Từng đạo lưu quang xẹt qua bầu trời, xuất hiện trên Đăng Thiên Thai. Diệu Âm Tử sau khi hiện thân, trên dưới Đăng Thiên Thai dần dần yên tĩnh lại, tám vị đại biểu tám thế lực đều đứng tại chỗ. - Bách thủ chi tranh đã kết thúc, kế tiếp chính là thế lực chi tranh. Lời còn chưa dứt, ngón tay Diệu Âm Tử nhẹ nhàng huy động, Đăng Thiên Thai
kịch liệt rung rẩy, từ mặt đất bằng phẳng mọc lên tám đài cao, phân biệt ở bốn phía. Quang ảnh chợt lóe, tám người trên đài thuận thế rơi xuống tám đài cao. Lập tức, thanh âm của Diệu Âm Tử truyền vào tai mọi người: - Tất cả mọi người hẳn đã thấy, trên đài chính là tám vị cường giả Thiên
Đạo đỉnh phong, phân biệt đại biểu cho tám thế lực, chỉ cần ai có thể
dưới sự xuất thủ của bọn họ kiên trì mười tức, là có thể lấy được tư
cách tiến vào Cổ Vực. Đương nhiên, kiên trì càng lâu, bài danh phía
trước, phần thưởng thu được cũng vô cùng lớn. ... . Phía dưới lập tức ồn ào, Diệu Âm Tử đem tình hình nói qua cho tám người một phen, sau đó lại nói: - Hiện tại các thế lực phái ra hai mươi vị tham dự, ngoài trừ đại biểu
của thế lực mình ra, còn có thể tùy ý chọn cường giả thế lực khác. Lần
này tranh đấu trong thời gian ba ngày, không nghỉ ngơi, không gián đoạn, hi vọng mọi người có thể chuẩn bị cho tốt. Sau khi nói xong, Diệu Âm Tử không như những lần trước rời đi, mà là khoanh chân ngồi giữa không trung. Thời gian dường như dài dằng dặc, từ lúc Diệu Âm Tử tuyên bố bắt đầu cho tới nay vẫn không có người lên đài khiêu chiến, các thế lực khác không có
lấy một chút động tĩnh nào. Mọi người chờ đợi nửa ngày, tám chiếc đài cao vẫn vắng vẻ như cũ. Chỉ là không người nào cảm thấy sốt ruột,
dù sao lúc này cũng chỉ vừa mới khai mạc, hai mươi mốt danh ngạch, nếu
bỏ đi ai cũng luyến tiếc, cho nên các thế lực đều muốn an bài cho tốt. Không bao lâu sau, từ trong đám người Thập đại thị tộc có một đạo thân ảnh bay ra, tiến thẳng về phía Liễu Nhân - Phật Tông. Mọi người dưới đài định thần lại thì thấy một gã nam tử mặt mày thanh tú, tuổi còn rất trẻ. - Vãn bối Kim Vân, đệ tử Kim gia trong Thập Vạn Đại Sơn, xin tiền bối chỉ giáo. Kim Vân cung kính thi lễ, trên mặt bình tĩnh, thế nhưng tâm trạng thấp
thỏm. Làm kẻ thứ nhất bị gia tộc phái lên, hắn làm sao mà không biết
được tình cảnh của mình? Hơn phân nửa chỉ là một viên đá lót đường cho
đệ tử dòng chính mà thôi, tuyệt đối sẽ không có thành tích tốt đẹp gì
cả. Trong lòng Kim Vân tuy rằng oán giận, thế nhưng lại không thể tránh được, thân ở trong thế gia, chênh lệch thân phận chính là điều bi ai. Đương nhiên, mặc dù Kim Vân rất bắc đắc dĩ, thế nhưng lý trí lại bảo hắn lựa chọn Phật Tông - Liễu Nhân. Trong nhận thức của hắn,
