. ” Sắc mặt Hạo Hiên nhai hòa hoãn một chút. “Chú ý tình huống xung quanh một chút, nếu như có người lấy được bảo vật mạnh mẽ, có thể mua lại. Chúng ta không cần bày ra thiên phú luyện khí mới có thể lấy được bảo vật. ” “Vâng!” Lãng Thiểm gật đầu. Có người đứng ở các khu vực khác nhau, những người khác không dám tới gần, vừa nhìn đã biết là người thân phận tôn quý. Về phần Diệp Tinh đang đứng im lặng trong đám người, không ai để mắt tới, lúc này trong đáy mắt hắn lại có một tia kinh sợ. Oành! Vào lúc Tháp Luân Mạc xuất hiện, chút khí lưu màu xám của Kim Vũ được sao chép còn lại trong đầu hắn nháy mắt bùng nổ. Hường như tất cả khí lưu màu xám đều ngưng tụ lại hình thành một đốm nhỏ màu đen. Đồng thời một tin tức kì lạ khiến Diệp Tinh hiểu rõ. “Xuất hiện rồi!” Trong lòng Diệp Tinh kinh sợ. “Nghe tiếng thảo luận ban nãy, thiên phú luyện khí của Tháp Luân Mạc không phải là mạnh lắm, vậy mà có thể dẫn tới khí lưu màu xám trong não mình dao động. Nhưng sao chép trước đây khí lưu màu xám chép lại đều là thiên phú tu luyện! Nhưng Tháp Luân Mạc không hề có thiên phú tu luyện, vậy mà khí lưu màu xám lại xảy ra biến hóa. “Lẽ nào là?” Bỗng nhiên, trong lòng Diệp Tinh xuất hiện một suy nghĩ kinh người. “Chuyển hóa!” Trong lòng Diệp Tinh mơ hò trở nên kích động, ý thức trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh này xuống dưới. Uỳnh! Lập tức, đốm sáng đen nhanh chóng rời khỏi não hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán, sau đó biến mất không thấy nữa. Lúc này khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dường như tiêu hao hết toàn bộ! Chỉ còn lại một tia cuối cùng. Sau đó Diệp Tinh lập tức rời khỏi đám người, đi về phía xa. Đi tới một chỗ vắng không một bóng người, Diệp Tinh trực tiếp nắm lấy một đốm sáng, sau đó hoa văn hiện ra, hắn im lặng nhìn hoa văn. Một tiếng... . hai tiếng... . Dần dần hoa văn này chầm chậm biến hóa trước mặt hắn, dường như hóa thành một kí hiệu kì lạ, lại dần dần biến mất. Cảm giác này giống như trước đây Diệp Tinh nhìn thấy một bức tranh vô cùng hỗn loạn, nhưng không chớp mắt nhìn nó một thời gian, hoa văn hỗn loạn này sẽ xuất hiện mấy chữ, vô cùng kì lạ. Giờ đây hoa văn hỗn loạn đó biến thành một kí hiệu kì lạ. “Kí hiệu đó là gì?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sửng sốt. Ong... . Sau khi kí hiệu biến mất, đốm sáng trong tay Diệp Tinh cũng biến mất không thấy, ẩn vào trong cơ thể Diệp Tinh. “Thật sự biến mất rồi!” Diệp Tinh nhìn biến hóa trước mắt, trong mắt lộ ra sự kích động. “Mình đoán không sai, hóa ra khí lưu màu xám sao chép thiên phú luyện khí!” Trước đó hắn không có bất cứ cảm xúc gì với hoa văn, nhìn cả nửa ngày cũng không nhìn ra điều gì. Nhưng sau khi khí lưu màu xám sáo chép thiên phú của Tháp Luân Mạc, chỉ trong vài tiếng đồng hồ hắn đã lí giải được ý nghĩa của hoa văn, hấp thụ một điểm sáng, đây quả thật là kỳ tích! “Vậy là khí lưu màu xám này có thể sao chép được cả thiên phú luyện khí!” Trong lòng Diệp Tinh càng cảm nhận được sự khủng bố của khí lưu màu xám. “Còn cả nguyên nhân mà mình sống lại là gì nữa?” Cho dù tiếp xúc với vũ trụ này, thậm chí xuất hiện những cường giả khủng bố, Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, Bất Tử Cảnh, thậm chí là chủ của thế giới, nhưng về phần sống lại thì không ai làm được. Trước đây Diệp Tinh tìm kiếm rất nhiều tin tức, nhưng rất nhiều cường giả của vũ trụ đều cho rằng sống lại là điều không hoàn toàn không thể! Người chết rồi, cho dù có sống lại, cũng chỉ có thể sau khi chết một thời gian. Hắn chỉ là một con người nhỏ bé trên trái đất, ở trên tinh cầu thất lạc này, vậy mà trên người mình lại xảy ra một chuyện mà cả vũ trụ đều cho rằng không thể! Lắc đầu, thu lại tâm tình trong lòng. “Giải quyết chuyện của trái đất trước đã!” Hiện giờ mấy tác dụng của khí lưu màu xám được hắn phát hiện. Một là sao chép thiên phú tu luyện, hai là sao chép thiên phú luyện khí, ba là cảm ứng được nguy hiểm. Mặc dù không biết nguyên nhân là gì, nhưng rõ ràng khí lưu màu dám tác lợi đối với hắn. Diệp Tinh đi tới một nơi, bắt đầu lí giải điểm sáng thứ hai. Nháy mắt, điểm sáng hóa thành một hoa văn kì lạ, hiện ra trước mắt Diệp Tinh. Trước đó nghe nói Thác Luân Mạc đó tiến vào không gian bốn lần, hơn nữa lần thứ tư đạt được một món binh khí cấp tám, rất dễ đoán ra trước đó cậu ta đã hấp thụ được bốn điểm sáng. Thác Luân Mạc có thể làm như vậy, không kiêng kị gì mà phô bày tài phú của bản thân mình ra, là bởi vì bên cạnh cậu ta có một vị cường giả Hư Không Cảnh! Ở hệ ngân hà văn minh trung cấp, Hư Không Cảnh là một sự tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất! Nhưng sau lưng Diệp Tinh không có bất cứ cường giả nào, hắn không thể lựa chọn hành động như vậy!