- Không thể đi? Đường này là của các ngươi à? - Thẩm Bích Như sầm mặt lại. Trương Huyền cũng quay đầu nhìn sang. Chân khí của hắn tinh khiết, hắn ẩn nấp thực lực ngay cả Lưu sư và những người khác cũng phát giác, dĩ nhiên mấy người này cũng không nhìn ra. Giờ hắn đã đạt đến Thông Huyền cảnh đỉnh phong, chỉ cần không phải là Tông Sư, hắn không cần phải sợ ai cả. Nếu như đám người kia thật sự muốn gây phiền toái, hắn không ngại giáo huấn họ một chút. Tuy nhiên, Trương Huyền còn chưa kịp nói gì đã thấy một thanh niên xen vào. - Làm gì vậy? Bỏ vũ khí xuống! Không phải chuyện gì cũng dùng vũ lực để giải quyết! - Vâng! - Mọi người thu hồi binh khí. - Hai vị đừng sợ, chúng ta không có ác ý! Thực không dám giấu giếm, tại hạ là là thất vương tử của Hàn Vũ Vương quốc, Vân Đào. Chúng ta đang tham gia sát hạch nhất tinh thuần thú sư. Hiện tại đã thông qua cửa thứ nhất, chỉ cần có thể thuần phục một con man thú Ích Huyệt cảnh sẽ được coi là thông qua! Thanh niên bước lên trước, mỉm cười. - Bọn họ ngăn cản hai vị là bởi vì ta muốn thuần phục một con “Kim Thân Thiết Tiễn Báo”. Tên này tốc độ cực nhanh, chúng ta đã liên tục lần theo nó hơn mười ngày, thật vất vả mới phát hiện ra tung tích. Chính là ở ngay trước mặt, vì vậy chúng ta bố trí cạm bẫy ở đây, chờ nó tự chui đầu vào lưới. Bọn họ không cho hai vị tiến lên là vì sợ đánh rắn động cỏ, để nỗ lực của chúng ta hơn mười ngày nay đổ xuống sông xuống biển. Mong các vị hiểu cho! Nếu có mạo phạm, chờ bắt được con kim tiễn báo này, ta sẽ tự mình bồi tội! - Chuyện này... Chúng ta chờ một lát xem sao! Thấy đối phương nói chuyện khách khí, Trương Huyền cũng không có ý phản đối, Thẩm Bích Như gật đầu đáp ứng. Trương Huyền là người nếu ngươi nói chuyện lịch sự với hắn, hắn cũng sẽ lịch sự ngược lại. Đối phương nói rõ lý do và có thái độ thành khẩn, vì vậy Trương Huyền cũng không để ý sự bất tiện này. Vừa đúng lúc hai người họ đã đi đường liên tục mấy ngày, vì vậy cơ thể cảm thấy mệt mỏi. Tranh thủ nghỉ ngơi một chút cũng tốt, còn có thể hỏi thăm thêm một chút tình huống của Thú đường. - Đa tạ đã hiểu cho chúng ta! Thấy bọn họ dừng lại, Vân Đào thoả mãn gật đầu. hắn sắp xếp một tiếng, để mọi người tiếp tục bố trí cạm bẫy, bản thân thì đi tới trước mặt Thẩm Bích Như. - Xin hỏi hai vị tên là gì? - Tại hạ Thẩm Bích Như, đây là Trương Huyền! - Thẩm lão sư gật đầu. - Hóa ra là Thẩm tiểu thư, rất vui được gặp tiểu thư! - Vân Đào gật gật đầu, tự động bỏ qua Trương Huyền. Cũng không trách hắn xem thường Trương Huyền. Quần áo chỉ là hàng vỉa hè, sau khi tu luyện Thiên Đạo Kim thân, da dẻ bóng loáng giống như thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi. Người nào không biết sẽ nghĩ hắn chỉ là người hầu, không đáng chú ý chút nào. - Không biết tiểu thư đi Thú đường có chuyện gì? Không có gì bất ngờ xảy ra, tại hạ nhất định