Tổ Thần Chí Tôn

Chương 10: - Vân gia bảo! (1)

24-10-2024


Trước Sau

Trong mật thất của Diệp gia bảo.
- Thần nhi, kinh mạch của con…đã khỏi rồi? Diệp Chiến Thiên ân cần hỏi, giọng nói vẫn còn run run, ông ta có chút hoài nghi vừa rồi có phải là ảo giác của mình hay không.
- Đúng vậy, phụ thân, kinh mạch của con đã khỏi hẳn.
Nước mắt Diệp Thần tuôn rơi, giọng nói run rẩy.
- Hài nhi bất hiếu, mấy năm nay đã để cho phụ thân chịu khổ.
- Không sao, không sao, trời phù hộ Diệp gia ta rồi.
Advertisement Nước mắt Diệp Chiến Thiên rơi đầy mặt, vui mừng nói: - Chỉ cần kinh mạch của con có thể khôi phục thì mọi chuyện đều đáng giá.
Chỉ cần kinh mạch của Diệp Thần có thể khôi phục, cho dù liên lụy đến cái mạng già của ông ta thì có làm sao! - Đúng rồi, tại sao kinh mạch của con lại khôi phục thế? - Con cũng không rõ ràng lắm, ngày hôm qua tỉnh lại thì nó đã khôi phục rồi.
Advertisement Diệp Thần suy nghĩ một lúc, chuyện về thanh phi đao kia tuyệt đối không thể nói ra, bởi vì nó quá kinh thế hãi tục.
Chẳng qua ba tầng khẩu quyết đầu tiên của Lôi Đế Quyết vẫn nên nhanh chóng nói cho phụ thân.
Lúc này, Diệp gia bảo đang đứng trước nguy cơ, bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp phiền toái, tăng cường thực lực của phụ thân thì Diệp gia bảo mới có thêm chút tiền vốn, vậy nên hắn lập tức nói: - Lúc con ngủ có mơ thấy một lão giả tóc trắng, chính ông ta đã khôi phục kinh mạch cho con, đồng thời còn dạy con một số thứ.
- Lão giả tóc trắng? Giọng nói Diệp Chiến Thiên chợt ngưng lại, thế gian lại có chuyện ly kỳ như thế sao? Chẳng qua dù thế nào đi nữa thì kinh mạch Diệp Thần đã lành lại, điều là thiên chân vạn xác.
- Ông ta dạy con cái gì? - Là một bản pháp quyết.
Diệp Thần từ hương án bên cạnh lấy giấy bút, lặng yên viết ra pháp quyết Lôi Đế Quyết.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết có chín phần, Lôi Đế Quyết chẳng qua chỉ là một phần trong đó, pháp quyết này tương tự Lôi minh nội kinh của Diệp gia, chỉ cần tu luyện phần Lôi Đế Quyết này tới đỉnh phong thì cũng đã rất khó lường rồi.
Về phần những cái khác, Diệp Thần nghĩ nên để mình nghiên cứu trước rồi nói sau.
- Đây là… Diệp Chiến Thiên sững sờ, nhìn kỹ lại một lần thứ mà Diệp Thần vừa mới viết ra, trong lòng chấn kinh tuột độ.
- Bản pháp quyết này tên gọi là gì? - Lôi Đế Quyết.
- Hay cho một cái Lôi Đế Quyết! Lôi Minh nội kinh của Diệp gia chúng ta chẳng qua cũng chỉ là phần chắp vá của pháp quyết này mà thôi, nghe nói vài ngàn năm về trước Diệp gia từng là một đại gia tộc, pháp quyết mà bọn họ tu luyện là một loại công pháp lôi hệ mạnh mẽ phi thường.
Nhưng sau vài lần chiến tranh, Diệp gia từ từ xuống dốc, pháp quyết ngày dó từ từ không còn trọn vẹn.
Hai trăm năm trước, những trưởng bối của Diệp gia đã tập hợp tất cả những pháp quyết không trọn vẹn mà họ thu thập được, sáng tạo ra Lôi Minh nội kình.
Chẳng qua pháp quyết Lôi Minh nội kình này cũng đã phi thường hoàn chỉnh rồi, được xem là võ học tam phẩm thượng thừa.
Nhưng Lôi Đế Quyết này, ít nhất cũng phải là võ học cửu phẩm trở lên, chỉ vẻn vẹn tu luyện ba tầng đầu đã có thể vượt xa cấp mười! Tổ tiên linh thiêng a! Nội tâm Diệp Chiến Thiên chấn động.
