- Bảo tất cả phó điện chủ, trưởng lão của các ngươi đi ra gặp ta! Bị rất nhiều độc sư vây quanh, trên mặt Trương Huyền không có chút biến hóa nào, giống như căn bản không phát hiện. Hàm dưới thoáng nâng lên, hắn chắp hai tay ở sau lưng, thần sắc lạnh lùng thản nhiên. - Muốn gặp phó điện chủ của chúng ta? Trưởng lão? Ngươi tính là thứ gì? Không nghĩ tới người này ra tay đối với bạn đồng hành của bọn họ, hoàn toàn không có chút khiếp sợ, còn muốn gặp phó điện chủ, trưởng lão, sắc mặt Chu độc sư dữ tợn: - Dám ở Độc Điện đả thương người, ngày hôm nay ngươi chết chắc rồi... Hắn hừ lạnh một tiếng, đang định ra tay giáo huấn người không biết trời cao đất rộng này một chút. Hắn lại cảm thấy trước mắt chợt hoa lên. Vù! Bóng người lóe lên, một bàn tay đã nắm cổ hắn, nhấc hắn lên. - Ngươi, ngươi... Chu độc sư run rẩy. Lúc này hắn mới phát hiện, người trung niên trước đó đứng cách hắn mười thước có thừa, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trước mắt. Sắc mặt hắn trắng bệch, hàm răng cắn chặt: - Thả ta ra, nếu không, ngày hôm nay ngươi đừng mong sống sót rời khỏi đây... - Nơi này là Độc Điện, không phải là địa phương ngươi dương oai! Đám người Liễu độc sư cũng không nghĩ tới người đi cùng đại dược vương lại ngông cuồng như thế. Một lời không hợp lại động thủ. Tất cả đều hét lớn một tiếng. Độc Điện, tuy rằng trốn ở thế ngoại, khiến người ta không tìm được, nhưng thật sự là nơi khiến cho không ít thế lực đều kinh hồn bạt vía. Một người ngoài xông vào giết người... Ai cho hắn lá gan này? Mọi người rít gào. Trương Huyền lại mặc kệ. Trên mặt hắn hoàn toàn không có chút biểu tình, một tay nắm cổ Chu độc sư, cái tay còn lại, trực tiếp đánh tới! Bốp bốp bốp bốp! Liên tục bốn tiếng rõ ràng lọt vào tai. Gương mặt Chu độc sư lập tức sưng đỏ, khóe miệng tràn ra máu tươi, hàm răng rơi xuống đầy đất. - Đây là giáo huấn ngươi, vừa rồi bất kính đối với ta! Tát xong, hắn tiện tay ném người này xuống đất, lại chắp hai tay ở sau lưng, ngạo nghễ đứng, mang theo khí phách liếc mắt nhìn thiên hạ: - Mặt khác, sự kiên nhẫn của ta có hạn, không nên chọc ta tức giận. Bằng không, ta không ngại giơ tay lên tiêu diệt phân bộ vô dụng này của các ngươi! - Giơ tay lên tiêu diệt đi... Đại dược vương chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm. Tiêu diệt đi phân bộ... Bạch y sư, ngươi biết Độc Điện có bao nhiêu vị cường giả Tông Sư không? Với thực lực của hai chúng ta... Thật sự muốn động thủ, có khả năng ngay cả mặt trưởng lão cũng không thấy, đã bị đánh chết. Đối phương còn không cần sử dụng độc... Tuy rằng phiền muộn, nhưng cũng hiểu rõ dụng ý của hắn. Nếu ngụy trang đặc sứ, tất nhiên phải có dáng vẻ của đặc sứ. Đường đường cao thủ từ tổng bộ tới, nếu như bị mấy độc sư khi dễ một trận, không dám phản kháng, phía sau nói dễ nghe mấy đi nữa, khẳng định cũng sẽ không có người nào tin