địa vị của Phật Tông trong Tu Hành Giới luôn luôn ở thế yếu, cao thủ
khẳng định không nhiều lắm, so với những cường giả của các thế lực khác
mà nói, chí ít hắn cũng nắm chắc vài phần. Lùi lại một bước mà nói,
người của Phật Tông sẽ không sát sinh, đã lưu lại một ấn tượng không
phai trong lòng những người trong Tu Hành Giới, cho dù hắn có thất bại,
cũng sẽ không bại thê thảm. Nếu như hắn chọn Kiếm Ma và lão nhân Độc Cô
Vô Phong, thì kết cục của hắn không chết thì cũng bị thương nặng. - A Di Đà Phật! Miệng niệm một tiếng phật hiệu, hai tay Liễu Nhân tạo thành hình chữ thập nói: - Thiên Đạo trung cảnh ngũ phẩm, bằng vào tuổi tác của thí chủ hiện tại
cũng đã là hiếm có, nếu như kiên trì, bước vào thượng cảnh cũng không
phải là việc khó. - Tạ ơn tiền bối đã khích lệ. Kim Vân
không nghĩ tới đối phương đường đường là cường giả đỉnh phong lại còn cổ vũ chính mình, làm cho hắn trong chốc lát không biết phản ứng ra sao. Khách khí thì khách khí, nhưng quy củ thì không thể bỏ. Nhàn nhạt gật đầu, hai mắt Liễu Nhân khép hờ, ý cảnh bàng bạc phóng lên cao, ngưng tụ thành một pho tượng kim thân la hán cao năm trượng phía sau
lưng, hình dáng uy mãnh, thần thái uy nghiêm, sinh ra áp lực lớn lao
không gì sánh được. Trầm trọng như núi, thiên quân vạn mã. Đối mặt với uy thế như thế, tâm thần Kim Vân tan vỡ, chỉ biết đau khổ chống đỡ. Đừng nói là mười tức, ngay cả một tức hắn cũng khó có thể kiên trì. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Bành! Một tiếng trầm muộn vang lên, Kim Vân té xuống mặt đất, giống như là một đống bùn nhão, đâu còn sức phản kháng. - A Di Đà Phật! Liễu Nhân vung tay lên, Kim Vân trực tiếp bắn ra phía ngoài, hướng về phía Thập đại thị tộc. Từ khi Kim Vân lên đài, tới lúc Liễu Nhân xuất thủ, toàn bộ quá trình kết thúc chỉ trong mấy cái chớp mắt mà thôi. Vốn những tu sĩ đối với Phật Tông có chút coi thường thấy vậy tức thì trợn
tròn mắt, bọn họ đều cho rằng Phật Tông là quả hồng mềm, lại không nghĩ
tới đối phương lại cường thế như vậy. Ngẫm lại cũng đúng, có thể đứng
trên Đăng Thiên Thai này, há có thể là kẻ yếu, những người này đều là
tồn tại Thiên Đạo đỉnh phong. - Thật là lợi hại! - Nhanh như vậy đã thất bại, hòa thượng kia rốt cuộc là ai? Vì sao trước đây ta chưa từng thấy qua? - Chúng ta đương nhiên là chưa từng thấy qua, nghe nói những năm gần đây
Phật Tông lánh đời không ra, cũng không tham dự Thiên Đạo chi tranh,
không nghĩ tới lần này Cổ Vực mở ra, Phật Tông một lần nữa lại nhập thế, xem ra Tu Hành Giới sắp loạn rồi. - Chúng ta cứ nên bình tĩnh xem kỳ biến đi a. - Mọi người thử đoán xem, trong tám vị cường giả ai lợi hại nhất? - Cái này cũng khó đoán, tám người bọn họ hẳn là đều sàn sàn như nhau!