Diệp Thần không ngờ còn có một đoạn chuyễn xưa như thế, chẳng lẽ bản thân mình đi tới thế giới này cũng không phải là ngẫu nhiên? - Lão giả tóc trắng mà con mơ thấy kia, rất có thể là tổ tiên Diệp gia.
Diệp gia đời trước từng có vô số người kinh tài tuyệt diễm, vũ toái hư không mà đi, có lẽ bọn họ không đành lòng thấy Diệp gia hiện giờ xuống dốc nên cố tình báo mộng, khôi phục kinh mạch cho con, đồng thời con truyền cho con Lôi Đế Quyết.
Diệp Chiến Thiên suy nghĩ một lúc, có chút kích động nói.
Gương mặt Diệp Thần thoáng nóng lên, lão giả tóc trắng này chẳng qua là hắn tùy tiện bịa ra, giờ phụ thân của hắn lại nói như thế, cứ như đúng rồi vậy.
- Ta sẽ đem bản pháp quyết này truyền cho mấy vị thúc thúc bá bá trước, Thần nhi, con có ý kiến gì không? Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Các vị thúc thúc bá bá đối với Thần nhi ân trọng như núi, cho dù là lúc gian nan nhất khi kinh mạch Thần nhi đứt đoạn thì bọn họ vẫn không thay đổi, Thần nhi tất nhiên không có ý kiến, chẳng qua Đại trưởng lão… Giọng nói của Diệp Thần dừng lại một chút.
- Phụ thận hành tẩu giang hô bao nhiêu năm, tất nhiên sẽ phân biệt được ai trung ai gian.
Những việc mà Diệp Mặc Dương làm trong những năm gần đây làm sao có thể thoát khỏi mắt của ta.
Lão vì muốn đưa Diệp Không Ngạn lên vị trí gia chủ kế nhiệm mà thông đồng với địch nhân.
Năm đó, ngươi bị tập kích chính là do lão ta đã để lộ tin tức cho người ngoài, điểm này ta há lại không biết hay sao.
Ba năm nay, ta đã tìm ra được một số chứng cớ, chẳng qua bây giờ ta vẫn muốn giữ lão ta lại, đợi đến khi thời cơ chín muồi, chắc chắc phải diệt trừ lão.
Diệp Chiến Thiên nói đến Diệp Mặc Dương, giọng nói trở nên lạnh như băng.
Nếu không phải vì Diệp Mặc Dương thì Diệp Thần sẽ không phải chịu đựng ba năm thống khổ như vậy, Diệp gia bảo cũng sẽ không lâm vào tỉnh cảnh như bây giờ.
Diệp Thần sớm đã hoài nghi Diệp Mặc Dương, hiện giờ nghe phụ thân nói vậy, cuối cùng cũng khẳng định: - Phụ thân có biết ngày đó tập kích chúng ta là những người nào không? Năm huynh trưởng toàn bộ chết trận, Diệp Thần nắm chặt quả đấm, thâm cừu đại hận này hắn nhất định phải đòi lại! Diệp Chiến Thiên nhìn thoáng qua Diệp Thần, chần chừ chốc lát, nói:  Ánh mắt Diệp Thần chợt đanh lại, Vân gia bảo chính là gia tộc mạnh nhất trong Liên Vân Thập Bát Bảo, cũng là gia tộc đã nhiều lần đảm nhiệm chức minh chủ của Liên Vân Thập Bát Bảo.
  - Diệp gia bảo lúc toàn thịnh có thể uy hiếp địa vị của Vân gia bảo, mà một núi không thể có hai hổ, thế nên bọn chúng đã sớm có âm mưu đối phó Diệp gia chúng ta rồi.
Chuyện con khôi phục kinh mạch, tuyệt đối không thể tiết lộ cho người ngoài.
Trước lúc chúng ta có đủ thực lực để đối kháng với Vân gia bảo thì tuyệt không thể đối đầu trực diện.
Trước hết cứ giữ lại Diệp Mặc Dương đã, nếu như giệt trừ gã lúc này thì Vân gia bảo tất nhiên sẽ khó kìm nén được nữa, bọn chúng chắc chắn nhanh chóng động thủ với Diệp gia bảo.
Diệp Chiến Thiên nói, đây là chuyện lớn liên quan đến sinh tử tồn vong của Diệp gia bảo, ông ta không thể không thận trọng.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!