Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1940: Hạo Đế trở về!

28-09-2024


Trước Sau

 Hắn nắm lấy đỉnh Thôn Phệ, nhìn thấy bốn người Huyền Đế, nói nghiêm nghị: "Chỉ cần người nào có thể giúp ta, ta liền tặng đỉnh Thôn Phệ cho người đó.
"  Trong tình cảnh bây giờ, Lâm Tiểu Ngư cứ tiếp tục như vậy, thậm chí có thể thực sự ngã xuống, trong lòng Diệp Tinh bối rối, không còn cách nào cả, chỉ có thể đặt hi vọng vào nhóm Kiếm Đế đứng ở giữa trong nhóm người cường giả đế cảnh.
  Bây giờ chỉ có Thánh vật hỗn độn đỉnh Thôn Phệ mới có thể thu hút nhóm cường giả đế cảnh này.
  Vù...
  Lúc này, khí thế bất ổn trên người Lâm Tiểu Ngư trong hư không đột nhiên giảm.
  Sau đó luồng khí màu đen trên người cô tiêu tán rất nhiều, xuất hiện một phần cơ thể.
  Lúc này cả người cô đầy vết máu, thậm chí xuất hiện một vết nứt, mà vết nứt này dường như sẽ toác ra bất kì lúc nào, linh hồn Lâm Tiểu Ngư trở nên vô cùng yếu ớt, giống như ánh nến mỏng manh trong trận gió to, có thể dập tắt bất cứ lúc nào.
  "Lâm Tiểu Ngư dần suy yếu rồi.
"  "Dường như cô ấy chịu không được sức mạnh kinh hoàng đó, cơ thể sắp tan biến rồi.
"  Nhìn thấy cảnh trong hư không, nhóm người nhanh chóng nghĩ ra nguyên nhân.
  "Đỉnh Thôn Phệ!" Ánh mắt Huyền Đế và Vũ Đế đang đánh nhau hiện lên tia sáng khiếp người, thậm chí xen lẫn vẻ tham lam.
  Nắm lấy Thánh vật hỗn độn, cho dù bọn họ là cường giả đế cảnh thì thực lực nhất định sẽ tăng lên một tầng mới, càng không cần nói món đồ tấn công như đỉnh Thôn Phệ này cũng là bảo vật về phương diện phòng thủ.
  Cho dù Côn Đế cũng dao động, nhưng ông ta nhìn về Lâm Tiểu Ngư sắp tan biến, ánh mắt lóe lên.
  "Trước hết giải quyết Lâm Tiểu Ngư!"  Nhìn ông ta lúc này vô cùng chật vật, khoác trường bào màu vàng còn dính rất nhiều vệt máu, thế nhưng sau đó không ai có thể cứu lấy Lâm Tiểu Ngư!  Lâm Tiểu Ngữ sẽ hủy diệt vũ trụ thượng vị của ông ta, so với cái này thì không cần nói đến đỉnh Thôn Phệ, ông ta chắc chắn sẽ chú trọng vũ trụ của mình.
  "Tiểu Ngư!"  Diệp Tinh nắm lấy đỉnh Thôn Phệ, nhìn về phía cảnh vật trong hư không, ánh mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.
  Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong thời gian ngắn, từ lúc hắn sống lại, nhìn thấy trận chiến này, lấy đỉnh Thôn Phệ ra.
  Thế nhưng vừa lấy ra, cả người Lâm Tiểu Ngư đã không chịu nổi.
  Thấy tình huống hiện tại, cho dù là nhóm người Kiếm Đế ra tay thì đã quá muộn.
  Năng lượng căn nguyên của đế cảnh quá kinh khủng, bây giờ Lâm Tiểu Ngư mới chỉ ở trong Thánh hoàng cảnh, cho nên căn bản không có khả năng chống đỡ được mấy giây, sẽ bị năng lượng cho nổ tung.
  "Muốn hủy diệt vũ trụ của ta, đáng tiếc...
" Ánh mắt Côn Đế lãnh đạm, tay phải bắt lấy Lâm Tiểu Ngư.
  Chỉ cần bắt được, ông ta chắc chắn sẽ nắm được quyền khống chế, sẽ không để nguy hiểm xuất hiện.
  Vù...
