Mỗi một bộ công pháp đều là sự đúc kết tâm huyết của biết bao bậc tiền bối đi trước mới có thể truyền thừa hậu thế. Không nói cái khác, chỉ riêng bộ công pháp “Bạch Ngọc Công” mà Triệu Phong đang tu luyện này đã trải qua ba trăm năm truyền thừa, vô số tổ tiên đều tu luyện nó. Nếu không phải Triệu Nhã là nữ tử không thích hợp, khẳng định nàng cũng tu luyện bộ này. Bốn tuổi, hắn đã bắt đầu cảm ngộ linh khí. Cho tới bây giờ, khi trở thành chúa tể một phương, Bạch Ngọc Công đã làm bạn với hắn trên bốn mươi năm, nhưng hắn chưa bao giờ cảm thấy công pháp này có vấn đề gì. Vậy mà vị Trương lão sư còn chưa đủ hai mươi tuổi này lại nói hắn sửa đổi một chút? Thật hay giả? Sửa chữa công pháp cần phải có sự lý giải sâu sắc về lực lượng, đạt tới cảnh giới tông sư, khai tông lập phái mới có thể làm được. Cho nên, vừa nghe hắn vừa nói như vậy, không riêng Triệu Phong thành chủ, ngay cả Thẩm Truy bệ hạ đều tỏ vẻ khó tin. Lão tổ Thẩm Hồng đã đạt tới tông sư cảnh, nhưng hắn cũng không cách nào sửa chữa một công pháp truyền thừa mấy trăm năm, hắn. . . lại có thể? Nhìn ra sự nghi ngờ của hai người, Trương Huyền cũng không thèm để ý. Hắn với tay lấy ra giấy bút, bắt đầu viết xuống. Lần trước chỉnh lý công pháp mới để Triệu Nhã và những học sinh khác tu luyện, bọn hắn cũng có biểu cảm này vì vậy đã quen rồi. Không lâu sau, hắn đã viết xong công pháp mới. - Cái này. . . Triệu Phong thành chủ cúi đầu nhìn xuống trang giấy, quả nhiên phát hiện công pháp bản thân vẫn tu luyện đã bị Trương lão sư sửa đổi mấy chỗ. Tuy nhiên, sau khi xem xong, sắc mặt hắn ngày càng kỳ lạ. - Có vấn đề sao? Thẩm Truy bệ hạ không nhịn được hỏi. - Bệ hạ ngươi xem! - Triệu Phong đưa công pháp cho Thẩm Truy bệ hạ. Thẩm Truy lật ra nhìn, một lát sau cũng lúng túng: - Lúc trước, ta và lão tổ đã từng cùng nhau nghiên cứu công pháp của ngươi. Lão tổ nhận xét môn công pháp này to lớn hùng vĩ, vô cùng mạnh mẽ. Hiện tại nó đã bị thay đổi hoàn toàn, thậm chí còn có chỗ xung đột lẫn nhau. . . Thật sự có thể tu luyện sao? Thẩm Truy bệ hạ là một cường giả Thông Huyền cảnh đỉnh phong, chủ nhân của một nước, vì vậy hắn có kiến thức rất rộng rãi, có thể nhìn ra ưu khuyết của bộ công pháp sau khi sửa đổi này. Nếu thật sự tu luyện dựa theo công pháp mới viết lại này sẽ khiến chân khí trong cơ thể trở nên hỗn loạn, huyệt đạo xung đột. Không cẩn thận còn dẫn đến tẩu hỏa nhập ma. - Có thể tu luyện hay không, thử một chút thì biết! Nhìn ra sự nghi hoặc của hai người nhưng Trương Huyền cũng không tức giận. - Ta tin tưởng Trương lão sư! - Triệu thành chủ chần chờ một chút rồi gật đầu. Mặc dù Bạch Ngọc Công bị sửa đổi trở nên khá kỳ lạ, làm cho người ta không hiểu nổi, nhưng hắn tin tưởng Trương lão sư. Người có thể nhìn ra thể chất Thuần Âm của nữ nhi, lại trong nửa tháng ngắn ngủi giúp bốn học sinh khác có được tiến bộ lớn như vậy, bất kể nhãn lực hay kiến thức về tu luyện, hắn đều không so sánh được. Nghĩ đến đây, Triệu thành chủ liền ghi lại những nơi được sửa chữa. Sau đó, hắn khoanh chân ngồi trên mặt đất, tu luyện ngay tại chỗ. Hô hô hô! Ngay khi hắn ngưng thần tĩnh khí, linh khí chung quanh lập tức tập trung lại, dọc