Chỉ là, cá nhân ta nghỉ, có khả năng Ma Kiếm lão nhân Độc Cô Vô Phong
mạnh hơn một chút. Lần trước chính là hắn đại biểu cho Ma Môn xuất thủ,
kết quả không ai chống đỡ được hắn mười tức, sợ rằng lần này cũng không
có người nào dám đi khiêu chiến hắn nữa. - Đúng vậy! Các thế lực
khắp nơi đều có tính toán, nếu đổi lại là ta, khẳng đinh cũng không dễ
dàng mà đi chọn lựa khối đá cứng này. - Còn có Thiên Âm bà bà của Vô Ưu đảo kia nữa, người này nhiều năm trước nổi danh cùng Ma Kiếm,
khẳng đinh cũng không phải là người dễ chọc. Chỉ là, ta thực sự không
nghĩ tới đại biểu của Thập đại thị tộc phái ra lại là Túc Vận lão nhân. - Đúng vậy, ta cũng không nghĩ tới, lần này Túc Vận lão nhân chính là
Thái thượng trưởng lão của Túc gia, trong Thập đại thị tộc có uy vọng
rất vao, mơ hồ trở thành đệ nhất nhân của Thập đại thị tộc, ngay cả hắn
cũng xuất đầu, xem ra Thập đại thị tộc hẳn là muốn kiệt lực chèn ép
người của các thế lực khác. - Đúng vậy, đội hình lần này cường đại như vậy, xem ra muốn quá quan cũng không hề dễ dàng a! - Di! Mau nhìn xem, lại có người lên rồi. Chung quanh lập tức xôn xao, từ phía Thập đại thị tộc lần thứ hai lại phái ra một người, vẫn là một tiểu bối tuổi còn trẻ, nhưng người này lại có tu
vi Thiên Đạo trung cảnh lục phẩm, với tu vi này trong tiểu gia tộc đã
được coi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, chỉ tiếc trong mắt Thập đại
thị tộc, hắn chỉ có thể sắm vai pháo hôi. Người nọ bay lên Đăng Thiên Thai, lần này rơi vào chỗ đài của Thiên Môn - Hàn Băng. - Vãn bối đại biểu Chương gia - Thiên Xuyên Sơn Mạch, xin... Lời còn chưa dứt, một trận cuồng phong từ phía đối diện chợt tới, trực tiếp thổi người nọ ra khỏi đài, hung hăng rớt xuống mặt đất, hạ tràng so với Kim Vân vừa rồi còn thảm hơn vài phần, hơn nữa ngay cả cơ hội báo danh
cũng không có. Xem ra Thiên Môn này cũng không dễ chọc. Sắc mặt của đám người Thập đại thị tộc không vui, những thế lực khác thì có bộ dáng hả hê. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi nửa nén hương, trước sau đã có hơn ba mươi
người lên đài khiêu chiến, điều tiếc nuối chính là không có lấy một
người có thể kiên trì được mười tức. Đương nhiên, những kẻ này đều là
hòn đá thử đường của các thế lực, cao thủ chân chính còn chưa xuất hiện. Phía Thiên Đạo liên minh, đám người Khấu Phỉ đang hưng phấn xoa tay, bộ dáng vô cùng mong chờ. Đối với bọn họ mà nói, nhìn đã không còn ý nghĩa gì
nữa, nếu không tự mình đi tới thư giãn gân cốt thì quả thực là có lỗi
với bản thân. - Xem ra tâm trạng của mọi người cũng không tồi a! Thiết Huyết thấy vậy lập tức nở nụ cười, sau đó lại quay lên tám chiếc đài
cao trên Đăng Thiên Thai giới thiệu về thực lực của tám người kia. - Rốt cuộc cũng đến phiên chúng ta rồi! (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Long Tuấn xoa xoa tay, dường như vô cùng hưng phấn nói: - Đình tiểu tử, hai người chúng ta ai lên trước tiên? Hiện tại ta có cảm