  Đúng lúc này, một đợt dao động kì dị lóe lên trong hư không, xung quanh dường như yên tĩnh trở lại.
  Hư không ngưng tụ, vây lấy Côn Đế và Lâm Tiểu Ngư, cả hai như sa vào đầm lầy khó mà tiến lên phía trước.
  "Đây là...
" Nhận thấy được sự dao động, sắc mặc Côn Đế thay đổi.
  Ông ta bị trói trước sự biến động này.
  "Chuyện gì vậy?"  "Toàn bộ trời đất như đóng băng.
"  Mọi người phía dưới cũng cảm nhận được, sắc mặt thay đổi.
  Nhất là Huyết Đế, ông ta cảm nhận xong liền nghĩ đến điều gì, đột nhiên đồng tử co rút lại.
  "Răng rắc!"  Một đoạn âm thanh đứt quãng vang lên bên tai mọi người, một khoảng không tách ra, theo sau là một bóng người đột nhiên bước ra.
  Đó là một thanh niên nhìn rất bình thường, mặc một bộ áo giáp màu vàng, áo giáp vàng nhìn vô cùng hung dữ, che khuất hai phần ba khuôn mặt, không thể nhìn rõ.
  Trên người anh ta không có dao động mạnh mẽ nào, ánh mắt sâu như đại dương, cứ như vậy đứng nơi đó, như trở nên duy nhất trong trời đất.
  "Hạo Đế!"  Huyết Đế nhìn bóng dáng vừa xuất hiện, một lúc sau mới nói.
  "Hạo Đế?"  "Thanh niên này chính là Hạo Đế trong truyền thuyết sao?"  Xung quanh yên tĩnh, mọi người nghe thấy giọng của Huyết Đế, bọn họ kinh ngạc nhìn dáng người đột nhiên xuất hiện.
  Đây hoàn toàn là sự tồn tại trong truyền thuyết.
  Hạo Đế xuất hiện bước tới, còn ba vị Côn Đế, Huyền Đế và Vũ Đế đều thay đổi sắc mặt trong hư không.
  Lúc này bọn họ đột nhiên bất động, chỉ trợn mắt nhìn Hạo Đế bước đến.
  "Ba vị Côn Đế, Huyền Đế và Vũ Đế đã đứng im.
"  "Đó là áp chế! Một mình Hạo Đế lại áp chế được ba vị Huyền Đế, Côn Đế và Vũ Đế.
"  "Trời ơi, Hạo Đế mạnh quá!"  Nhìn cảnh tượng trong hư không, ánh mắt mọi người càng thêm kinh sợ.
  Hạo Đế vừa xuất hiện, toàn bộ trận chiến trong hư không đều bị áp chế, bất kể là Lâm Tiểu Ngư hay nhóm ba người Côn Đế, toàn bộ đều rơi vào khoảng thời gian ngưng đọng.
  Hạo Đế bước đến bên cạnh Lâm Tiểu Ngư dưới ánh nhìn của mọi người.
  Vù...
  Ngay lập tức ánh sáng màu đen trên người như biến mất, cả người từ trong hư không rơi xuống.
  "Tiểu Ngư!"  Diệp Tinh nhanh chóng bay lên trước, cẩn thận ôm lấy như đồ vật trân quý nhất.
  Hắn nhanh chóng kiểm tra tình trạng của Tiểu Ngư, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
  Lúc này Lâm Tiểu Ngư vô cùng yếu ớt, thân thể và linh hồn không hoàn toàn tan biến.
   Lúc này, nhóm người Điện chủ Nguyên Hàn của Hư Thần Tông, Đại trưởng lão Không Minh nhìn thấy thanh niên kia xuất hiện, trên mặt hiện vẻ vui mừng lẫn kinh ngạc, nhanh chóng bước tới, cung kính hô to.
   Bọn họ cũng không biết phải làm sao với tình huống bây giờ.
   Rốt cuộc bọn họ đều ở trong Thế Giới Cảnh, nếu một vị cường giả đế cảnh ra tay trong Hư Thần Tông, bọn họ cũng hết cách.
   Bây giờ Hạo Đế trở về, bọn họ giống như tìm được một người đáng tin, trong lòng không còn lo lắng nữa.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!