tưởng. Cho nên... quan trọng nhất chính là lập uy! Khiến cho tất cả mọi người của Độc Điện biết... đặc sứ tới! Làm như vậy, là có thể khiến người ta nhanh chóng nhận định thân phận của hắn. Nhưng... nếu chẳng may lộ ra, sẽ chết càng thảm hại hơn. Đại dược vương chỉ cảm thấy hai chân có chút run rẩy, có chút đứng không được. Trở thành bá chủ một phương, hắn cũng coi như nhìn qua việc đời. Nhưng vừa nghĩ tới thủ đoạn của Độc Điện đối phó với người, hắn liền không nhịn được lưng đổ mồ hôi, cũng bình tĩnh không nổi. - Ngươi... Quả nhiên, nghe nói như thế, đám người Liễu độc sư có ngốc đi nữa cũng ý thức được người trước mắt này có khả năng không đơn giản. Bằng không hắn tuyệt đối không dám lớn lối như vậy. Bọn họ có chút do dự, không nhịn được hỏi: - Không biết các hạ... xưng hô như thế nào? Trương Huyền yên tĩnh đứng tại chỗ, cũng không nói lời nào, giống như đang nói, bọn họ là những tiểu lâu la, căn bản không đáng để hắn mở miệng. Nhìn thấy được bộ dạng này của hắn, đại dược vương không thể làm gì khác hơn là bước lên trước, cố gắng hết mức ổn định hít thở: - Vị này chính là... vị này chính là... đặc sứ do tổng bộ phái tới! - Đặc sứ? Đám người Liễu độc sư biến sắc. Độc Điện nội chiến, bọn họ biết tổng bộ có thể sẽ phái người qua. Chỉ là không nghĩ tới, người thật sự tới! Thảo nào giọng điệu lớn lối như vậy. Không quan tâm, một lời không hợp lại ra tay độc ác. Nếu quả thật là đặc sứ, tuyệt đối có bản lĩnh này. - Nếu là đặc sứ... có thể có kim lệnh độc tâm của tổng bộ không? Ổn định hơi thở, Liễu độc sư bước lên trước. Kim lệnh độc tâm, lệnh bài thân phận đặc biệt của đặc sứ do tổng bộ phái ra. Có thứ này, mới có thể được thừa nhận, giống như thượng phương bảo kiếm của khâm sai đại thần, đại biểu cho tổng bộ, đại biểu cho quyền lợi vô thượng. Nghe được câu hỏi này, đại dược vương không kìm lòng được, xiết chặt nắm đấm. Vị Bạch y sư trước mắt này là giả mạo, làm gì có cái kim lệnh độc tâm gì! Mà nếu quả không lấy ra được, đối phương chắc chắn sẽ không tin tưởng... Trong lòng suy nghĩ vài loại cách nói, ví dụ như, đi trên đường làm mất, không mang theo... Cẩn thận chân nhắc một chút, cũng cảm thấy có chút không thích hợp lắm. Đường đường ;à đặc sứ của Độc Điện, làm mất kim lệnh độc tâm, giống như khâm sai ném đi thượng phương bảo kiếm, không phải đâm đầu vào chỗ chết là cái gì? Cho dù là người ngu đi nữa, cũng nhất định sẽ cảm thấy không có khả năng! Hắn không kìm lòng được, nhìn qua, muốn xem thử vị Bạch y sư này đến cùng sẽ giải quyết như thế nào. Hắn đang lo lắng khó có thể trả lời, lại thấy người này híp mắt lại, một khí tức khiến cho người ta hoảng sợ đè ép mọi người khó có thể hít thở phát ra. - Ngươi tính là thứ gì? Trương Huyền hừ lạnh, khuôn mặt trầm xuống: - Bảo phó điện chủ, trưởng lão của các ngươi qua! - Ta... Sắc mặt Liễu độc sư một chút nghẹn đỏ lên. Trở thành độc