Ngày hôm sau, những người mà Lâm Uyển Hi mời đến bàn tiệc đều đã có mặt. Đây là một cuộc họp quan trọng, không chỉ đơn giản là mời để qua lại, mà là để nàng tạo dựng một thế lực mới. Trong căn phòng rộng lớn của vương phủ, không khí căng thẳng nhưng cũng đầy sự chờ đợi. Các bậc thượng khách từ các gia tộc lớn, các quan viên cấp cao, và cả những người mà nàng không nghĩ đến cũng xuất hiện, nhìn nàng với những ánh mắt khác nhau. Lâm Uyển Hi ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt không lay chuyển, dù trong lòng nàng đang dâng lên những cảm xúc lạ kỳ. Đây là lần đầu tiên nàng đứng trên sân khấu quyền lực này. Những quyết định hôm nay không chỉ ảnh hưởng đến vận mệnh của bản thân, mà còn là cơ hội để nàng thay đổi cục diện, để sửa chữa những sai lầm trong kiếp trước. Diệp Trần Mặc đứng bên cạnh, như một bóng ma im lặng, không lộ vẻ gì ra ngoài. Hắn luôn là người như vậy-lạnh lùng và khó đoán. Lâm Uyển Hi cảm nhận được ánh mắt của hắn dõi theo từng động thái của mình, nhưng nàng không bận tâm. Hắn đã đồng ý giúp nàng, và giờ nàng phải chứng minh rằng mình xứng đáng với sự giúp đỡ đó. Một người đàn ông trung niên từ gia tộc Hứa lên tiếng đầu tiên. Hắn ta không ngừng liếc nhìn Lâm Uyển Hi với vẻ dò xét, nhưng sự thận trọng trong từng lời nói của hắn chứng tỏ một điều: hắn không dám xem nhẹ nàng nữa. "Lâm tiểu thư, chúng ta đều biết những chuyện đã xảy ra trước đây, và chúng ta cũng không quên sự tổn thất mà gia tộc Lâm đã gây ra. Tuy nhiên, điều này không thể phủ nhận rằng tiếu thư còn rất nhiều tiềm lực để giúp gia tộc hồi phục. Chúng tôi, gia tộc Hứa, sẵn sàng hợp tác, nhưng điều kiện là... ""Điều kiện?" Lâm Uyển Hi ngắt lời hắn ta, ánh mắt sáng rực nhưng sắc bén. "Ngươi muốn gì?"Hắn ta hơi khựng lại trước ánh mắt của nàng, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại vẻ tự tin. "Tiểu thư không thiếu gì ngoài sự thiếu kinh nghiệm. Gia tộc Hứa sẽ giúp tiểu thư trong việc xây dựng lại cơ sở quyền lực, đổi lại, chúng tôi muốn một phần trong sự phân chia quyền lợi sau này. "Lâm Uyển Hi không vội trả lời. Nàng biết rằng đây là thử thách đầu tiên, và cũng là một trong những thử thách quan trọng nhất. Nếu nàng không xử lý tốt, tất cả sẽ đổ sụp ngay từ đầu. Nàng nhìn về phía Diệp Trần Mặc, hắn chỉ nhíu mày nhẹ, đôi mắt lạnh lùng không thay đối, nhưng trong đó có sự tính toán. "Các ngươi sẽ có một phần quyền lợi, nhưng điều kiện là các ngươi phải cam kết ủng hộ gia tộc Lâm trong mọi tình huống. Nếu một ai trong các ngươi quay lưng lại, hãy tự gánh chịu hậu quả. "Lời nói của nàng lạnh lùng, nhưng cũng không kém phần uy nghiêm. Nàng biết, nếu không mạnh mẽ ngay từ đầu, sẽ không có ai coi trọng nàng. Những tên quyền lực này chỉ có thể nghe theo khi cảm nhận được sức mạnh của nàng. Sau lời nói của nàng, không khí trong phòng như bị đóng băng. Tất cả mọi người đều im lặng, không ai dám phản đối. Họ biết, một khi đã quyết định hợp tác, họ phải tuân thủ luật chơi của nàng. Lâm Uyển Hi không phải là người dễ bị ép buộc, và càng không phải là kẻ dễ dàng tha thứ. Cuối cùng, gia tộc Hứa cũng không thể làm gì khác ngoài việc gật đầu đồng ý. Lâm Uyển Hi đã có được sự đồng thuận đầu tiên, nhưng nàng biết đây chỉ là khởi đầu. Những khó khăn, thử thách còn rất nhiều phía trước. Nhưng nàng không sợ hãi. Nàng đã hứa với bản thân rằng sẽ không lặp lại sai lầm của kiếp trước. Diệp Trần Mặc vẫn im lặng suốt cuộc họp, nhưng ánh mắt của hắn không rời khỏi nàng. Hắn nhìn nàng, rồi khẽ lướt qua một cái, như thể đang đánh giá từng bước đi của nàng. Sau khi cuộc họp kết thúc, Lâm Uyển Hi quay lại phòng riêng, thở dài nhẹ nhõm. Mọi thứ đã diễn ra suôn sẻ hơn nàng tưởng. Tuy nhiên, nàng biết chỉ có bước tiếp thì mới có thể bảo vệ gia tộc của mình, cũng như tìm kiếm sự công bằng mà nàng đã mất trong kiếp trước. Đột nhiên, có tiếng gõ cửa. Lâm Uyển Hi ngoái đầu nhìn, thấy Diệp Trần Mặc bước vào, đôi mắt hắn thâm trầm nhìn nàng. "Ngươi đã làm tốt. " Giọng hắn lạnh lùng nhưng có chút gì đó như một lời khen ngợi. Lâm Uyển Hi không đáp lại ngay lập tức, chỉ khẽ mỉm cười. "Cảm ơn ngươi, vương gia. Nhưng ta biết rằng, đây mới chỉ là bắt đầu. "Diệp Trần Mặc không nói gì thêm, hắn chỉ nhìn nàng một lúc rồi quay người rời đi. Lâm Uyển Hi nhìn theo bóng lưng của hắn, một cảm giác khó tả dâng lên trong lòng. Nàng biết rằng, trong con đường phía trước, không chỉ có quyền lực và chiến tranh, mà còn là những bí mật chưa được hé lộ. Và nàng, phải đối mặt với tất cả những điều đó. Nàng đã sẵn sàng.