Âm thanh ầm vang dần mất đi, cả chín người đều hộc máu, cơ thể lảo đảo. Đạo Thân Đế không phải là Vô Khuyết Đại Đế, nhưng đã rất gần với Đại Đế, chín người còn lại tuy là Chuẩn Đế đỉnh cấp, nhưng vẫn còn kém nửa bước. Có thể giết được đạo thân Đế cũng đủ để trở thành một giai thoại bất hủ. Trong màn sương máu, chín người đỡ lấy nhau, loạng choạng mà bước đi. Kiếm Phi Đạo cõng Đông Hoàng Thái Tâm, ở tinh không, mỗi một bước đều để lại một dấu chân máu, bóng dáng hiu quạnh, tang thương xa xôi. Thần Nữ Côn Luân, nữ vương tuyệt đại, nở một nụ cười mơ hồ. Tửu Kiếm Tiên cõng Dao Trì Tiên Mẫu, cả hai đều đã bạc phơ mái đầuBà mỉm cười xinh đẹp, cuối cùng cũng đã lộ ra vẻ nhu tình cổ xưa. Năm tháng như đao, bọn họ đã bỏ lỡ những năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời, lần đầu tiên bọn họ gần nhau như thế này, chưa bao giờ họ cảm thấy ấm áp hơn bây giờ. Tinh không ở phương Nam rung chuyển kịch liệt, ở tinh vực là một mảnh hắc ám, hoàn toàn không có chút ánh sáng nào, chỉ có liều mạng công phạt. Ma Tôn, Phượng Hoàng, Đông Hoa Thất Tử, đều chiến đấu cực kỳ khốc liệt, ở tận thế, bọn họ dùng mạng mình đổi mạng của Ba Thiên Ma Đế. Chính vì sự điên cuồng của bọn bọ, mà các Thiên Ma Đế đã lần lượt khiến cho tinh không đẫm máu, đế huyết và đế cốt đan chéo nhau, tràn ngập trên tinh khung. “Đáng chết, các ngươi đều đáng chết”. Ba Thiên Ma Đế rít gào, đốt cháy tinh nguyên Ma Đế, triệu hoán ma hải ngập trời. Thần Khu Ma Uyên rung mạnh, Cực Đạo đế binh của Hồng Liên Nữ Đế, Hoành Huyền Tinh Không thêm Thôn Thiên Ma Công và Hồng Liên Nghiệp Hỏa tụ thành một biển lửa che trời, muốn tiêu diệt biển tà khí của đạo thân ĐếBa Thiên Ma Đế gào rống, xé rách biển lửa, giống như một ma thần cái thế lao ra, Cực Đạo Đế Uy lan tràn ra cả Bát Hoang. Khương Thái Hư vượt qua ngân hà, mở Thiên Táng, động Thiên Đao, một kiếm mất đi vô cùng, chém đầu đạo thân Đế. Mấy người Tiêu Dao Tử, Vô Cực Tử, Thiên Thần Tử hợp lực đánh ra một kích cái thế, Đế Khu của Thiên Ma nứt vỡ ra ngay lập tức. Ma Đế đang ở trang thái nguyên thần cũng hoảng sợ lui về phía sau. Phượng Hoàng đã giết tới, lại lột xác niết bàn một lần nữa, Phượng Vũ Cửu Thiên dùng Vô Thượng Cấm Pháp, kéo Thiên Ma Đế vào trong Hoàng Tuyền Cửu U. Sau trận chiến, cát bụi lại trở về với cát bụi, một tôn đế đã bị giết chết. Chín người lung lay sắp gục ngã, nôn ra máu tươi, không thể đứng vững nổi nữa, tiên quang toàn thân đều bị mai một, bọn họ đã là nỏ mạnh hết đà. Chín người đều là cường giả cái thế, có năm người đã ở trạng thái nguyên thần. Đặc biệt là lão Thất Xích Dương Tử, ngọn lửa của nguyên thần đã sắp tắt đi, suýt chút nữa là đã thân tử đạo tiêu, đây chính là dùng cả cái mạng mình mà chiến đấu. Không có một ai chết, lại chém chết Đại Đế, chiến tích nghịch thiên như thế, nếu như ở ba phương còn lại đã tạo nên thành tựu truyền kỳ bất hủ. Biển sao Huyền Hoang, có vô số thuyền chiến, mỗi chiếc đều chứa tà khí mãnh liệt, đẩy lùi sóng biển cao vạn trượng, nhuộm đen biển sao lộng lẫy. Đó là thuyền chiến của Thiên Ma, muốn tấn công vào Huyền Hoang từ bốn phương. Trên không của biển sao, chính là Thiên Ma đen nghìn nghịt, đều là cấp Chuẩn Đế hàng thật giá thật, không để ý đến biển sao, đạp thiên mà đi. Mục đích của bọn họ rất đơn giản chính là biến cái thánh địa tu sĩ này trở thành một phần mộ, mai táng tất cả ở chỗ này.