sát hạch thuần thú sư thành công, ở Thú đường vẫn khá có tiếng nói! Vân Đào nói với vẻ tự tin nồng đậm. - Ý tốt của Thất vương tử ta xin ghi nhớ trong lòng. Chúng ta chỉ muốn thuê phi hành man thú, không có gì to tát! - Thẩm Bích Như lắc đầu. Nàng là nữ thần băng giá của Hồng Thiên học viện nên đã sớm quen với những kiểu làm quen như vậy, nên có thể dễ dàng từ chối. - Gặp gỡ chính là duyên, Thẩm tiểu thư cũng không cần khách khí với ta. Nếu không có thuần thú sư giới thiệu, không chọn được phi hành man thú tốt sẽ rất nguy hiểm. Không bằng như vậy, chờ ta bắt được Kim Thân Thiết Tiễn Báo trở lại Thú đường sẽ tự mình lựa chọn cho ngươi! Vân Đào nói. - Không cần đâu! - Thẩm Bích Như xua tay. - Mặc dù những con phi hành man thú ở Thú đường đều được thuần hóa, bình thường sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng những con man thú khác nhau sẽ có sức chịu đựng và khả năng ứng biến không giống nhau. Nếu không chọn cẩn thận mà bị man thú công kích trên không trung sẽ rất dễ dàng xuất hiện sự cố. Thẩm tiểu thư không nên khách khí! Nhẹ nhàng vung tay áo xuống, Vân Đào toát ra vẻ ngọc thụ lâm phong, trong giọng nói mang theo sự quan tâm và thái độ thành khẩn. Dù là khí chất hay dung mạo, Cô gái trước mắt này là người đẹp nhất hắn từng biết, đương nhiên hắn phải cố gắng bộc lộ ra sự ưu tú của bản thân để chiếm được trái tim của người đẹp. - Chuyện này... - Vốn còn muốn từ chối, nhưng vừa nghĩ tới người ngồi phi hành man thú là Trương lão sư, Thẩm Bích Như lại đổi ý gật đầu: - Vậy thì đành làm phiền ngươi rồi! - Không phiền không phiền! Ta học tập thuần phục thú mười hai năm, hiểu rõ như lòng bàn tay hầu hết tất cả tập tính, sự chịu đựng, tuổi, tốc độ phản ứng... của man thú ở Thú đường. Yên tâm đi, một khi ta đã giúp tiểu thư lựa chọn, khẳng định không thành vấn đề! Nếu như không phải vì chúng ta có duyên, người khác dù có dùng một khoản tiền lớn cũng chưa chắc có thể mời ta tự mình động thủ... Thấy nàng đồng ý, ánh mắt Vân Đào sáng lên, nói cố khoe khoang: - Lần trước, một vị đại thần của Thiên Huyền thành các ngươi đến đây, muốn nhờ ta giúp lựa chọn nhưng bị ta khéo léo từ chối... Thấy cái tên này vẫn tiếp tục phét lác, muốn thể hiện tài năng của bản thân, Trương Huyền thực sự không nghe được nữa. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nhìn về mấy người phía trước. Bố trí cạm bẫy mà bọn họ nói đến không phải là đào hố, rải lá khô rơm rạ lên trên. Loại cạm bẫy sơ cấp nhất này đối phó một ít dã thú còn được. Nhưng man thú đã có trí tuệ, làm như vậy không những không bắt được còn có thể bị coi là đang xúc phạm trí thông minh của nó, từ đó không chết không thôi. Mấy cường giả Ích Huyệt cảnh đi cùng Vân Đào đang cầm trong tay những lá cờ màu xám tro, cắm từng cây vào lòng đất theo phương vị đã tính toán tốt. - Lẽ nào là... Trận pháp? Nhìn