theo lỗ chân lông tiến vào cơ thể. Khoảnh khắc hắn vừa tu luyện, thực lực của hắn cũng lập tức hiển lộ, Thông Huyền cảnh hậu kỳ! Cô cô cô cô! Không lâu sau đó, cả khuôn mặt Triệu thành chủ từ đỏ thắm trở nên trắng bệch, toàn thân không ngừng đổ mồ hôi, run lẩy bẩy. - Cái này. . . Nhìn thấy tình trạng của hắn, Thẩm Truy bệ hạ vội vàng nhìn sang Trương Huyền: - Trương lão sư, liệu có phải hắn tu luyện sai rồi? Hô hấp dồn dập, tinh thần rời rạc bất ổn, đây là. . . dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma! Bình thường khi tu luyện, linh khí tiến vào cơ thể bị rèn luyện thành chân khí, thân thể càng ngày càng dễ chịu. Nhưng bây giờ, toàn thân Triệu thành chủ run rẩy, như thể có một luồng năng lượng kỳ quái muốn thoát ra khỏi cơ thể. Triệu Phong dường như không áp chế được. Đây rõ ràng là xảy ra vấn đề. Thông Huyền cảnh không giống Tụ Tức cảnh, Đan Điền cảnh. Một khi tẩu hỏa nhập ma sẽ không phải là việc nhỏ! Nhẹ thì phế bỏ toàn bộ tu vi, nặng thì bị mất mạng tại chỗ. Không có cách nào cứu chữa! - Ngươi đừng lo. Nếu như Triệu thành chủ cảm thấy không thích hợp, hắn sẽ dừng lại! Trương Huyền chỉ bình tĩnh mỉm cười mà không trả lời hắn. - Cái này. . . Cũng đúng. Triệu thành chủ tu luyện nhiều năm như vậy, không phải học viên mới vừa vào học viện, cái gì cũng không hiểu, lão sư nói gì nghe nấy, mù quáng tu luyện. Nếu Triệu Phong thật sự cảm thấy không ổn, hắn khẳng định sẽ dừng lại. Hiêu được điều đó, Thẩm Truy bệ hạ cũng bớt lo lắng khẩn trương, tuy nhiên hắn vẫn cau mày như cũ. Hắn đã nhìn những nơi Trương lão sư sửa đổi, khác biệt hoàn toàn so với Bạch Ngọc Công của Triệu thành chủ tu luyện trươc đó. Thậm chí còn có không ít chỗ hoàn toàn trái ngược. Cứ như vậy tu luyện. . . cũng được sao? Phải biết rằng, sửa chữa công pháp lung tung. . . sẽ chết người đấy! Hơn nữa, Triệu thành chủ có phải quá chủ quan rồi không? Mặc dù được Trương lão sư sửa chữa, nhưng lại chưa được thử nghiệm và kiểm tra cẩn thận. Hắn lập tức tu luyện theo như vậy không sợ thực sự xảy ra vấn đề gì sao? Phốc! Thẩm Truy bệ hạ đang miên mang suy nghĩ, bỗng thấy sắc mặt Triệu thành chủ trở nên càng thêm khó coi và sau đó không kiềm chế được phun ra một ngụm máu tươi. - Triệu thành chủ. . . Thấy hắn phun ra máu, Thẩm Truy bệ hạ tiến đến định nâng hắn dậy, lại nghe thấy giọng nói của Trương lão sư chậm rãi vang lên: - Đừng lo, ngươi hãy nhìn máu mà hắn phun ra trước đã. Thẩm Truy cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy máu trên đất có màu đỏ sậm, khác hoàn toàn với màu đỏ tươi bình thường. Thẩm Truy bệ hạ nghiêm mặt. Máu mà Triệu Phong phun ra không giống bình thường, rõ ràng là có gì đó không ổn. Ngay khi hắn đang do dự có nên hỏi Trương Huyền đang có chuyện gì xảy ra, hắn bỗng thấy Triệu thành chủ cách đó không xa đang hội tụ tất cả sức mạnh trong cơ thể và đẩy lên đến đỉnh điểm. Ầm ầm! Cùng với tiếng nổ lớn, cả người hắn giống như hoàn toàn thay đổi, khí tức tăng vụt lên, lực lượng cũng càng ngày càng cường đại. - Thông Huyền cảnh. . . Đỉnh phong? Đột phá? Thẩm Truy bệ hạ trợn tròn mắt. Có là kẻ ngốc cũng biết Triệu thành chủ đã nhận được lợi ích cực