Từ xưa truyền rằng, trong Thập đại danh kiếm phong ấn tinh hồn của thượng cổ dị thú, một khicởi bỏ, sẽ sở hữu uylực cực lớn. Thanh Xích Tiêu thần kiếm này chính là do ChuKhang Cảnh xảo hợp màlấy
được trong bảo khố Hoàng cung, tuyrằng vẫn không thể giải phóng tinh
hồn, thế nhưng từ khisở hữu thanh kiếm này, hắn tuluyện "Tử khung chân
long giám" quả thực như cágặp nước, tiến bộ phithường nhanh chóng, trong vòng ngắn ngủi mười năm liền tiến vào cảnh giới viên mãnh, trở thành
đỉnh phong cường giả dưới Đại Tôn. Một kiếm baytới, giống như thần long ẩn hiện, đâm thẳng tới yết hầu của Nhạc Phàm. Dưới sự ápchế của "Thiên Quỷ Như ÝTác", Nhạc Phàm không thể nào tránh được chỉ cóthể ngạnh kháng màthôi. -Cút ngay cho ta! Gầm lên một tiếng giận dữ, Nhạc Phàm chém ngang một đao, đem thân kiếm
đánh lệch đi, mà mubàn taycủa hắn thì bị kiếm khí của thần kiếm làm bị
thương. - Hay chomột thanh kiếm sắc bén! Nhạc Phàm kinh dị nhìn mubàn taychảy máu của mình, sự đề phòng với ChuKhang Cảnh trong lòng lại đề thăng. Bằng vào sự cường đại của thân thể hắn, lại cóthể bị kiếm khí gây thương tích, cóthể tưởng tượng ra,nếu như bị một kiếm này
đâm trúng yết hầu, tuyệt đối làmột kích tuyệt mệnh. Cũng mayvết thương cũng không quá lớn, bằng vào đặc thù thân thể của Nhạc Phàm, vết thương này trong nháy mắt liền lên danon. So với bộ dáng kinh ngạc của Nhạc Phàm, thần sắc của ChuKhang Cảnh cũng đột nhiên biến đổi, ánh mắt không thể tưởng tượng được nhìn đối phương. Xích Tiêu thần kiếm làbinh khí tùy thân của ChuKhang Cảnh,
không aihiểu thanh kiếm này hơn hắn. Một thanh thần kiếm sắc bén như
vậy, không ngờ chỉ tạo thành một vết thương nhonhỏ ở mubàn tay LýNhạc
Phàm, khiến chohắn không thể tưởng tượng nổi. -Như Ýkết, đi cho ta! Theo tiếng quát lớn của Triệu Thiên Cân, "Thiên Quỷ Như ÝTác" lần thứ hainổi lên biến hóa... Đoàn mây đen baophủ Nhạc Phàm rất nhanh thunhỏ lại, ngưng tụ thành một
chiếc dây thừng màu đen, từng vòng, từng vòng trói hắn lại. Nhân cơhội này, ChuKhang Cảnh lần thứ hailại đâm ramột kiếm, thẳng tới yết hầu của Nhạc Phàm. Ô! Ô! Ô! Một kiếm này sovới kiếm trước vừa nhanh hơn lại độc hơn, trong không khí truyền đến tiếng xégió. Nhạc Phàm không thể nhúc nhíc, mắt nhìn mũi kiếm sắp đâm vào thân thể
hắn... Đột nhiên, một vòng kimquang từ trong ngực Nhạc Phàm bắn ra,hình
làmột vòng quang tráo bảo hộ trên đỉnh đầu, cái gì màThiên Quỷ Như ÝTác, cái gì màXích Tiêu Thần Kiếm, tất cả đều bị ngăn lại ởbên ngoài cách
thân thể Nhạc Phàm một trượng, không tiến thêm được. -Thiên Phật luân? Chí bảo Phật Tông Thiên Phật Luân? Triệu Thiên Cân bỗng nhiên biến sắc, ChuKhang Cảnh cũng vội vàng luitrở về, cóchút đố kị nói: - LýNhạc Phàm, mệnh ngươi thật dai a!Phật Tông không ngờ lại đem "Thiên
Phật Luân" giao chongươi, xem ra làchúng tađã coithường quyết tâm của
VôDanh Đại Tôn rồi. Chu Khang Cảnh lạnh lùng nói: -
LýNhạc Phàm, taphải thừa nhạn ngươi mạnh hơn sovới ta,nhưng rất nhiều
lúc, lực lượng cánhân thực sự rất nhỏ békhông đáng kể, vìvậy, kết cục
của ngươi ngày hôm nayphải chết không thể nghi ngờ. Lời còn chưa dứt, "Thiên Quỷ Như ÝTác" lần này hóa thành mũi nhọn, hướng về phía "Thiên Phật Luân" công kích. Trong bầu trời, một bên kimquang lóng lánh, đại biểu chochính đạo Phật
Tông, một mặt âmtrầm khủng bố, đại biểu cho mađạo MaMôn, haibên tranh
chấp, giống như làsự tranh đấu giữa một chính một tà. Nhìn qua
haiđại chí bảo đang giao tranh, Ấn Vô Tànhìn mà simê, hận không thể
cómột kiện chí bảo như vậy. Chỉ tiếc, bọn họ chỉ dám nghĩ màthôi. Không
nói tới một kiện cửu phẩm kỳ bảo khó cóđược rasao. Cho dùbọn họ maymắn
có đichăng nữa, chỉ sợ đến khichết cũng không biết mình chết như thế
nào. Nói trắng ralà, bọn hắn không xứng sở hữu chí bảo như vậy... . Trên bầu trời tranh đấu vôcùng kịch liệt, Nhạc Phàm cũng không cónhàn
rỗi, sau khi cóthời gian hoàn hoãn, lúc này hắn mang theo sát khí kinh
thiên vọt về phía ChuKhang Cảnh. Lúc này, không có"Thiên Quỷ
Như ÝTác" kiềm chế, đao ýkinh khủng của Nhạc Phàm cóthể tùy ý thitriển.
