Căn phòng tối, ánh đèn dầu lờ mờ chiếu lên khuôn mặt thanh tú nhưng cương nghị của Lâm Uyển Hi. Nàng ngồi trước bàn, chăm chú nhìn vào tấm bản đồ được vẽ tay, trên đó là những ghi chú chi chít của Diệp Trần Mặc. Hắn đứng cách đó không xa, khoanh tay, ánh mắt lạnh lùng dõi theo nàng. “Đây là toàn bộ cơ cấu của thế lực dưới trướng Tứ hoàng tử, Diệp Trần Mặc lên tiếng, giọng hắn không giấu vẻ nghiêm nghị. “Nếu muốn đánh sập hẳn, ngươi phải biết điểm yếu ở đâu. ”Lâm Uyển Hi gật đầu, tay nàng khẽ lướt qua những ghi chú. Kiếp trước, nàng chưa từng nghĩ rằng Diệp Thừa Hàn có một mạng lưới quyền lực phức tạp đến thế. Hắn không chỉ dựa vào hoàng tộc mà còn âm thầm liên kết với các thế lực thương nhân, quan lại. Sự ngây thơ của nàng khi ấy chính là mồi lửa thiêu rụi gia tộc Lâm gia. “Điểm yếu của hắn là gì?” nàng hỏi, ánh mắt sắc bén hơn bao giờ hết. Diệp Trần Mặc nhếch môi cười nhạt. “Điểm yếu duy nhất của Diệp Thừa Hàn chính là lòng tham. Hắn muốn có tất cả, nhưng cũng chính vì thế mà hắn không bao giờ hài lòng với những gì mình có. Một kẻ như vậy, chỉ cần tạo ra một cơ hội, hắn sẽ tự bước vào bẫy. ”Lâm Uyển Hi nhìn hắn, lòng nàng dấy lên cảm giác kính phục. Diệp Trần Mặc không chỉ là một chiến binh, mà còn là một người thấu hiểu tâm lý đối thủ đến đáng sợ. Nàng tự hỏi, làm sao một người như hắn lại sẵn lòng giúp nàng, dù lý do của hắn là gì đi chăng nữa. “Vậy bước đầu tiên là gì?” Nàng cất tiếng hỏi, giọng chắc chắn. Diệp Trần Mặc bước đến gần, chỉ tay vào một vị trí trên bản đồ. “Đây là kho thóc ở vùng ngoại thành. Một trong những nguồn cung cấp lớn nhất cho quân đội của Diệp Thừa Hàn. Nếu kho thóc này bị cắt đứt, hắn sẽ buộc phải tìm nguồn thay thế, và đó là lúc chúng ta ra tay. ”Lâm Uyển Hi chăm chú lắng nghe. Nàng biết rằng để làm được điều này, nàng cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhưng nàng cũng hiểu, đây không chỉ là một kế hoạch đơn thuần. Đây là cuộc chiến đầu tiên của nàng trong ván cờ định mệnh. Đêm hôm đó, Lâm Uyển Hi và Diệp Trần Mặc dẫn theo một nhóm người thân tín, bí mật tiếp cận kho thóc. Trời đen như mực, gió lạnh thổi qua, khiến không khí thêm phần căng thẳng. Lâm Uyển Hi khoác lên mình bộ y phục đen, mái tóc búi cao gọn gàng. Trong bóng tối, ánh mắt nàng sáng rực, đầy quyết tâm. Diệp Trần Mặc đi trước, dẫn đường qua những con đường hẹp và tối tăm. Hắn không nói nhiều, nhưng mỗi hành động của hắn đều thể hiện sự tự tin và điềm tĩnh. Lâm Uyển Hi bám sát phía sau, lòng nàng vừa hồi hộp vừa háo hức. Đây là lần đầu tiên nàng thực sự tham gia vào một kế hoạch lớn, nhưng nàng không sợ hãi. Kiếp này, nàng đã thề sẽ không còn là kẻ ngốc bị người khác lợi dụng. Khi đến gần kho thóc, Diệp Trần Mặc ra hiệu dừng lại. Hắn chỉ tay về phía trước, nơi có những ngọn đuốc sáng lập lòe. “Kho thóc được canh gác rất nghiêm ngặt, nhưng có một lối vào bí mật ở phía sau. Ta sẽ dẫn ngươi đi qua đó. "Lâm Uyển Hi gật đầu, không nói lời nào. Nàng biết lúc này không phải là thời điểm để chần chừ hay nghi ngờ. Diệp Trần Mặc đã dành nhiều năm để chuẩn bị cho những kế hoạch như thế này, và nàng tin tưởng hắn. Cả nhóm di chuyển lặng lẽ, cẩn thận tránh né ánh sáng của những ngọn đuốc. Tiếng gió thổi qua khe cửa kho thóc tạo ra những âm thanh u u đáng sợ, nhưng không ai trong họ dừng lại. Khi đến được lối vào phía sau, Diệp Trần Mặc dừng lại, ra hiệu cho mọi người chuẩn bị. “Chúng ta sẽ gây cháy ở đây, hắn nói, ánh mắt sắc bén. “Nhưng không phải để phá hủy toàn bộ kho thóc. Chỉ cần tạo ra một vụ hỗn loạn đủ lớn để thu hút sự chú ý của quân lính. Khi đó, ngươi sẽ lẻn vào lấy bản danh sách những kẻ mà Diệp Thừa Hàn đã mua chuộc. Đây mới là mục tiêu thực sự”Lâm Uyển Hi kinh ngạc, nhưng nàng không hỏi thêm. Nàng hiểu, bản danh sách đó chính là bằng chứng quý giá để lật đổ Diệp Thừa Hàn. Khi ngọn lửa bùng lên, ánh sáng đỏ rực chiếu sáng cả bầu trời đêm. Tiếng la hét vang lên khắp nơi khi quân lính hốt hoảng cố gắng dập tắt ngọn lửa. Trong lúc hỗn loạn, Lâm Uyển Hi lẻn vào kho thóc, cẩn thận tránh né những ánh mắt soi mói. Nàng tìm thấy bản danh sách được giấu kỹ trong một ngăn tủ bằng gỗ. Khi cầm nó trong tay, lòng nàng không khỏi rung động. Đây là bằng chứng sẽ đưa nàng tiến gần hơn đến việc lật đổ Diệp Thừa Hàn, nhưng cũng là khởi đầu của một cuộc chiến lớn hơn. Khi nàng trở ra, Diệp Trần Mặc đã chờ sẵn. Hắn nhìn nàng, ánh mắt lộ chút hài lòng. “Ngươi làm tốt lắm. ”Lâm Uyển Hi mỉm cười, lòng nàng tràn đầy hy vọng. Đây chỉ là bước đầu tiên, nhưng nàng biết rằng với sự giúp đỡ của Diệp Trần Mặc, nàng sẽ không còn đơn độc trên con đường đầy mây mù này.