lớn, tu vi từ Thông Huyền cảnh hậu kỳ tăng lên đến đỉnh phong. Mặc dù chỉ là một cấp bậc nhỏ nhưng trong thời gian ngắn có thể thay đổi ấn tượng như vậy, đủ để chứng minh công pháp mà Trương lão sư đã sửa chữa nghịch thiên nhường nào. - Công pháp này. . . Như nghĩ đến điều gì, Thẩm Truy bệ hạ định cầm lấy tờ công pháp vừa sửa đổi để nghiên cứu lại một lần nữa, nhưng hắn lại thấy Trương Huyền cầm tờ giấy lên và nhẹ nhàng ném sang một bên. Phần phật! Vài trang giấy rơi xuống lò lửa cách đó không xa, bị đốt thành tro bụi. Thẩm Truy bệ hạ càng ngày càng khó hiểu. Làm vua của một nước, hắn vẫn cho rằng mình nhất quốc chi quân, một mực thông minh hơn người, nhưng hôm nay hắn lại không tài nào hiểu được những hàn động của Trương lão sư. Trương Huyền nói sẽ sửa đổi công pháp, nhưng lại đưa cho họ một bản hoàn toàn khác biệt. Cuối cùng, chính bản công pháp đó lại giúp Triệu thành chủ bị vây ở Thông Huyền cảnh hậu kỳ nhiều năm trong nháy mắt đột phá. Một bản công pháp thần kỳ như vậy đáng lẽ phải được trân quý mới đúng. Vậy mà… hắn lại muốn thiêu hủy. . . - Ngươi đã sửa lại công pháp cho hắn, đáng lẽ nên hi vọng hắn tu luyện thật tốt. Nhưng vì sao bây giờ lại đốt nó đi? "Không hổ là đệ tử của Dương sư, cao thâm mạt trắc, thật đáng kinh ngạc. . . " Trong lòng hắn nghĩ mãi mà không rõ, nhưng đột nhiên lại xuất hiện một bóng người. Dương sư! Thành thật mà nói, những hành động của Dương sư còn kỳ lạ hơn, nhưng lại đặc biệt hiệu quả. Trương Huyền không hổ là thân truyền của hắn, dĩ nhiên cũng có phong thái đó. - Đa tạ Trương lão sư! Trong lúc Thẩm Truy đang thầm nghĩ, Triệu thành chủ đã tạm dừng tu luyện. Hắn cung kính nhìn về phía Trương lão sư. - Ngươi biết? Trương Huyền mở miệng hỏi. - Vâng, ta đã biết! Triệu thành chủ gật đầu. - Vậy thì tốt! Ngươi có thể đi rồi. - Trương Huyền khoát tay áo. - Vâng! - Triệu thành chủ gật gật đầu, lui về phía sau đi ra ngoài, tuyệt nhiên không nhắc gì đến bí tịch vừa bị thiêu rụi. - Chuyện này. . . Nhìn thấy hai người ngày càng kỳ lạ, lời nói làm cho người ta không hiểu nổi, Thẩm Truy bệ hạ không tiện hỏi nhiều, đành phải đứng dậy: - Trương lão sư, ta cũng cáo từ. Nói xong, hắn vội vàng đuổi theo Triệu thành chủ. Đi ra khỏi lớp học, hắn lập tức nhìn thấy Triệu thành chủ đứng cách đó không xa đang nhìn về phía căn phòng của Trương lão sư. Vẻ mặt hắn vô cùng bội phục. - Đến cùng đã có chuyện gì xảy ra? Thẩm Truy bệ hạ vội hỏi. Hắn sắp chết vì tò mò về những hành động kỳ quái của hai người rồi. - Bệ hạ cũng đã thấy công pháp lúc nãy Trương lão sư sửa chữa cho ta. Ngươi có suy nghĩ gì? - Triệu thành chủ không trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại. - Ta cảm thấy. . . hắn sửa đổi loạn thất bát tao, ta xem không hiểu. . . - Thẩm Truy bệ hạ chần chờ một chút rồi nói ra ý nghĩ trong lòng mình. - Ngươi biết là sai mà sao còn tu luyện? Công pháp sai không phải trò đùa, tu luyện nó rất dễ dàng dẫn đến tẩu hỏa nhập ma. Triệu Phong biết rõ không đúng nhưng vẫn tu luyện, hai người này đến cùng làm cái quỷ gì? Hơn nữa, nếu đó là sai, ngươi sao có thể đột phá đến Thông Huyền cảnh đỉnh phong? Rốt cuộc chuyện này như thế nào ?