thấy hành động của bọn họ, một cái tên xuất hiện trong đầu hắn. Trận pháp sư có địa vị khá cao trong thượng cửu lưu nghề nghiệp, không phân cao thấp với luyện đan sư, được xem là nghề nghiệp đứng đầu. Tuy rằng Vương quốc tàng thư khố có ghi chép liên quan tới trận pháp, nhưng lại không nói rõ, chỉ nói là lợi hại, còn chi tiết làm sao bố trí, kích hoạt thế nào... đều không có. Dù sao Thiên Huyền Vương quốc chỉ là một địa phương nhỏ bất nhập lưu, đến trận pháp sư công hội cũng không có, vì vậy tin tức nắm giữ cũng là có hạn. Mặc dù vậy, nhưng những động tác của mấy người này lại giống y hệt miêu tả về bày trận, Trương Huyền vừa nhìn lập tức nhận ra. Tương thuyết, một khi bố trí thành công trận pháp sẽ hình thành một khu vực đặc thù. Sau khi được kích hoạt, nó sẽ lập tức xuất hiện các hiệu quả đặc biệt. Ví dụ như khốn trận có thể vây nhốt người, để người đó không ra được phương hướng, từ đó không cách nào chạy trốn; Ảo trận có thể khiến người ta xuất hiện ảo giác, không biết mình ở nơi nào; Sát trận càng có thể trực tiếp giết người, uy lực đáng sợ. Đây là lần thứ nhất Trương Huyền thấy người bày trận, vì vậy tràn đầy hiếu kỳ. - Chỉ với những thứ đồ này lại có thể vây nhốt Kim Thân Thiết Tiễn Báo? Nhìn một hồi, hắn phát hiện cái gì cũng không hiểu, bất đắc dĩ lắc đầu một cái. Trận pháp cũng giống như luyện đan, thư họa, đều là môn học cao thâm đòi hỏi kiến thức chuyên sâu. Nếu không được học, e rằng hắn sẽ không biết những thứ đồ này dùng để làm gì. - Trương lão sư, có chuyện gì vậy? Hắn đang quan sát, bỗng nghe đến Thẩm Bích Như hỏi, bèn quay đầu lại. Lúc này mới phát hiện lúc này mới phát giác, nàng dường như cũng không chịu được đối phương khoe khoang nên đi đến đây. - À, ta xem bọn họ bố trí cạm bẫy! - Trương Huyền nói. - Những thứ này hình như là trận pháp. Thiên Huyền Vương quốc chúng ta không có trận pháp sư công hội, cũng không có thư tịch liên, vì vậy cũng không biết nhiều về trận pháp! - Thẩm Bích Như cũng nhận ra. - Đúng đấy! Những lá cờ nhỏ này có thể hình thành trận pháp, tạo ra uy lực mạnh mẽ, thực sự lợi hại! - Trương Huyền cảm khái. - Những nghề có thể trở thành thượng cửu lưu nghề nghiệp dĩ nhiên đâu có nghề nào đơn giản. Nghe nói, đến cường giả nửa bước Tông Sư cũng rất khó thoát khỏi trận pháp do trận pháp sư chính thức bố trí ra, thậm chí còn có thể mất mạng. Nhìn bọn họ như cắm cờ lung tung, nhưng thực tế khẳng định có sự liên kết đặc biệt! Thẩm Bích Như gật đầu. - Ừm! Dù sao cũng không hiểu, ta chỉ nhìn một chút là được! - Trương Huyền mỉm cười. Sự ảo diệu của trận pháp cần ít nhất mấy năm nghiên cứu mới có thể có thành quả. Bây giờ Trương Huyền xem cũng không hiểu, chỉ coi như tò mò điều mới lạ. - Chỉ nhìn một chút là được? - Vân Đào đi đến, đầu hắn ngẩng cao, liecs mắt nhìn Trương Huyền, nhẹ nhàng nở nụ cười: - Trận pháp Hạo Nhiên đại khí ảo diệu vô tận, ngươi nhìn hiểu sao? - Ta là người ngoài cuộc chưa bao giờ nghiên cứu, vì vậy thực sự không hiểu lắm! - Trương Huyền thừa nhận và thành khẩn hỏi lại: - Xem ra, thất vương tử hiểu rất rõ trận pháp? - Đương nhiên! Vân Đào nhếch mép, lộ ra vẻ mặt tự đắc: - Nói thật cho ngươi biết đi, ta không những là thuần thú sư, thời gian rảnh còn học tập trận pháp, là một trận pháp học đồ. Ta cũng có nghiên cứu rất sâu không ít trận pháp. - Trận pháp học đồ? Trương Huyền và Thẩm Bích Như liếc nhìn nhau, cả hai người đều hơi kinh ngạc. Vừa sát hạch thuần thú sư, lại là trận pháp học đồ, cả hai nghề nghiệp này đều có vị trí khá cao trong thượng cửu lưu nghề nghiệp. Không thể không nói, tuy rằng Vân Đào là người ưa thích khoe khoang, nhưng hắn quả thực có tiền vốn để khoe khoang. - Nếu xem không hiểu, ta sẽ giới thiệu cho các ngươi một chút! Thấy hai người kinh ngạc, Vân Đào vô cùng đắc ý. Hắn ngẩng đầu lên, tự hào giải thích: - Trận pháp bọn họ đang bố trí được gọi là “Thanh Mộc khốn trận”, lấy ba mươi sáu tinh Thiên Cương là trận cơ, bảy mươi hai tinh Địa Sát là trận kỳ, ẩn chứa thuộc tính Thanh Mộc, hội tụ tám thuộc tính khác nhau của linh khí... Do đó hình thành trận pháp đặc thù, vô cùng mạnh mẽ, uy thế vô tận. - Thanh Mộc khốn trận? Những lá cờ nhỏ này? - Không sai, trận kỳ chỉ là phụ trợ. Thực ra, bố trí trận pháp không những cần xác định đúng phương hướng, không thể sai lầm một li, quan trọng nhất chính là kích hoạt. Sau khi bọn hắn bố trí cẩn thận, ta sẽ khởi động, một khi Kim Thân Thiết Tiễn Báo rơi vào trong đó, dù không nguy hiểm đến tình mạn, nhưng cũng có thể để nó không đường lên trời, không cửa xuống đất! Ba người đang nói chuyện, những người còn lại đã bố trí xong rất nhiều trận kỳ dựa theo phương vị đặc biệt. Vân Đào nhẹ nhàng nở nụ cười, nhanh chân đi lên phía trước. Bàn tay khẽ đảo, lấy ra một chiếc cờ nhỏ màu vàng và lắc nhẹ, cắm nó vào trung tâm trận kỳ. Ông! Một tiếng khẽ vang lên, trận pháp trong nháy mắt khởi động, tất cả trận kỳ nwh biến mất trong cỏ xanh, rất khó phát hiện. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy sẽ không nhận ra nơi này ẩn giấu một trận pháp. - Lợi hại... Trương Huyền cảm thấy ấn tượng khen một câu, bỗng đầu óc chấn động, thư viện xuất hiện một quyển sách. - Thanh Mộc khốn trận, trận pháp thuộc tính mộc, lấy Thanh Mộc là trận kỳ bày trận, có công hiệu giam giữ, vây nhốt. Ba trăm năm trước, nhị tinh trận pháp Tông Sư Đào Nguyên sáng chế, thiếu sót mười bảy chỗ, phân biệt là... - Trước mắt là bản rút gọn, thiếu sót bảy mươi hai nơi, phân biệt là... Sau khi xem xong thư tịch, Trương Huyền hơi kinh ngạc. Hắn kỳ lạ nhìn về phía thất vương tử ở bên cạnh đang dương dương tự đắc, to ra mình là thiên hạ đệ nhất. - Ngươi chắc chắn... Trận pháp này thật sự có thể nhốt lại Kim Thân Thiết Tiễn Báo?