Chỉ là, Xích Tiêu trong tay ChuKhang Cảnh lại giống như thần long, thấy
đầu màkhông thấy đuôi, căn bản không để chođối phương có cơhội chính
diện xung đột. Thấy cảnh tượng như vậy, tâm tình phẫn nộ của Nhạc Phàm lại bình tĩnh trở lại. Tâm thần khẽ động, một đạo tiễn hồn từ trong mitâm hắn bắn ra,tốc độ
cực nhanh, vôthanh vôtức, ChuKhang Cảnh không kịp phản ứng nên sắp trúng chiêu. Tiễn hồn bắn thẳng tới mitâm, không aihoài nghi uylực
của một tiễn này, nếu như bị bắn trúng, cho dùkhông chết cũng phải bị
thương nặng. Thế nhưng, thân làmục tiêu của tiễn hồn, ChuKhang Cảnh lại
không cóchút sợ hãi nào, ngược lại khóe miệng xuất hiện tiếu ýnhàn nhạt, như là âmmưu đã được thực hiện. Bang! Hắc mang hiện
ra, vachạm cùng với tiễn hồn, hình thành một cơn lốc cường liệt, khiến
chotâm thần mọi người không nhịn được màkhẽ runrẩy. Đạo hắc
mang quỷ dị kia làtừ trên người ChuKhang Cảnh xuất ra,Nhạc Phàm chưa kịp thấy rõđối phương xuất ranhư thế nào màthần niệm của bản thân đã bị
haotổn. - LýNhạc Phàm, chúng tađã sớm biết tiễn hồn của ngươi lợi hại, hálại cóthể không phòng bị? Nhìn thấy Nhạc Phàm bị tổn thương thần niệm, ChuKhang Cảnh lại nói: -Thế nào? Tưvị của "Phệ hồn châu" này không hề dễ chịu đi a? Tamất baonhiêu
công phumới thuthập được mấy khỏa, giữ lại để chuyên môn đối phó với
ngươi. Nghe được bachữ "Phệ hồn châu", sắc mặt Ấn Vô Tàđại biến, cảnh giác nhìn ChuKhang Cảnh. Nhắc tới "Phệ hồn châu", trong TuHành Giới vôcùng nổi danh, mà donội
đan dị thú tinh luyện màthành. Chuyên môn đối phó với thần hồn conngười, phá đitâm trí, ácđộc không gìsánh được. Đạo tiễn hồn của Nhạc Phàm chính là domột tiathần hồn biến thành, màlại bị "Phệ hồn châu" hấp thunhư vậy, tổn hại không nhỏ. Mà trên không trung, doảnh hưởng từ tâm thần Nhạc Phàm, kimquang của "Thiên Phật Luân" bắt đầu xuất hiện kẽ hở... Triệu Thiên Cân thấy vậy đại hỉ, vội vãthôi động "Thiên Quỷ Như ÝTác"
hung hăng ápchế "Thiên Phật Luân", đánh nórơi xuống. Nhạc Phàm đưa
taytiếp lấy chí bảo hộ thân, sovới quang thải mạnh mẽ vừa rồi, hiện tại
"Thiên Phật Luân" trở nên ảm đạm... . Nương theo sự
thất thần trong chốc lát của Nhạc phàm, ChuKhang Cảnh mở taytrái ra,một
đạo ấn kýhình kiếm phát rahắc sắc quang mang. - LýNhạc Phàm, đây làmột đạo kiếm ấn Cực Kiếm Đại Tôn truyền lại, vốn tanghĩ rằng không
phải dùng tới nó, không nghĩ tới VôDanh Đại Tôn lại đem Thiên Phật Luân
giao chongươi, đã như vậy, tacũng đành phải dùng tới đạo kiếm ấn này...
LýNhạc Phàm, hiện tại ngươi đã cóthể yên lòng màchết được rồi. Tay trái ChuKhang Cảnh đẩy ra,Kiếm ấn trong lòng bàn taybiến ảo trở
thành một đạo kiếm ýthuần túy, tập trung vào Nhạc Phàm... Kiếm khí sắc
bén, uythế vôbiên, đại biểu cholực lượng và ýchỉ của Đại Tôn. Dưới ýchí của Đại Tôn, bất luận lực lượng gìđều trở nên nhỏ békhông đáng kể. Nhìn bước chân tử thần đang tới gần, toàn thân Nhạc Phàm cứng lại,
không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả Thiên Phật Luân cũng bị gắt gao
ápchết. Hắn chỉ cóthể mở tomắt nhìn đạo kiếm ý kiatừng chút một xâm nhập cơthể hắn, cảm giác tử vong baotrùm thân thể, chạm tới cả linh hồn. Phụt! Kiếm ý nhập thể, Nhạc Phàm thổ huyết, căn bản không thể phản kháng. Thấy cảnh tượng như vậy, đám người Ấn Vô Tàvẻ mặt hoảng sợ, màkhuôn mặt ChuKhang Cảnh vàTriệu Thiên Cân thì tươi cười thỏa mãn. Bất quá,
haingười vẫn còn chút lolắng, đều xuất ratuyệt chiêu, đánh về phía Nhạc
Phàm.