sư chính thức, hắn đi tới bất kỳ chỗ nào, cũng là tồn tại được người ta kính nể, e sợ. Lần đầu tiên có người mắng hắn là thứ gì! Chỉ có điều, hắn cũng biết, nếu quả thật đối phương là đặc sứ, sợ rằng ít nhất là vị độc sư tứ tinh. Ở trước mặt người như thế, mình quả thực cái gì cũng không tính. - Đã xảy ra chuyện gì? Lại ở trong bầu không khí nặng nề, Liễu độc sư đang rầu rĩ có nên đi nói cho đám người phó điện chủ biết hay không, chợt một tiếng hừ lạnh vang lên. Vị lão nhân đi nhanh tới. - Hắc Đồng trưởng lão... Nhìn thấy người này, Liễu độc sư vội vàng ôm quyền. Người vừa tới này chính là tứ trưởng lão của Độc Điện, Hắc Đồng. Mắt của vị tứ trưởng lão này không có tròng trắng. Tất cả đều là màu đen. Từ phía xa nhìn lại, khiến người ta có một loại cảm giác khủng khiếp. Có người nói trước đây, thời điểm hắn điều chế độc dược, độc cho mắt thành như vậy. Sau đó, hắn còn lấy tên là Hắc Đồng. Tên ban đầu, ngược lại không ai nhớ kỹ. Tuy rằng không ai nhớ kỹ, nhưng tất cả mọi người của Độc Điện biết, vị Hắc Đồng trưởng lão này chịu trách nhiệm hình pháp, là người vô cùng tàn nhẫn, cũng rất vô tình. Ban đầu, nhìn thấy vị trưởng lão này, tất cả mọi người đều sợ, hận không thể mọc thêm mấy cái chân, lập tức rời đi. Nhưng bây giờ bọn họ lại cảm thấy giống như gánh nặng trong lòng liền được rời ra, tìm được người tâm phúc. - Hồi bẩm Hắc Đồng trưởng lão, vị... tiền bối này là do đại dược vương dẫn đến, nói là đặc sứ do tổng bộ phái tới... Bước lên trước, Liễu độc sư vội vàng giải thích. - Đặc sứ? Hắc Đồng trưởng lão nhíu lông mày lại một cái, nhìn về phía người trung niên trước mắt. Biết đối phương nhìn qua, Trương Huyền vẫn không thêm để ý tới, thần sắc thản nhiên. - Phái sứ của tổng bộ có bốn vị Hồng, Bạch, Kim, Thanh. Không biết... các hạ là vị nào? Có chút do dự, Hắc Đồng ôm quyền, hỏi. Thân là trưởng lão, hắn có quyền lợi biết về đặc sứ, không lỗ mãng giống như đám người Chu độc sư. Trước hết lỏ thái độ chỉnh tề. - Hồng, Bạch, Kim, Thanh? Đặc sứ còn phân cấp bậc? Trong lòng đại dược vương có chút "hồi hộp". Hắn chỉ biết là Độc Điện có đặc sứ, cũng không biết còn phân cấp bậc. Vị Bạch y sư trước mắt này tất nhiên càng không biết. Chỉ có điều, cái này cũng có thể là cạm bẫy do lục trưởng lão cố ý đào ra. Nếu chẳng may chỉ là thử, tùy tiện nói ra một cấp bậc, chẳng khác nào rơi vào trong hố, chết cũng không biết chết như thế nào. Tâm tình hắn khẩn trương, lại nhìn qua. Sớm biết rằng giả mạo đặc sứ, sẽ rất khẩn trương. Chỉ là nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, lại khẩn trương như vậy! Trái tim có chút không tốt, sợ rằng sẽ bị hù chết tươi. - Ngươi là điện chủ của phân bộ này? Không để ý tới sự khẩn trương của đại dược vương, cũng không để ý tới câu hỏi của đối phương, mí mắt Trương Huyền nâng lên. - Ta... không phải! Hắc Đồng trưởng lão sửng sốt: - Ta chỉ là tứ trưởng lão... - Không phải, ai cho ngươi tư cách ở chỗ này nói thừa? Sắc mặt Trương Huyền trầm xuống. - Ta... Hắc Đồng trưởng lão hết lời. - Có phải mỗi lần đặc sứ tới tính tình đều quá tốt, cho các ngươi tâm lý được nuông chiều hay không? Tổng bộ phái ta qua, còn cần ngươi tới hỏi sao? Vung ống tay áo, sắc mặt Trương Huyền lạnh như băng: - Một phân bộ độc sư nho nhỏ, không ngờ hỏi này hỏi kia. Đúng là chó lớn gan! - Ta... Hắc Đồng trưởng lão hít thở dồn dập, đôi mắt đen giống như nổi lên gió bão. Một lát sau, hắn mạnh mẽ nhịn xuống: - Tại hạ không dám. Vậy để tại hạ đi ngay gọi đám người phó điện chủ và đại trưởng lão tới, nghênh đón đặc sứ! Nói xong hắn xoay người đi về phía sau. - Hắc Đồng trưởng lão... Nhìn thấy được tứ trưởng lão thiết diện vô tư, luôn luôn lạnh lùng tàn khốc, ở trước mặt mọi người bị mắng chửi, một câu không dám nói, xoay người rời đi, đám người Chu độc sư, Liễu độc sư đồng thời run lên. Khi bọn họ lại nhìn về phía Trương Huyền trước mắt, lộ ra sự kính nể, e sợ nồng đậm. - Ừ! Nhìn thấy được biểu tình những người này biến hóa, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm. Có kinh nghiệm ngụy trang danh sư, hắn biết muốn thành công, không bị nghi ngờ, đầu tiên phải có khí thế! Bằng không, đối phương tới gần, sẽ vô cùng bị động. Đứng tại chỗ, đợi một hồi, đám người Liễu độc sư lại bị khí tức áp chế nặng nề, không có cách nào nói nổi, đã thấy mấy người đi nhanh tới. Chính là ba vị phó điện chủ và đám người đại trưởng lão. Lão điện chủ tổng cộng thu ba vị đệ tử, cũng chính là ba vị phó điện chủ này. Bọn họ đều có thực lực Tông Sư đỉnh phong và trình độ độc sư nhị tinh. Ba người ở Độc Điện nhiều năm, phía sau đều có người lựa chọn ủng hộ mình, cũng có thủ đoạn của mỗi người. Trên cơ bản có thể nói, thế lực ngang nhau. Chính vì vậy, mới càng đấu tới khó bỏ khó phân. Vị trí điện chủ, trước sau không có cách nào thực sự quyết định ra. - Không biết đặc sứ giá lâm, không tiếp đón từ xa, thật sự xin lỗi! Một người trung niên mặc y phục màu xanh đi nhanh tiến lên nghênh đón. Trương Huyền liếc mắt thoáng nhìn, liền biết vị này chính là phó điện chủ đầu tiên, Liêu Huân! Đối với đặc sứ tổng bộ, hắn biết không nhiều lắm. Nhưng đối với mấy vị phó điện chủ này, đại dược vương vẫn biết rất kỹ càng tỉ mỉ. Trên đường đến đây, hắn đã nói tỉ mỉ rõ ràng đặc điểm của mỗi người. Liêu Huân, độc sư nhị tinh đỉnh phong, tồn tại có khả năng thăng cấp thành độc sư tam tinh nhất, làm việc thâm độc hiểm ác, khẩu phật tâm xà. Đừng thấy hắn cười cao hứng, chuẩn bị không tốt lại hại chết ngươi. Điển hình của nham hiểm. Nhìn hắn đi tới, hai người trung niên cũng lập tức đi ra, đồng thời khom người: - Muốn xem kim lệnh độc tâm? Cũng không phải là không thể được! Thần sắc Trương Huyền thản nhiên nhìn qua, giọng điệu không chút dao động sợ hãi: - Chỉ là... - Ngươi đủ tư cách sao?