giác toàn thân mình đang nóng lên, nhiệt huyết sôi trào, nếu như không
lên đó đánh một hai quyền, thực sự là nghẹn khuất. Đình Nghị cũng vô cùng kích động nói: - Nếu không thì hai chúng ta cùng lên, xem ai kiên trì được lâu hơn, ngươi chuẩn bị chọn ai? Long Tuấn không chút khách khí nói: - Ta chọn lão yêu bà Thiên Môn kia, dám bắt sư nương ta. - Hắc hắc. Đình Nghị cười nói: - Tốt! Vậy thì ta đây sẽ chọn kẻ có một chữ Mi kia, nhìn hình dáng của
hắn tương đối khỏe khắn, ta muốn so với hắn xem ai có khí lực lớn hơn. Huynh đệ hai người bọn họ đã quyết định thì những người còn lại tiếp tục chuẩn bị cho tốt. Nhạc Phàm giao Tiểu Băng Nhi cho Thiết Nam chiếu cố, Tiểu Hỏa thì ở bên cạnh, chỉ có như vậy hắn mới yên tâm đánh một trận. - Chúng ta sẽ để cho bọn họ kiến thức một chút thực lực của Thiên Đạo liên minh chúng ta. Thiết Huyết mang theo nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng, dẫn đám người Nhạc Phàm đi ra khỏi đội ngũ. Một màn như vậy dẫn tới ánh mắt của các thế lực khác. Cho tới hiện tại còn chưa có thế lực nào vận dụng đệ tử hạch tâm, chứ đừng
nói dốc toàn bộ lực lượng. Mà cử động của Thiên Đạo liên minh, không thể nghi ngờ là muốn gây khí thế, đứng trên đầu các thế lực khác, cử động
cường thế như vậy tất nhiên sẽ làm cho những thế lực khác bất mãn. - Hôm nay Thiên Đạo liên minh điên hết rồi sao? Không ngờ toàn bộ bọn họ lại đứng ra. - Ha ha! Nhà quê thì vẫn là nhà quê thôi, chưa chết chưa biết sợ, còn coi đây là trò đùa, thực là không biết sống chết. - Hắc hắc, cũng vừa đúng lúc, để cho bọn họ đi trước thử đường, mở đường cho chúng ta. Tiếng bàn tán của các thế lực không ngừng truyền vào tai đám người Khấu Phỉ, lời lẽ vô cùng khó nghe. - Hừ! Một tiếng hừ lạnh vang lên, thân hình Khấu Phỉ run lên, khí thế tăng vọt,
đao đạo ý chí xuất hiện, tựa như muốn xuyên qua thiên địa. Ý cảnh cường đại như vậy khiến cho đám người đang hồ ngôn loạn ngữ này ngậm miệng lại. Sự tình cũng không kết thúc ở đó, Thiên Đạo liên minh muốn quật khởi, nếu
không biểu hiện ra uy thế cường đại thì làm sao có thể làm kinh sợ khắp
nơi. Được Thiết Huyết ra hiệu, Quan Tâm và Vương Sung đều bộc
phát khí thế của mình ngay sau đó. Đám người Thích Minh Hữu và Không Văn đều không hề bảo lưu thực lực của bọn họ, toàn bộ đều thi triển ra.
Ngay cả Long Tuấn, Đình Nghị, phu phụ Phó Suất, tỷ muội Chu gia, Đồng
Tường, Trữ Uyển Can, Trác Không Văn đều bộc lộ khí thế của mình. Ý cảnh tung hoành, khí thế ngập trời. Các thế lực kia trợn trừng mắt lên, nhất là những kẻ vừa mới mở miệng, gần
như kinh hãi, khiếp sợ gần chết, trong lòng vô cùng sợ hãi. Mọi người
thật không ngờ, Thiên Đạo liên minh tự nhiên xuất hiện lại có nhiều cao
thủ như vậy. Giờ phút này, mọi người mới ý thứ được, sự cường đại của Thiên Đạo liên minh, tuyệt không bại bởi bất luận bởi một thế lực nào. Kể tử đó, sự cường thế quật khởi của Thiên Đạo liên minh đã thành kết cục đã định, không ai có thể ngăn trở.